Chương 206: Tiểu lãnh thổ
Dù trời đã về đêm nhưng vẫn còn rất nhiều người sống sót đang xem thông tin nhà đất và chọn mục tiêu muốn thuê.
Winnie không do dự và đi về phía khu nhà ở trên cùng bên phải.
Những người sống sót ở khu vực này thưa thớt hơn nhiều so với các khu vực khác, chỉ có một số người sống sót đang dựa vào mô hình kiến trúc nhà cửa dùng tay chỉ trỏ.
1 nhân viên tiếp đón nhìn đến Winnie mặc chiếc áo choàng trắng và anh tiếp đón với nụ cười trên môi.
Loại trang phục này thật kỳ lạ, nhưng sau khi tận thế, những người thức tỉnh được trang bị đủ loại trang bị kỳ lạ, cũng không phải không có người mặc áo giáp nặng nề, nhưng mà mặc một chiếc áo choàng tơ lụa có vẻ khá bình thường.
Nói cách khác người này tương đối giàu có, cũng không phải là người thức tỉnh cấp thấp, hắn đột nhiên đánh giá đây là khách hàng tiềm năng.
Người nhân viên trung niên tiếp đãi cười hòa nhã, anh ta giới thiệu: "Ở đây có dãy phòng cao cấp, nhà phố và biệt thự dành cho một gia đình. Đoạn đường rải rác ở ... Không biết cô muốn loại nào?"
Những khu vực nhà cửa ở đây đều ở trong môi trường yên tĩnh trong tận thế, tại diện tích trong nơi ẩn nấp có chút hạn chế nên càng hiếm có được một môi trường như vậy.
Tất cả các loại đồ dùng trong nhà cũng được trang bị đầy đủ, chỉ cần dọn đến ở là có thể được hưởng đãi ngộ nhà ở hàng đầu.
"Hiện tại, thời hạn thuê ở đây được chia thành một tuần, nửa tháng, một tháng, thuê dài hạn hơn, có thể có những ưu đãi rất là phù hợp. Cô có thể xem qua hình ảnh trước khi quyết định nhà ở và thời gian thuê. "
Nhân viên tiếp đãi không nói rằng thời hạn phải thuê là hơn một tháng.
Đó là bởi vì rất ít người chọn thuê trong thời gian dài như vậy. Hầu hết những người thức tỉnh đều chọn thuê ngắn hạn. Số tiền có trong tay không đủ để khiến họ phải trả quá nhiều cùng một lúc. Thường thì họ không dùng tiền quá nhiều trong việc phải đi thuê nhà ở. Tất cả tài chính đều dùng tiêu xài ở phương diện trang bị và huấn luyện.
Winnie liếc qua mô hình thu nhỏ xây dựng xung quan và lật xem tờ rơi giới thiệu về ngôi nhà.
Tiểu Lật mang theo một chiếc ghế, đứng trên đó và nhón ngón chân lên, cuối cùng cũng có đủ chiều cao để nhìn thấy nội dung của cuốn sách nhỏ.
"Biệt thự này trông đẹp, giá thuê chỉ 30 nguyên tinh một tuần, quá rẻ."
"A, cái này cũng tốt, gần hồ."
"Ngoài ra còn có căn này, rạp chiếu phim gia đình, bể bơi ... cái này cảm thấy cũng tốt, rốt cuộc tôi nên chọn căn nào?"
Trúc Lật ôm đầu nhỏ lắc đầu, lung la lung lay không biết nên chọn căn nào.
Winnie đóng tập sách nhỏ và nói:
"Tôi không biết các anh nơi này có cho mua không ngoại trừ cho thuê. Ý tôi là mua quyền sở hữu đất của cả một khu vực."
" Cô nói cái gì? Chờ đã..... Hình như tôi nghe lầm. "
Nụ cười hòa ái của người đàn ông trung niên biến mất, có chút cau mày, thể hiện sự ngạc nhiên, có chút nghi ngờ, chán ghét với biểu hiện " cô đến đây để tới gây rối đi. "
Winnie không nói, chỉ đặt chiếc ba lô lớn đang đeo ở trên lưng.
Khóa kéo của ba lô bị kéo ra, nguyên tinh sáng lấp lánh bên trong chất thành đống trong ba lô, làm cho ba lô trở nên căng phồng.
"Đây là tất cả các nguyên tinh được lấy từ cơ thể của ma thú cấp cao. Mỗi nguyên tinh chứa 1 lượng lớn Nguyên năng. Tổng giá trị khoảng 10.000 hoặc hơn. Nếu không đủ, có thể thêm 20.000 nữa. 30.000…, Chúng tôi chỉ muốn tới đây mua một mảnh đất mà thôi”.
"Dù sao, đội trưởng của chúng tôi chỉ thích sống trong một ngôi nhà do chính mình xây dựng."
Vẻ mặt của Winnie vẫn không hề thay đổi, cô ấy nói rất nhẹ nhàng.
Đồng thời, nàng ước chừng lúc này khí tức bị áp chế đến thức tỉnh cấp 7 hoàn toàn giải phóng ra bên ngoài.
Những người bình thường thức tỉnh không thể thu liễm khí tức của mình được nhưng họ có thể giải phóng nó ra ngoài.
Ngày thường, khí tức của người thức tỉnh có thể cảm nhận được, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến người thức tỉnh cấp thấp và người bình thường, mà một khi khí tức này được thả ra, cách đó rất xa cũng có thể cảm nhận, thậm chí có thể gây ra một loại áp chế của sinh vật cao đối với sinh vật thấp hơn.
