Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 129: Ai đó đã tới trước

Chương 129: Ai đó đã tới trước


Hôi Nhận đi lại trong biệt thự.
Xung quanh anh không 1 tiếng động, tối đen như mực, cả người anh như tan vào trong bóng tối.
Không có phát ra nửa điểm âm thanh.
Ánh mắt của Hôi Nhận quét qua mọi ngóc ngách của biệt thự.
Bỗng nhiên, anh nhìn về một hướng nào đó, khóe miệng nở nụ cười.
Đây là một bức tường bình thường, trông cũng không có gì khác biệt mấy, hắn đưa tay gõ gõ, rốt cục hắn tìm được 1 chỗ phát ra tiếng khác biệt.
Tuy nhiên, Hôi Nhận cũng chưa có đi mở, thay vào đó anh đưa tay vuốt tường liên tục, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, đến một vị trí nhất định rồi ấn mạnh.
Rõ ràng là không có một kẽ hở nào cả, nhưng bức tường trong khu vực nhỏ bé này lại giống như một viên gạch xây tường biệt lập, chìm vào trong.
Khoảnh khắc tiếp theo, kèm theo tiếng nhỏ ken két tiếng vang.
Trước mặt Hôi Nhận, cái này 1 mặt bức tường bình thường không có gì kì lạ, lại từ từ mở ra, lộ ra bức tường kim loại sâu bên trong.
Hiển nhiên, biệt thự này đã được Lâm Vi sửa sang lại, sau tận thế có thể làm một dự án lớn như vậy mà không có làm bất kì người nào chú ý tới, cũng chỉ có năng lực đặc biệt tương ứng mới có thể làm được.
Lúc này, một người đàn ông đầu trọc trong mật thất dưới lòng đất đột nhiên mở mắt ra, " Không phải ông chủ, lại có con chuột chui vào đây. Bọn tuần tra ở trên làm con bà gì ở trên đó mà để người lạ đột nhập vào đây? Nuôi tụi nó chỉ toàn tốn cơm tốn gạo, may mà ông chủ có lưu lại phương án dự phòng, chỉ có ta mới làm được ở đây. "
Hắn đứng dậy, chuẩn bị cho con chuột lẻn vào 1 sự yêu thương đặc biệt khi vào đây.
Nhưng một giọng nói đột ngột vang lên từ phía sau, tên đầu trọc lập tức cứng đờ.
" A, nơi này chỉ có mình ngươi thôi đúng không? Vậy nói 1 cách đơn giản, cho dù ở đây có xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không có người phát hiện phải không? "
Âm thanh không lớn cũng không nhỏ nhưng nó cứ như văng vẳng ở bên tai.
Toàn thân tên đầu trọc đột ngột phồng lớn lên, toàn thân nổi đầy gân xanh, khí tức thức tỉnh cấp 5 đỉnh phong đột nhiên bộc phát, giống như 1 trận cuồng phong đẩy ra.
Hắn quay lại, dựa vào phương hướng âm thanh phát ra, nhìn cũng không thèm nhìn, hắn vung ra 1 cú đấm
Cú đấm này cực kỳ mạnh, càng là vận dụng kỹ thuật đặc biệt phát lực ra bên ngoài, ngay cả khi có một chiếc ô tô ở phía trước, hắn có thể đập vỡ chỉ với 1 cú đấm.
Chớ nói chi là thân thể yếu đuối của con người.
Nhưng mà cú đấm này không có đánh trúng.
Tên đầu trọc kinh ngạc, " Rõ ràng nghe tiếng âm thanh ở hướng này, rõ ràng người này chắc chắn ở bên cạnh, nhưng tại sao bây giờ lại không có!"
Hắn cảnh giác, khóe mắt đảo nhanh qua 4 phía xung quanh, nhưng anh không phát hiện thấy bóng dáng của kẻ thù nào.
Phốc.
Người đàn ông đầu trọc mở to mắt và kinh hoàng khi phát hiện ra rằng, chẳng biết từ lúc nào, một người nam tử trông bình thường đã đứng đằng sau hắn, một con dao găm sắc nhọn đã đâm xuyên trái tim hắn.
