Chương 237: Vụ án giết người không đầu mối
"... Tại sao nhiều nam nữ thanh niên chết trần truồng trên đường phố."
"... Tại sao hàng trăm người sống sót lại thường xuyên biến mất."
"Đằng sau tất cả những điều này, tính cách của con người đã thay đổi hay đó là sự biến chất sau khi thức tỉnh, là ..."
Đường Vũ mặt đen lại.
Không hiểu sao, khi nhìn thấy tiêu đề của bài báo, trong lòng không hiểu sao giống như đang nhắc đến anh vậy.
Vậy đây có phải là lý do tại sao số lượng bán ra của Thời báo Lạc Hà mỗi ngày đã vượt qua số lượng của tờ báo do chính phủ phát hành?
Tiếp tục xem.
"Gần đây, có rất nhiều vụ giết người tàn ác ở nơi ẩn nấp Lạc Hà. Theo tin tức bí mật mà tòa soạn nắm được, trông số những người chết đi, có không ít là người thức tỉnh, với những vết thương ở trên khắp cơ thể. Càng làm cho người ta ngạc nhiên hơn nữa là những người chết này đều không có đầu. Có vẻ như nhóm sát nhân này có niềm yêu thích với những cái đầu. "
"Ngoài ra, theo những gì mà báo chúng tôi tìm hiểu được, ngoài một số vụ giết người kể trên, vẫn còn rất nhiều nạn nhân mất tích trong nơi trú ẩn. Tòa soạn chúng tôi nhắc nhở các bạn nên đề phòng cẩn thận và cố gắng hạn chế tối đa việc đi ra ngoài vào lúc nửa đêm, không nên đến những địa phương vắng vẻ và ít người sống sót …… "
Đường Vũ chau mày.
Anh không ngờ rằng tình hình an ninh công cộng ở một nơi trú ẩn rộng lớn như Lạc Hà lại tệ hại đến vậy.
Các trường hợp nêu trên xảy ra ở các khu vực tương đối ổn định và thịnh vượng như thành phố trung tâm, khu thương mại và quận Hà Vịnh.
Trong khu vực cứu trợ vốn đã phức tạp và hỗn loạn, e rằng không phải vì không có vụ nào, mà là quá nhiều, ngược lại không thể nào thống kê ra được sao?
Đường Vũ không biết có phải vì trọng tâm chính thức của Lạc Hà là bảo vệ bên ngoài chống lại các cuộc tấn công của ma thú, hay do sau ngày tận thế, có quá nhiều người thức tỉnh đạt được lực lượng, cho nên người thức tỉnh có đôi chút bành trướng và nảy sinh ra 1 số ý nghĩ biến thái nhiều lắm.
"Quên đi, dù sao đây cũng là vấn đề mà các quan chức ở Lạc Hà xử lí. Đó không phải là việc liên quan đến mình, nhiều nhất, cũng để anh em nhà Tạp Môn tăng cường việc tuần tra với cư xá ... Cư xá nằm trong phạm vi của lãnh thổ, có rất nhiều công trình phòng thủ, nên vấn đề cũng không lớn lắm. "
Lắc đầu.
Anh không có hứng thú với những kẻ giết người, mà 1 tiền cũng chả thèm quan tâm.
Lật lại mặt sau của tờ báo và tiếp tục xem.
[Có thông tin cho rằng Chấn Thiên võ quán đã đạt được thỏa thuận bồi thường với hầu hết gia đình của các học sinh thiệt mạng, nhưng một số thành viên trong gia đình vẫn còn cực kì thương xót và yêu cầu võ quán cử người ra ngoài tìm kiếm các học sinh mất tích, biểu thị sống còn phải thấy người, chết phải thấy xác. 】
[Tin tối mật, không thể tin được tại công hội lính đánh thuê, nhóm lính đánh thuê Bay Cao, điểm nhiệm vụ xếp hạng thứ 18, đã bị tấn công bởi một con ma thú mạnh mẽ trong tự nhiên, cả nhóm đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê Bay Cao là cao thủ thức tỉnh cấp 6. Các thành viên trong nhóm thức tỉnh cấp 4, cấp 5, không khó để tưởng tượng những con ma thú đã tấn công nhóm lính đánh thuê Bay Cao mạnh đến mức nào ... Cầu mong không có ma thú trên bầu trời. 】
Một chút tin tức khác, hoặc là chỉ huy của một nhóm lính đánh thuê mạnh mẽ, đã bao vây con ma thú rồi chém giết nó.
Hoặc, 1 cao thủ nào đã đột phá thức tỉnh cấp 6 và được xếp vào những cao thủ hàng đầu.
Những tin tức này liên quan về những người thức tỉnh, ngay cả những người bình thường cũng vô cùng quan tâm
Điều khiến Đường Vũ ngạc nhiên là anh thậm chí không thấy một số vụ bê bối trên báo chí, anh không tin ngay cả con đường thu thập tin tức nhanh nhạy của tòa báo, không thể 1 tin tức xấu nào cũng không thu thập được.
Chắc là người ta lo lắng rằng sau khi một số thông tin riêng tư bị lộ ra ngoài, tòa soạn của tờ báo sẽ bị những kẻ tức giận tới xé xác, đúng không?
Đặt tờ báo xuống.
Đường Vũ nhướng mày, cảm giác được có khí tức của người thức tỉnh không kém gì anh.
