Chương 64: Thợ Săn Lãnh Chúa
Cùng lúc đó, phía sau một ngọn núi đá xa xa, ba bóng người đang ẩn núp nhanh chóng phát hiện ra Lâm Hữu.
- Đại ca! Có người đến!
Ba người này đã ở đây từ sáng sớm, cả ba chuyên mai phục những lãnh chúa đi ngang qua để chiếm lấy tư nguyên trên người bọn họ.
Chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi đã có không biết bao nhiêu người mất mạng trên tay bọn họ, đây là ba nhân vật hung ác không hơn không kém.
Đặc biệt là người đàn ông mặt sẹo được gọi là đại ca kia, hắn ta đã đạt tới cấp 5, mang theo mười con báo hai đầu cấp 5 với hình thể to lớn.
Ngay cả hai tên đàn em cũng mang theo năm con Nhện Cái hệ Côn Trùng và Hiệp Sĩ Bộ Xương Khô hệ Vong Linh.
Tổng cộng là hai mươi tên binh chủng cấp 5!
Thực lực như vậy ngay cả trong tất cả các lãnh chúa cũng đều là thiểu số, thế mà cả ba lại lặng lẽ ẩn nấp sau tảng đá, chờ đợi Lâm Hữu tới gần.
Nhưng bọn hắn lại không chú ý.
Trên bầu trời vài trăm mét có ba bóng đen đang bay tới bay lui, chúng nó đã sớm khóa chặt vị trí của bọn hắn.
- Thợ săn lãnh chúa sao?
Lâm Hữu bình tĩnh tiến lên phía trước, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười lạnh nhạt, không có lập tức vạch trần đối phương, mà giả bộ không biết gì, chậm rãi đến gần núi đá.
- Đến rồi! Hình như là một tên hệ Thực Vật!
Một tên đàn em bên cạnh đại hán thấp giọng nói.
- Hệ Thực Vật?
Đại hán nhướng mày, hắn ta hình như nghĩ đến cái gì, nhưng ngay sau đó lại lạnh lùng nói:
- Mặc kệ hắn là hệ Thực Vật hay hệ khác, hắn ta chỉ mới mang theo một nhóm binh chủng như vậy, trực tiếp giết là được rồi!
Hắn ta thấy binh chủng bên cạnh Lâm Hữu chỉ có khoảng mười tên, cho dù tất cả đều là cấp 5 thì số lượng như vậy cũng quá ít ỏi so với phe bọn hắn, loại trình độ này còn không phải là dễ như trở bàn tay? Căn bản không cần phải lo lắng gì cả.
Nhưng mọi chuyện có đúng như hắn ta nghĩ không?
Tất nhiên là không phải rồi.
Bởi vì khi phát hiện ra tung tích của của những người này, Lâm Hữu đã phân phó Linh Tịch và nhóm Mộc Yêu có hình thể nhỏ bé ẩn nấp trên thân của Thủ Lĩnh Thụ Tinh, mắt thường căn bản không thể nhìn thấy được.
Tính thêm cả ba tên Rồng Mộc Yêu đang bay ở trên trời, Lâm Hữu vừa vặn có hai mươi lăm tên binh chủng, còn nhiều hơn bọn hắn năm tên.
Ba người không biết rõ tình hình vẫn âm thầm quan sát động tĩnh của Lâm Hữu thông qua khe hở.
Khi Lâm Hữu đi đến vị trí cách bọn họ chưa đầy ba mươi mét thì sắc mặt của cả ba đột nhiên trở nên hung ác.
- Lên! Bao vây hắn!
Vừa dứt lời, ba người chia làm hai nhóm và tấn công hai bên của Lâm Hữu.
Nhện Cái to lớn lập tức công kích với tư thế sét đánh không kịp che tai, phun ra tơ nhện kịch độc đánh thẳng về phía Lâm Hữu!
- Cuối cùng không nhịn được rồi sao?
Lâm Hữu cười lạnh một tiếng, xoay người nhảy ra sau né tránh tơ nhện.
Cùng lúc đó, đại hán chỉ huy mười con báo hai đầu cũng đã vọt tới bên cạnh Lâm Hữu và hóa thành một mảnh tàn ảnh, sau đó đột nhiên lao thẳng về phía đối phương.
Tên đại hán mặt sẹo này thật sự hiểu đạo lý đánh rắn phải đánh dập đầu.
Nếu là người thường, e là đã bị hoảng sợ đứng chết trân tại chỗ bởi thế công bất thình lình này và mặc cho bọn họ xâm lược.
Nhưng Lâm Hữu thì khác, hắn đã có đề phòng trước.
Căn bản không cần hắn ra lệnh, dây leo lít nha lít nhít xuất hiện bên cạnh hắn, nhanh chóng trói chặt những con báo hai đầu đang lao tới rồi ném bay bọn chúng ra xa.
Có một vài con nhanh hơn may mắn thoát khỏi đám dây leo thì lại bị thân hình to lớn của Thủ Lĩnh Thụ Tinh ngăn cản, phanh phanh vài tiếng, trên người Thủ Lĩnh Thụ Tinh bị xé toạc ra một cái lỗ hổng to tướng, suýt nữa là mất mạng.
Lực công kích rất mạnh, quả nhiên không hổ là binh chủng hệ Dã Thú cấp 5.
May mắn Linh Tịch ra lệnh cho nhóm Mộc Yêu kịp thời vung pháp trượng và sử dụng thuật trị liệu, lúc này mới miễn cưỡng chữa lành vết thương cho Thủ Lĩnh Thụ Tinh.
- Bị chặn lại rồi?
Nơi xa, người đàn ông mặt sẹo kinh ngạc nhìn thấy tất cả, không ngờ Lâm Hữu lại phản ứng nhanh như vậy, có thể chặn được đòn tấn công bất ngờ của bọn họ.
Phải biết rằng báo hai đầu của hắn ta nổi tiếng về tốc độ, binh chủng bình thường căn bản không thể theo kịp tốc độ của bọn nó, chứ đừng nói là chặn lại.
Mà lúc này, ở bên còn lại, hai tên đàn em lập tức công kích ngay sau đó.
Mạng nhện của Nhện Cái từ trên trời giáng xuống, cung tên của Hiệp Sĩ Xương phá không mà đến, gần như bịt kín toàn bộ đường lui của Lâm Hữu.
Cả hai phối hợp ăn ý như vậy cho thấy đây không phải là lần đầu tiên bọn hắn làm loại chuyện này.
Trong lòng Lâm Hữu dần dần lạnh lẽo.
Hắn rút con dao bằng xương giắt ở thắt lưng để chặn lại một mũi tên, những cung tên khác thì bị chặn bởi Thủ Lĩnh Thụ Tinh, thân thể của nó lập tức bị nổ ra vài cái lỗ hổng to rồi lảo đảo lùi về phía sau mấy bước.
May mắn nó có kỹ năng Khiên Cỏ được kế thừa từ Nguyên Linh Thảo Mộc, cho nên không bị vết thương trí mạng.
Mà mạng nhện lớn trên đỉnh đầu cũng bị Linh Tịch và nhóm Mộc Yêu điều khiển lá cây cắt mở, biến thành vô số mảnh vỡ và rơi xuống mặt đất.