Chương 197: Kia chính là khoa học kĩ thuật sao
Trưởng làng vốn đứng thẳng không xong và cần sự giúp đỡ của người khác.
Ông nhìn lên bầu trời, hình bóng hạt dẻ phản chiếu trong con mắt, "Nếu như lúc trước chúng ta đi theo tiếng phát ra trong cái máy radio có lẽ giữ lại được nhân loại hi vọng cuối cùng của nơi ẩn nấp lớn, có lẽ chúng ta sẽ không có kết cục như hôm này. "
Nhóm dân làng vẻ mặt buồn bã nhưng cũng không có trách tội, đây là vị trưởng làng mà họ kính trọng.
"Trưởng làng, ngài đừng nói nữa, điều quan trọng bây giờ ngài nên dưỡng thương. Lúc trước chúng tôi quyết định ở lại nơi này, với lại tổ tiên của chúng ta đã sống ở đây biết bao nhiêu thế hệ. Liệu chúng ta có an toàn sau khi rời đi khi đi đến nơi ẩn nấp lớn hay không?"
"Đúng vậy, chúng ta tuân theo phương châm của tổ tiên, tôn trọng thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên nên mới ở lại đây, là điều mà chúng ta mong muốn. Có trách thì chỉ có thể trách chúng ta không đủ mạnh mẽ. Mỗi lần như vậy toàn là ngài trưởng làng liều mạng vì chúng ta. "
Dân làng im lặng.
Bọn họ đã sống với nhau qua nhiều thế hệ, có quan hệ huyết thống, nhìn những người xung quanh nôn ra máu và bị thương nặng, có người đã ứa nước mắt.
Ngay cả khi họ đã chạm trán với làn sóng ma thú, họ đã nhìn thấy rất nhiều loại ma thú, nhưng lần này chỉ có 1 con ma thú đã đưa bọn họ vào con đường chết.
Bang!
Bùm!
Tòa nhà sụp đổ, người thức tỉnh, dị thú, giống như những con ruồi bị thổi bay bởi con ma thú với đôi cánh màu nâu và đỏ của nó, lần lượt xuyên thủng qua các bức tường.
Có người bỏ chạy, nhưng đột nhiên bị móng vuốt của ma thú đóng chặt lấy bầu trời, xé thành nhiều mảnh, máu me rơi xuống.
Giống như là 1 cuộc đi săn mà bọn họ chính là những con mồi.
Hô ~
Con ma thú này này dường như đã chơi chán, la hét, vỗ cánh và sà về hướng của trưởng làng và những người khác.
Người chết thì chết, người bị thương thì vẫn vậy , những con thú biến dị cũng như thế vẻ mặt của họ tái mét.
Bỗng nhiên,
Đát đát đát.
Tiếng gầm của một cơn bão kim loại từ trên trời phát ra, đường bay của con ma thú đột nhiên trở nên lộn xộn. Nó vỗ cánh bay lên cao.
Dân làng đều sững sờ, nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Ở đó, một vài chiếc xe màu bạc với thân hình thuôn dài lặng lẽ lơ lửng trên bầu trời hơn mười mét.
Trên chiến xa phù du, hai bên trái phải lắp hai khẩu súng máy vòng xoay, bắn ra một làn mưa đạn.
Tiếng va chạm của viên đạn với con ma thú, tiếng gầm rú của súng máy như sấm rền bên tai mỗi người dân trong làng.
Tất cả đều há to miệng, vui mừng và đờ đẫn nhìn về phía xa xăm.
. . . . . .
Bên trong chiến xa phù du, Đường Vũ nhìn chăm chú vào màn hình.
Đạn bắn trúng lên trên người con ma thú như một dòng nước chảy, truyền đến thanh âm kim loại vang lên.
Con ma thú có lông vũ tương đương với kim loại siêu phàm và những viên đạn không thể để lại bất kỳ dấu vết nào trên nó. Tuy nhiên, động năng của hàng trăm viên đạn bắn trúng nó trong một giây khiến con ma thú này cảm thấy khó chịu. Nó liên tục vỗ cánh, đôi mắt đỏ rực rơi trên những khối kim loại nhỏ bé này.
“Chuyển qua đạn rune số 1.” Đường Vũ suy nghĩ một chút sau đó dặn dò: “Tiết kiệm một chút.”
Âm thanh của súng máy tạm dừng 1 chút sau đó lại vang lên.
Cơn bão kim loại bao phủ con ma thú với đôi cánh màu nâu đỏ, tạo ra âm thanh bang bang lên trên đó, những chiếc lông chim hoàn toàn vỡ vụn và rơi xuống từ bầu trời, kèm theo một ít máu đỏ đậm.
"Đó là một cơ hội!"
"Có vẻ như tôi sẽ thể hiện kỹ năng lái xe lão luyện của mình!"
Đường Vũ nhanh chóng dùng hai tay chạm vào bảng điều khiển, chiến xa phù du này giống như một con cá đang bơi lội linh hoạt giữa không trung.
" Ai, liệt kê tuyến đường tốt nhất, mở hệ thống điều khiển phụ trợ, mở hệ thống cân bằng, động lực vận chuyển tăng lên 50%."
Con ma thú giãy dụa trong làn mưa kim loại, càng ngày khó chịu hơn.
Nhưng mà Đường Vũ cũng y như thế, mỗi khi nhìn thấy những viên đạn rune bắn ra, y như rằng tiền của anh sẽ lặng lẽ trôi qua.
Lòng anh đau nhói, tim anh lại đau hơn.