Trước mặt anh, một số người thức tỉnh mặc đồng phục màu xanh nhạt và áo khoác màu đỏ trên quần áo của họ đang lao về phía trước, vượt qua anh và chạy đi.
Dẫn đầu đội có lực lượng thức tỉnh cấp 5.
" Bộ đồng phục này hình như thuộc về đội an ninh Lạc Hà thì phải?"
Nghĩ đến nội dung trên tờ báo vừa rồi, Đường Vũ nhìn về hướng đội viên an ninh đã rời đi ở xa xa, ở một góc nối liền các con hẻm, có rất nhiều người tụ tập ở đó.
Đã giăng dây chặn ở cửa ngõ nhỏ, những người đứng phía sau không ngừng nhón chân cố gắng xem tình huống ở bên trong.
Mãi cho đến khi một vài người trong đội bảo vệ đến, họ mới tách những người xem ra và đi vào trong con hẻm.
'Chắc chắn, những người thích buôn chuyện có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi, thậm chí sau khi tận thế xảy ra, những người xem này lá gan cũng quá lớn.
Liền không lo lắng chọc phiền phức và gặp phải nguy hiểm không? Nhất là những người đứng ở phía trước, lỡ như có chuyện gì xảy ra, chỉ sợ họ muốn chạy cũng không thể nào chạy trốn được. '
Đường Vũ suy nghĩ một chút rồi bước tới.
Những người vây xem đã bị ngăn cách, toàn bộ con hẻm đã bị phong tỏa hoàn toàn
Anh cũng không đến gần, với thị lực người thức tỉnh cấp 5, anh nhìn vào bên trong qua những kẽ hở của đám đông.
Những ngôi nhà cao tầng hai bên cách nhau ngắn ngủi, cản bớt ánh nắng lại, con hẻm bỗng trở nên u ám hẳn đi.
Nhìn qua dây thừng, qua đội an ninh bảo vệ ở lối vào của con hẻm đang giải tán đám đông, liền nhìn thấy hai người đàn ông đã chết nằm trên mặt đất với máu tươi nhuộm đầy trên áo.
Bên cạnh thi thể, hai bác sĩ pháp y mặc áo khoác trắng và đeo găng tay đang tiến hành kiểm tra xác chết.
Chân thi thể hướng về ngõ vào hẻm, Đường Vũ nhìn không thấy rõ toàn cảnh, hướng về phía trước, ánh mắt ngưng tụ.
" Quả nhiên, đây cũng là 2 thi thể không đầu."
Đầu dường như không giống như bị chém, không có vết cắt thẳng mịn, giống như bị người ta dùng sức nắm đầu và kéo ra đột ngột.
Cổ bị kéo căng, cơn đau dữ dội khiến khuôn mặt nạn nhân vô cùng nhăn nhó, bờ môi và màu da vô cùng trắng bệch, cơ bắp co giật, mạch máu giống như loài bò sát, xuất hiện trên mặt và cổ, toàn thân càng thêm giãy dụa phản kháng vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng tất cả không có ích gì.
Cho đến khi.
Giống như nhổ củ cải vậy, nó bị giật đứt ra ngoài, máu phun ra từ phần cổ bị đứt gãy, cơ thể nạn nhân trong vô thức co giật 2 lần và cuối cùng đã hoàn toàn không còn sự sống nữa.
Khi Đường Vũ nhìn thấy hai thi thể, đây là cảnh tượng trong đầu anh.
Có linh tính mách bảo anh rằng, hai cái đầu không được rút ra sau khi giết người, mà là lúc đó người chết vẫn còn sống, chúng tăng sức mạnh của mình từng chút một và cuối cùng rút ra bằng một cách đột ngột.
Thật là tàn nhẫn.
...
...
Cục cảnh sát
Giám đốc Kim ngồi ở ghế chính của phòng họp và không khỏi xoa xoa thái dương một lần nữa.
"Đây là trường hợp thứ mười lăm, đây đã là trường hợp giết người không đầu thứ mười lăm. Nạn nhân là 39 người, trong đó có 38 người thức tỉnh, sức mạnh của họ dao động từ thức tỉnh cấp 1 đến thức tỉnh cấp 4."
Chỉ có một số vụ giết người được đề cập trên báo, số ít vụ án đó người chứng kiến quá nhiều nên không thể che đậy được, liền bị báo đăng lên.
Còn có nhiều trường hợp bị cơ quan công an trấn áp, chính vì như vậy, gần đây lòng người nơi ẩn nấp vô cùng lo sợ, thậm chí có nhiều thành phần bất hảo vậy mà xông ra làm loạn.
Tận thế cũng không giống như lúc trước, đối với mấy tên còn sống gây rối trật tự, người của bên bộ phận trị an cũng không có lưu thủ, bắt được thì bắt, đáng giết thì giết.
Giám đốc Kim không quá lo lắng về việc những người này nhân cơ hội gây rối, vấn đề đau đầu của ông là tên sát nhân không đầu vẫn chưa có nhiều manh mối.
Thực lực mạnh, có tổ chức mà còn phạm tội nhiều lần.
Không đưa ra được kết quả nào, chức vụ cục trưởng cục cảnh sát của ông chắc chắn sẽ thay đổi người khác.
Giám đốc Kim gãi da đầu và vô tình làm đứt một sợi tóc.
Trái tim vô cùng mệt mỏi.