Lãnh Chúa Toàn Dân: Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 69: Bảo Rương Kỳ Quái

Chương 69: Bảo Rương Kỳ Quái
Trong lúc nhất thời, dây leo và gai nhọn trên khắp mặt đất nổ tung, đánh thẳng về phía Liệt Thổ Nguyên Tôn cuồng bạo, trói chặt thân thể của nó.
Hai cây Nấm Nổ Tung cũng nghiêm túc nhổ một đống nấm trên người rồi ném xuống dưới chân Liệt Thổ Nguyên Tôn, gây ra một loạt tiếng nổ dữ dội.
- Rống _ _ _
Liệt Thổ Nguyên Tôn bị tấn công cả hai phía, nó tức giận vùng vẫy liên tục.
Sau đó hai tay bỗng nhiên giật mạnh, trực tiếp kéo đứt dây leo trên người.
Ngay cả gai gỗ của nhóm Linh Tịch cũng bị bẻ gãy.
May mà nhóm Mộc Yêu còn có kỹ năng trị liệu, lập tức rắc một mảnh ánh sáng màu xanh chữa trị cho dây leo của Yêu Cơ Phấn Hồng.
Thừa cơ hội này, ba con Rồng Mộc Yêu dựa vào ưu thế tốc độ của mình liên tục quấy rối bên cạnh Liệt Thổ Nguyên Tôn, câu giờ cho đồng bọn.
Liệt Thổ Nguyên Tôn vừa gào thét vừa điên cuồng nện xuống mặt đất.
Tiếng vang kinh thiên động địa kia thậm chí còn truyền ra bên ngoài, khiến những người đứng xung quanh hang động hoảng sợ bỏ chạy, không dám ở gần cửa hang.
Mà tin tức này cũng nhanh chóng lan truyền trên kênh nói chuyện phiếm.
- Má ơi! Hoang mạc phía tây thật sự có ma thú cấp 6, quá kinh khủng!
- Vừa rồi ta cũng ở gần đó, động tĩnh kia quả thực làm ta tưởng rằng xảy ra động đất!
- Ở rất xa cũng có thể nghe được âm thanh, khẳng định là cấp 6 không chạy đi đâu được.
- Thật sự có ma thú cấp 6? Chẳng lẽ nó muốn lao ra ngoài sao?
- Rất có khả năng! Mọi người nên tránh ra thì tốt hơn, tuyệt đối đừng qua bên kia chịu chết.
- Đã ở trên đường chạy trốn.....
Động tĩnh do Liệt Thổ Nguyên Tôn gây ra thật sự là quá kinh khủng, những tên lãnh chúa này chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng nào như vậy.
Mọi người sợ tới mức nháy mắt bỏ chạy không thấy bóng dáng, cũng không một ai dám lại gần sa mạc phía tây.
Một vài người sợ hãi ma thú cấp 6 chạy ra, thậm chí còn rời khỏi cánh đồng hoang, chạy về lãnh địa của mình.
Các kênh trong khu vực cũng trở nên huyên náo, xôn xao.
Mà lúc này, chỗ sâu nhất trong hầm mỏ.
Lâm Hữu chỉ huy các thực vật, vẫn đang tiến hành một trận đánh giằng co kịch liệt với Liệt Thổ Nguyên Tôn.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi hắn đã tổn thất sáu binh chủng, tất cả gần như chết tại chỗ bởi tảng đá mà Liệt Thổ Nguyên Tôn ném xuống, thậm chí còn không kịp trị liệu.
Có điều tình huống của Liệt Thổ Nguyên Tôn cũng không tốt cho lắm.
Bị làm bia ngắm cho một đàn thực vật đánh hội đồng, hết nổ rồi chặt, nham thạch trên người đã nứt ra vô số lỗ hổng, nó rống lên một tiếng, dần dần suy yếu.
- Mọi người cố gắng lên, chúng ta sắp thắng rồi!
Hiện tại hai mắt của Lâm Hữu đã đỏ ngầu.
Vì đối phó một con ma thú cấp 6 bị vây khốn, không ngờ lại làm cho hắn tổn thất nhiều binh chủng như vậy.
Phải biết rằng những binh chủng này đã đi theo hắn trong thời gian dài, giết rất nhiều ma thú cấp 5, điểm kinh nghiệm và thuộc tính căn bản không phải là những binh chủng vừa mới chiêu mộ có thể so sánh được.
Hiện tại cứ như vậy mà biến mất, hắn không đau lòng mới là lạ.
Lâm Hữu vừa hô to chỉ huy các thực vật công kích vừa nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Liệt Thổ Nguyên Tôn, sợ nó lại nổi điên nện tảng đá.
May mắn là điều mà hắn lo lắng không có xảy ra.
Sau vài phút tấn công điên cuồng, cuối cùng thì nham thạch trên người Liệt Thổ Nguyên Tôn đã hoàn toàn bị phá nát, một vài dây leo và gai nhọn đâm xuyên tim nó.
Trong tiếng gầm rống tức giận và không cam lòng, Liệt Thổ Nguyên Tôn ngã xuống mặt đất, phát ra một âm thanh vang dội.
[ Chúc mừng ký chủ, thành công giết chết Liệt Thổ Nguyên Tôn cấp 6, thu hoạch được 105 điểm ma năng. ]
- Phù _ _ _
Cuối cùng, hắn cũng giải quyết xong.
Lâm Hữu thở dài nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống đất.
Ma năng thu được khi đánh giết ma thú cấp 6 là gấp đôi cấp 5.
Quả nhiên vẫn keo kiệt như cũ.
Có điều lúc này hắn lười mắng chửi, toàn thân như mất hết sức lực, vẻ mặt căng thẳng cũng buông lỏng ra.
Soạt ----
Lúc này, thi thể khổng lồ của Liệt Thổ Nguyên Tôn tan vỡ và biến thành từng khối đá vụn rải rác xung quanh, để lộ ra thứ được khóa bên trong bằng xiềng xích, một bảo rương làm từ nham thạch.
- Bảo rương!?
Lâm Hữu chấn động, hắn đột nhiên đứng bật dậy.
Hóa ra hai sợi xích xuyên qua cơ thể Liệt Thổ Nguyên Tôn là để khóa bảo rương này?
Hoặc cũng có thể bảo rương này mới là phần thưởng chân chính sau khi đánh giết Liệt Thổ Nguyên Tôn?
Nhưng hắn không nghe được bất cứ lời nhắc nhở nào mà?
Lâm Hữu kinh ngạc.
Không ngờ bên trong thân thể Liệt Thổ Nguyên Tôn lại cất giấu vật như vậy.
Mà khi nó chết đi, hai sợi dây xích cũng bị đứt vỡ, hoàn toàn cởi bỏ vòng phong tỏa trên bảo rương.
Lâm Hữu chần chờ một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được mà đi về phía bảo rương, cẩn thận quan sát xung quanh.
Bảo rương này khác với những bảo rương trước mà hắn từng thấy trước đây, nó được làm bằng nham thạch vô cùng kiên cố, hơn nữa hoa văn chạm khắc trên đó cũng rất đơn giản.
Thay vì nói là hệ thống khen thưởng, Lâm Hữu càng muốn tin tưởng là người khác làm ra.
Nhưng ai sẽ tạo ra một bảo rương đặc biệt như vậy, đã thế lại còn giấu nó ở một nơi bí mật và kỳ quái đến thế?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất