Chương 143: Khách hàng đến từ nơi ẩn nấp Khê Mộc
Tại khu vực trang bị và đạo cụ, hàng hóa đặt bên trong cũng được quy hoạch thành từng khu vực.
“Đây là khu vật phẩm, còn có… Uh.” Vương Châu gãi gãi đầu, hắn cũng không biết bên trong này bán những gì.
Đạo cụ khu vực cũng có nhỏ giống như khu vũ khí nóng nhưng hầu hết các kệ hàng bên trong đều trống trơn.
Đội trưởng Trần cũng không thể nào hiểu được, chính xác đạo cụ là gì, chúng có tác dụng gì hay không?
Hắn cẩn thận quan sát kĩ phía dưới, thỉnh thoảng anh có thể nhìn thấy một hoặc hai loại hàng hóa ở trên kệ. Có một loại tinh thể gọi là nguyên lực kết tinh và một loại hình cầu khác được gọi là bom nguyên chất, nhưng mà những loại đạo cụ này, đều không có ngoại lệ nào khác, cần phải dựa vào điểm cống hiến mới đổi được
Hắn có chút không hiểu những cái này, liền hỏi thêm Vương Châu ở bên cạnh, dường như đối phương cũng không có rõ ràng.
Lắc đầu, hắn đi vào khu vực vũ khí lạnh, liền thấy phía trước có vài người đứng ở ngay giá hàng, đang chăm chú xem xét.
Đây là khoảng thời gian bận rộn nhất của những người sống sót. Hầu hết những người sống sót đều đang thực hiện nhiệm vụ của mình. Trong khu vực hàng hóa tiện lợi, ngoại trừ nhân viên, Đội trưởng Trần chỉ nhìn thấy một hoặc hai người sống sót. Anh vốn cho rằng khu vực trang bị và đạo cụ chắc chắn ít người hơn, đây có lẽ là người thức tỉnh thực sự đến đây mua.
Vương Châu lập tức nhận ra người đối diện, " Lý Đào, lại là anh Lý đến nữa sao! Lần này lại dẫn đội tới giao dịch nữa sao?"
Lần trước khi Lý Đào đến đây, trò chuyện vui vẻ với người đàn ông mập mạp vui tính này, cười nói.. " Lần này tôi không có dẫn đội đến đây, vị này là giám đốc ở nơi ẩn nấp Khê Mộc, Dương Viễn Binh, hay còn gọi là anh Dương. "
Dương Viễn Bình khoảng ngoài 30 tuổi, để mái tóc húi cua, ăn mặc chỉnh tề.
Lần trước, Lý Đào mua một thanh trường kiếm cơ bản từ nơi ẩn nấp Thâm Lam và quay trở lại, anh ấy kể chi tiết những gì anh ấy đã thấy và nghe nói về Thâm Lam, Dương Viễn Bình đã sớm kinh ngạc không thôi.
Trong khoảng thời gian này, mặc dù số lượng người sống sót của nơi ẩn nấp Thâm Lam đã bị thu hẹp đáng kể do làn sóng ma thú tấn công, nhưng sức mạnh của họ đã được cải thiện đáng kể, vốn dĩ hai nơi trú ẩn trao đổi nguyên liệu cho nhau, nhưng giờ đây họ trở thành đơn phương tới nơi ẩn nấp Thâm Lam mua sắm.
Nơi ẩn nấp Thâm Lam đã hoàn toàn chướng mắt những nguyên vật liệu mà nơi trú ẩn bọn họ trao đổi ... ngoại trừ nguyên tinh.
Tuy nhiên, Dương Viễn Bình cũng không hề chán nản. Từ kết quả thí nghiệm đánh giá ra được, loại kia trường kiếm cơ bản có giá trị hơn rất nhiều. Lý Đào với thực lực thức tỉnh cấp 2 cầm trong tay thanh kiếm đó có năng lực đối đầu với ma thú cấp 3.
Theo quan điểm của Dương Viễn Bình, chỉ có mấy chục nguyên tinh thật sự chiếm lớn tiện nghi.
Hắn đã muốn đích thân tới nơi này từ lâu rồi, tuy nhiên khi nghĩ đến vấn đề đó, trên mặt của anh có chút lo lắng.
Lần này, hắn cũng nắm bắt cơ hội mới ra ngoài 1 chuyến, muốn ở chỗ này mua vài vũ khí để nâng cao thực lực của nơi ẩn nấp Khê Mộc.
Trực tiếp tới nơi này, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng của nơi ẩn núp Thâm Lam, Dương Viễn Bình thậm chí còn bị sốc hơn, " Nơi ẩn nấp Thâm Lam phát triển thật nhanh chóng, Lý Đào đã từng nói về tình hình của nơi ẩn nấp Thâm Lam trước đây, nhưng chỉ là ngắn ngủi vài ngày, toàn bộ nơi ẩn nấp Thâm Lam, đã có sự thay đổi to lớn, bây giờ ngay cả khu buôn bán vũ khí cũng được xây dựng lên, không biết qua 1 hay 2 tháng, toàn bộ nơi ẩn nấp Thâm Lam sẽ thay đổi như thế nào nữa đây.
Hắn lấy lại bình tĩnh, đặt chiếc vali có kích thước 22 inch xuống đất.
Dương Viễn Bình đem cái va li mở ra, bên trong chứa đầy nguyên tinh sáng lấp lánh.
" Trong này có khoảng 4000 viên nguyên tinh. Lần này chúng tôi sẽ mua 20 thanh kiếm tiêu chuẩn, 30 chiến đao tiêu chuẩn và 50 đồng phục chiến đấu tiêu chuẩn. Các bạn có thể kiểm tra lại số lượng nguyên tinh ở trong này. "
Người phụ trách khu vực trang bị đạo cụ là 1 cô gái có những vết đốm ở trên mặt. Cô gái này cũng người sinh sống lâu ở nơi ẩn núp, hiện cô là quản lý cơ sở phòng hậu cần, phụ trách bán hàng trong khu vực trang bị và đạo cụ.
Cô gật đầu ra lệnh cho một nhân viên mang máy quét nguyên tinh ra đây.
Thứ này tương tự như máy quét mã vạch được sử dụng trong siêu thị, nhưng nó có thể quét năng lượng chứa trong nguyên tinh ở gần đó. Nó là một thiết bị nhỏ do ông Kevin mới chế tạo cách đây vài ngày.
Nhân viên này cầm máy quét đi qua, chĩa máy quét vào vali, quét từ trái qua phải rồi quét xung quanh vali. vòng quanh cái vali quét hết 1 vòng.
Kèm theo đó là âm thanh của máy quét vang lên.
Máy quét bên trên hiện ra con số, "4008,35."
Dương Viễn Bình há to miệng, như thể anh ta đã ăn thịt một con cá voi.
Cái này kiểm kê xong rồi.
Có trời mới biết bọn họ chỉ vì cái vali nguyên tinh này, bọn họ đã kiểm tra biết bao nhiêu lâu.
Sau khi Dương Viễn Bình lấy ra 1 va li chưa nguyên tinh trong đó, đội trưởng Trần và đám người liền triệt để biến thành người qua đường, hiện tại cũng không quá ngạc nhiên ... Đó không phải là công cụ dùng để quét nguyên tinh sao? Nơi ẩn nấp Lâm Đông bọn họ cũng có! Nhiều nhất, hiệu quả quét không thể so sánh, phạm vi quét không thể so sánh và độ chính xác quét kém hơn một chút.
Nhưng chỉ có vậy thôi, cần gì phải ngạc nhiên như thế!
" Những trang bị này tổng cộng hết 3000 nguyên tinh, các anh còn lại 1000 nguyên tinh. Các bạn có cần mua gì khác nữa không?", Cô gái có đốm trên mặt hỏi.
Dương Viễn Bình liếc qua các kệ xung quanh, “ Không biết... ở chỗ của các ngươi có vũ khí thương không?”
Cô gái lắc đầu, “ Ngoại trừ trang bị được đặt ở trên quầy, tất cả các loại vũ khí khác đều cần yêu cầu đặc biệt chế tạo. "
" Vậy thì. ... Tôi không biết liệu mình có thể chế tạo 1 nhóm trường thường hay không, tôi muốn sự dụng số nguyên tinh còn lại để chế tạo ra, không biết có thể chế tạo ra bao nhiêu. "
Cô ấy tỏ vẻ ngượng ngùng," Công việc kinh doanh chế tạo vũ khí, hiện tại nơi trú ẩn chỉ mở ra cho các thành viên tuần tra ... "
Dương Viễn Bình có chút thất vọng," Không còn cách nào khác sao? "
" Cái này ... "Cô gái có chút suy nghĩ, dù sao những người này là đối tác kinh doanh lớn nhất từ lúc nơi ẩn nấp thành lập. " Xin lỗi, để tôi báo lại với cấp trên xem họ quyết định như thế nào? Tôi xin phép đi 1 chút."
Cô ấy vội vàng rời đi.
Những người khác chỉ có thể trợn to hai mắt nhìn bọn họ, sau khi suy nghĩ xong vẫn loanh quanh trong khu vũ khí lạnh.
Dương Viễn Bình nhìn từng kiện binh khí ở bên trên quan sát.
Trong khu vũ khí lạnh lẽo này, thật ra trang bị cũng không ít, ngoài trường kiếm và kiếm, hắn còn thấy những loại trang bị khác, trong đó có rất nhiều loại có thể mua trực tiếp bằng nguyên tinh
Chẳng hạn như con dao găm tiêu chuẩn ... Mặc dù vũ khí này không thích hợp để đối phó với ma thú nhưng việc sử dụng cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà, những cái trên kia viết quyền trượng trượng tiêu chuẩn, búa nhỏ tiêu chuẩn, cái quái gì thế này? !
Quyền trượng giống như một cây tinh xảo tương đối mỏng manh, chẳng lẽ có thể đánh chết ma thú?
Còn về cây búa nhỏ, nó đúng là một cái búa, nhưng nó ngắn và nhỏ, nó không phải là cây búa lớn dùng để chiến đấu với ma thú chút nào, rốt cục công dụng của nó dùng để làm gì?
Khóe miệng hắn giật giật, “Các ngươi nơi này liền là lừa đảo a… vũ khí ở đây cái gì cũng có, tại sao không có trường thương.”
Nhân viên suy nghĩ một chút, nhưng bất lực lắc đầu, hắn cũng không rõ ràng.
Dương Viễn Bình tiếp tục nhìn, " Súng hỏa mai tiêu chuẩn, súng lục ổ quay nhanh ... những vũ khí này không phải ở khu vực nóng sao? Làm sao chúng lại đặt ở khu vũ khí lạnh rồi?"
Nhân viên phụ trách suy nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ rất lâu cũng không biết, hắn thật sự muốn khóc vào lúc này, cuối cùng chỉ có thể kết luận, “ Cái này ... Tôi cũng không biết.”
Hắn chỉ là 1 tên chạy vặt nha, chỉ phụ trách đi kiểm kê số lượng trang bị, mấy câu hỏi như thế này nên hỏi nhân viên bán hàng mới đúng chứ, sao lại hỏi ta.