Trí tuệ nhân tạo phân tích quĩ đạo bay của ma thú, những hình ảnh dần dần chồng lên nhau.
Đường Vũ điều khiển xe mạnh mẽ tiến lên, “ Y Liên nhắm vào nó, mở ra số 3 phát ra công suất."
"Tiếp nhận!."
Ở ghế sau của chiếc xe, Y Liên điều khiển hệ thống vũ khí đã sớm đem cảm nhận phát tán ra bên ngoài.
Ở phía trước chiến xa, một cái miệng hố đen nhô ra, ánh sáng ngưng tụ, càng thêm bỏng mắt.
Cuối cùng,
Một chùm ánh sáng trắng tinh bắn ra từ miệng khẩu pháo bắn ra. Con ma thú cảm nhận được mối nguy hiểm và muốn tránh đi. Nó vừa vỗ cánh bay lên nhưng lại va phải chùm ánh sáng đang bay đến.
1 phát trúng đích.
Chùm ánh sáng xuyên qua đầu của con ma thú, để lại một lỗ lớn trên hai mắt.
Vẫn còn duy trì quán tính, vỗ cánh bay đi một quãng đường nhất định, cuối cùng con ma thú khổng lồ này cũng từ trên cao rơi xuống mà đâm sầm xuống rừng núi, nghiền nát một thân cây rậm rạp, trên mặt đất tạo ra một cái hố sâu, vô số cành lá và những cục bùn vương vãi tứ phía.
"Giải quyết xong ."
Đường Vũ đặt tay lên màn hình điều khiển, cảm thấy một làn sóng linh hồn thoát ra khỏi ma thú, hội tụ thành con sông tràn vào trong cơ thể hắn.
Anh ước tính con ma thú này phải có sức mạnh thức tỉnh cấp 10 hoặc thậm chí cao hơn, thuộc về sự tồn tại có thể dễ dàng phá hủy những nơi trú ẩn nhỏ và thậm chí cả những nơi trú ẩn cỡ trung bình bằng sức mạnh của 1 mình nó.
Chỉ những nơi trú ẩn lớn mới có khả năng tiêu diệt con ma thú cấp độ này. Hầu hết đều phải dựa vào vũ khí khoa học công nghệ hoặc đại bác năng lượng mới và vũ khí rune.
"Nhưng quy mô của ngôi làng này có thể so sánh với một nơi trú ẩn nhỏ. Dưới sự tấn công của con ma thú này, có thể duy trì lâu như vậy ở nơi này có thể có những người thức tỉnh mạnh mẽ như vậy cũng hiếm thấy a. "
Đường Vũ lẩm bẩm, hệ thống của chiến xa cũng phát hiện được vài tồn tại trong thôn có năng lượng phản ứng tương đối cao.
Anh lắc đầu không quan tâm.
Đây chỉ là một sự cố nhỏ trên đường, anh chỉ tình cờ thấy thấy ma thú tấn công ngôi làng này nên mới sớm quyết đoán ra tay, sau khi giải quyết xong anh cũng không lưu lại để nhận ơn.
Sau khi một vài chiếc chiến xa phù du lơ lửng một lúc, chúng tăng tốc bỏ đi.
. . . . . .
Sự xuất hiện của con ma thú này đã phá hủy phần lớn ngôi làng, khắp nơi cảnh tượng đều bừa bộn.
Một số dân làng đang sử dụng loại thuốc thảo dược đặc biệt của họ để chữa bệnh cho những người khác, cũng như những con thú biến dị mà họ coi là đồng bạn. Nhiều người vẫn nhìn về phía xa, những chiếc xe có thể bay rời đi phương hướng. Họ không thể nào nói được trong 1 thời gian.
“Đó có lẽ là công nghệ.” Ai đó đã cảm nhận được điều đó.
"Đúng vậy, ma thú đã được giải quyết ngay lập tức. Đây hẳn là siêu vũ khí của nơi ẩn nấp, không hổ là mang theo hi vọng của loài người, làm tôi có chút hướng về."
Dân làng cũng sững sờ nhìn về phía xa, "Lần này sau khi hồi phục vết thương, chúng ta hãy rời khỏi đây mang theo đồ vật của tổ tiên. Chỉ cần chúng ta tuân thủ nghiêm ngặt lời của tổ tiên, không chừng tổ tiên cũng không trách chúng ta."
Cả làng náo nhiệt, có người nhớ tới đầu kia ma thú bị giết chính là muốn qua đó, nhưng bỗng nhiên họ dừng lại nhìn lên bầu trời.
Chỉ nhìn thấy một vài chiếc xe lơ lửng đã rời đi, lại lái xe quay trở lại, dừng lại chỗ thi thể con ma thú.
Cửa xe mở ra, hai bóng người nhảy ra ngoài. Một số người cầm dao rựa và một số cầm trường kiếm bằng hai tay, thao tác bọn họ rất chuyên nghiệp. Đầu tiên, họ bẻ gãy đầu của con quái vật, sau đó chặt nó đi như một mỏ chim.
Trong nháy mắt, con ma thú mạnh mẽ này đã bị mổ xẻ chỉ còn lại một bộ xương.
Những người này vội vàng đến vội vàng đi, lấy đi tư liệu quý hiếm sau khi thu thập một cách khó hiểu, hai người lại kéo dây thừng 1 lần nữa lên xe.
Chỉ chốc lát, nó biến mất không dấu vết cũng không bao giờ xuất hiện nữa.
Dân làng: "..."