Mẹ kiếp.
…………
Bên ngoài, một nhóm người thức tỉnh mặc đồ đen di chuyển nhanh chóng và bao vây một số biệt thự bên bờ suối.
Người đứng đầu nhóm này là đội trưởng đội cận vệ Chu Chính Lôi.
Vì ngăn ngừa Lâm Vi có phương án lưu lại phía sau, lần này Lục Kiến Quân đã đem theo Chu Chính Lôi đi cùng.
Lúc này ở trước biệt thự, những người cái kia thức tỉnh tuần tra nhìn thấy cảnh tượng này cũng liền hoảng sợ.
" Các ngươi là ai! "
" Đây là biệt thự của Ủy viên Lâm, các ngươi là ai!"
" Dám làm loạn ở nơi ẩn núp Lâm Đông, mà còn gây sự ở Lâm viên biệt thự, các ngươi không muốn sống nữa rồi!"
Những người thức tỉnh này la hét, rật nhanh chóng bọn hắn đã bị giải quyết bởi những người thức tỉnh của quân đội.
" Đội thứ nhất phong tỏa bên ngoài, đội thứ hai và đội thứ ba đi lục soát toàn bộ ngôi biệt thự. Đảm bảo không được để người nào lọt ra ngoài, những người còn lại đi theo ta."
Chu Chính Lôi nói xong, trước tiên đi về phía biệt thự của Lâm Vi.
Cửa bị khóa, không có dấu hiệu bị phá, chỉ cần một cú đấm là nổ tung cánh cửa, dễ dàng khiến cánh cửa vỡ tan tành.
Các thành viên trong nhóm giải tán, lục tung toàn bộ căn biệt thự từ trong ra ngoài.
" Báo cáo đội trưởng, trên lầu hai không tìm thấy đồ vật nào có giá trị."
" Báo cáo đội trưởng, đại sảnh không có phát hiện gì."
" Phòng bếp không..."
" Thư phòng không có..."
" Báo cáo với đội trưởng, bên chúng tôi có phát hiện trọng đại. "
Chu Chính Lôi đi theo đến một bức tường bằng phẳng, gõ gõ lên bức tường về sau nói, " Bên trong thật sự có thông đạo bí mật sao?"
“ Theo suy đoán của chúng tôi, con đường bí mật rất có thể nằm sau bức tường này.” Đội viên bên cạnh đáp trả.
" Được, các ngươi lùi lại phía sau."
Chu Chính Lôi nói, nắm đấm vung ra.
Nắm đấm sấm sét!
bùm!
Tuy nhiên, trái với dự đoán của Chu Chính Lôi, sau khi bức tường nổ tung, thứ lộ ra không phải là một đường hầm bí mật, mà là một bức tường kim loại dày hơn.
Đây dường như là một loại kim loại đặc biệt cực kỳ mạnh mẽ, cho dù vừa rồi hắn dùng nắm đấm chỉ có 5 phần lực, ở trên bức tường đó không có lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Chu Chính Lôi sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Hắn hít một hơi thật sâu, xung quanh tay phải có sấm sét.
Nó đang nổ tanh tách, tia sét màu xanh tím bị anh ngưng tụ thành một quả cầu, tạo ra một âm thanh sắc nhọn và xuyên thấu.
Anh dùng tay phải đẩy về phía trước, đập nó vào bức tường kim loại.
bùm!
Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, cánh cổng kim loại kiên cố bên này bị nổ tung hoàn toàn, những mảnh kim loại bay tứ tung, giống như những con dao, găm vào những vật thể xung quanh.
Cũng may mắn, các thành viên khác đều là những người thức tỉnh, thực lực cũng không yếu, lại rút lui trước tiên nên không bị thương.
Sau khi bức tường kim loại bị nổ ra, lối đi bên trong bị lộ ra ngoài.
Trên mặt Chu Chính Lôi nở một nụ cười, " Xem ra tên họ Lâm kia, chắc những vật tốt hắn đều giấu ở bên trong này.."
" Chúng ta đi thôi."