Lúc này, Winnie đã giải phóng hoàn toàn khí tức thức tỉnh cấp 7.
Khí tức hùng vĩ này, hoàn toàn ngưng thực biến hóa.
Như một cơn gió, cuốn sạch toàn trường.
Mái tóc màu nâu gợn sóng bồng bềnh vén lên, gió hú gào thét.
Trước mặt cô, tên trung niên tiếp đãi nhân viên kia.
Chỉ cảm thấy một luồng khí tức đáng sợ từ bên người mình lướt qua, đây là kết quả của việc Winnie điều khiển khí tức bằng tinh thần. Nếu trực tiếp thả toàn bộ khí tức cấp 7 lên trên người tên nhân viên bình thường này , kết quả chắc chắn người đó cũng sẽ ngất xỉu.
Người môi giới trong sảnh.
Người bình thường chỉ cảm thấy một cơn gió thoảng qua, trong ngực có cảm giác hơi ngột ngạt. Nhưng mà đối với những người thức tỉnh, lông tơ họ họ dựng đứng ngay lập tức, đại não của họ dừng 1 chút.
Một số người thức tỉnh cấp thấp thậm chí không thể biết được khí tức nặng nề như thế nào, chỉ cảm thấy cao như núi, sâu như biển, cả người như sắp quỳ xuống.
Khí tức này đến nhanh và đi cũng nhanh.
Giống như lá rơi bị gió thu cuộn lại, trong nháy mắt bay lượn rơi xuống đất.
Người sống sót bình thường chỉ bị khí tức quét qua cũng không để ý gì, nhưng trong lòng lúc này cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Mà những người thức tỉnh, đặc biệt là những người thức tỉnh cấp cao, tất cả đều tỏ vẻ nghi ngờ và quét hết toàn bộ đại sảnh.
Chẳng bao lâu, ai đó đã để mắt đến Winnie trong khu nhà ở cao nhất.
Trong mắt khó có thể che dấu vẻ run sợ.
Winnie đã thu liễm khí tức và mỉm cười, "Bây giờ có lẽ anh cũng tin tưởng chúng tôi có khả năng mua đất rồi đi. Tất nhiên, tôi biết anh không thể đứng ra làm chủ được, vì vậy tôi cần anh thông báo người có khả năng làm chủ đến đây thảo luận 1cuộc làm ăn lớn. "
Mua đất
Đây là Đường Vũ ngồi ở trong võ quán suy tư 1 chút rồi làm ra quyết định.
Lạc Hà là 1 nơi có thị trường khổng lồ, anh đã tính toán bán trang bị ở nơi này, trong trường hợp đó, thay vì thuê nhà và cửa hàng, tốt hơn là mua một mảnh đất và xây dựng trung tâm mua sắm của riêng mình.
Điều quan trọng nhất là anh có kế hoạch thiết lập một tiểu lãnh thổ ở Lạc Hà.
Lãnh địa lên tới cấp 4 về sau có thể xây dựng 2 cái cứ điểm quan trọng, cũng chính là 2 lãnh thổ phụ.
Thiết lập ở nơi ẩn nấp Lạc Hà, xem ra có nguy cơ bị địa phương phát hiện, nhưng thật ra không phải, chỉ cần anh thu liễm cũng không cần quá khuếch trương, mọi thứ đều có thể đẩy ra năng lực đặc biệt.
Ngược lại lãnh địa thiết lập ở nơi hoang vu, ngoại trừ kín đáo một chút nhưng chẳng có chút ưu điểm nào. Mục đích quan trọng nhất của kế hoạch thiết lập một tiểu lãnh thổ của anh là dựa vào một chức năng mới được mở khóa trong lãnh thổ cấp bốn, đó chính là truyền tống trận để vận chuyển trang bị tới.
Khoảng cách giữa Lạc Hà và Lâm Đông là quá xa, ngay cả khi có không gian ba lô và chiến xa vận chuyển qua lại thì hiệu quả vẫn quá thấp, vẫn có rủi ro nhất định. Tuy nhiên, có truyền tống trận thì khác hoàn toàn, nó có thể qua lại tự do giữa lãnh thổ chính và lãnh thổ phụ không hề bị ngăn cản. Chỉ bằng cách này, ngay cả chi phí vận chuyển cũng cực kỳ thấp.
Với việc thành lập lãnh thổ phụ, có thể xây dựng kiến trúc xong, việc danh tiếng sẽ càng dễ dàng hơn, dù là võ quán hay cửa hàng.
Đường Vũ dường như đã nhìn thấy một nơi ẩn núp lớn với quy mô hai triệu người sống sót, 1 lượng lớn nguyên tinh đang mỉm cười vẫy chào anh ta.
Ở Lâm Đông, anh sẽ không để Hôi Nhận lập cửa hàng bán trang bị, nhằm thu hút những người thức tỉnh của Lâm Đông đến lãnh thổ. Lãnh chúa Đường coi trọng những nguồn năng lượng người thức tỉnh không ngừng làm việc để kiếm tiền cho anh.
Đây là vì kế hoạch lâu dài.
Nhưng mà khoảng cách từ lãnh thổ đến Lạc Hà quá xa, những người thức tỉnh này không thể đi đến lãnh thổ được, vì vậy cần phải thiết lập một tiểu lãnh thổ thực sự ở nơi này.