Thông đạo cũng không có dài, rất nhanh bọn hắn liền đi đến chỗ tầng hầm.
Chu Chính Lôi bỗng nhiên dừng lại.
Phía sau đội viên cũng như thế, nhìn phía trước, miệng mở to, lộ ra vẻ giật mình.
Trong tầng hầm, một người đàn ông đầu trọc ngã xuống đất, máu tươi từ dưới người hắn mà chảy xuôi ra.
Ánh mắt hắn nhìn về phía tầng hầm cuối cùng, nơi đó cũng có một cánh cổng kim loại, mà giờ khắc này, toàn bộ cánh cổng kim loại đã bị cạy tung, từ góc độ này có thể nhìn thấy đống hỗn độn bên trong, giống như bị vơ quét qua.
Không, đây chính là bị vơ vét.
Lại có người nhanh chân đến trước sao?
Điều đó là không thể nào!
…………
Tại nơi ẩn nấp Thâm Lam, sau một loạt tiếng pháo nổ, cũng không thấy phát sinh chuyện gì, những người sống sót liền tiếp tục bận bịu.
Tất cả giống như 1 trận pháo hoa nổ ra nhân sự kiện đặc biệt nào đó.
Sau khi chứng kiến cái chết của Lâm Vi, Đường Vũ trở về lâu đài, những chuyện còn lại, tự sẽ có người đi xử lí.
Trận chiến lần này diễn ra suôn sẻ, tuy rằng hắn cũng không có hài lòng cho lắm ... Dù sao mấy chục tháp mũi tên kia, có trời mới biết hắn đã tiêu hao biết bao nguyên tinh, cho dù hắn bây giờ là Đường đại gia cũng không có thiếu tiền, nhưng Đường Vũ vẫn như cũ đau lòng đến mức không thể thở được.
Tiết kiệm là một đức tính tốt, mà hắn đã hãm sâu với đức tính đó.
Lần này, tất cả các thành viên của đội tuần tra đều được điều động, ngay cả Trần Hải Bình, người hiếm khi cùng đội tuần tra hoạt động chung, cũng tham gia vào trận chiến.
Trong một trận chiến khốc liệt như vậy, thương vong là điều không thể tránh khỏi.
Hai trong số những người thức tỉnh đã không may mắn và chết tại trong chiến đấu, nhiều thành viên tuần tra còn lại cũng bị thương nặng, nếu mà trước kia không có tận thế đặt bọn họ trước cửa bệnh viện, cũng không thể nào cứu chữa được.
Chớ nói bây giờ là tận thế, cũng thiếu khuyết thiết bị y tế.
Cũng may, Winnie đã được triệu hồi trước đó, vị linh mục thành thạo trong việc chữa bệnh, đem những người này từ bên trong tử thần kéo lại.
Bây giờ những người thức tỉnh bị trọng thương, căn bản cũng không gặp vấn đề gì nghiêm trọng, ngoại trừ thân thể còn hơi yếu, cần hồi phục một thời gian, còn lại cũng không có gì đáng ngại.
Đường Vũ chỉ mới nhìn thấy 2 người thức tỉnh tử trận vài lần, thậm chí tên của 2 người đó anh cũng không biết. Nói thương cảm không khỏi nói anh là kẻ đạo đức giả, dù gì 2 người đó vì nơi ẩn nấp đã cống hiến rất nhiều, về tình về lí, hắn cũng nên làm điều gì đó.
Tiền trợ cấp đã được trả cho thân nhân của những người kia bên trong nơi ẩn nấp, hoặc những người thân cận của 2 người.
Qua 1 thời ngắn, hắn còn chuẩn bị tại nơi ẩn nấp bên trong dựng lên bia tưởng niệm.
Trong tương lai, dù có muốn hay không, chắc chắn sẽ có những hy sinh.
Trong thời đại ngày nay, điều đó là không thể tránh khỏi.
Người dù sao cũng đã mất, nhưng mà dù sao cũng lưu lại vật gì đó, kỉ niệm bọn họ đã từng nơi đây tồn tại qua.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất