Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 250: Món đồ số 3

Chương 250: Món đồ số 3


Tiếp theo đó, người thức tỉnh chuẩn bị phát điên thì bị 1 con dao chém vào cổ tay, chóng mặt từ từ ngã xuống.
Shay chỉ vào đống đổ nát của căn biệt thự, nơi làn khói đen đang dần tan biến.
Chỗ ấy,
Mặc dù tầng một và tầng hai căn biệt thự nổ tung thành khói bụi, nhưng tầng một căn biệt thự được bao phủ bởi một 1 lớp màng mỏng, mặt đất bao gồm ả tầng hầm vẫn còn nguyên vẹn.
"Tôi đã nói mọi chuyện không đơn giản như vậy. Ngay cả khi chúng ta có thể phá vỡ lớp màng đó, vẫn chưa nhìn thấy được kẻ thù. Trong một môi trường bị nguyền rủa, chúng ta phải mất tập trung chống đỡ lời nguyền. Nếu phải cùng kẻ thù chiến đấu trong hoàn cảnh như thế, hoàn cảnh sẽ không có lợi cho phía chúng ta."
Tạ Y lại bắn thêm vài quả đạn đi qua, làm dâng lên từng trận khói bụi, nhưng lớp màng che vẫn chưa bị phá hủy.
1 số thành viên Tổ Long có khả năng bùng phát nguyên khí, hầu như không duy trì được tình trạng an toàn, nghe thấy những lời Tạ Y vừa nói, khóe miệng của họ co giật.
Tạ Y có thể dễ dàng bắn một quả đạn đại bác có chứa nguyên lực, nhưng họ không nhìn thấy điểm đó mà còn cần phải mất tập trung để chống lại.
Bao gồm một số người khác trong võ quán cực hạn, ngoại trừ người đàn ông lực lưỡng với mái tóc ngắn màu nâu, những người khác đều rất thoải mái thiếu chút nữa không ngồi xuống uống trà!
. . . . . .
. . . . . .
Không lâu sau, cục cảnh sát và các thành viên Tổ Long đã rút khỏi phạm vi lời nguyền.
Ngoài đoàn tham quan sáu người của Đường Vũ, có tổng cộng hơn 20 người, đây là nhóm người thức tỉnh duy nhất đã rút khỏi phạm vi lời nguyền.
Còn những người thức tỉnh khác bị nguyền rủa mắt đỏ hoe, khi xung quanh không còn người bình thường, bọn hắn cũng không tấn công điên cuồng, cũng không lao ra khỏi phạm vi nguyền rủa, vẫn còn lang thang ở trong phạm vi nguyền rủa.
Vài phút sau, toàn bộ khu phía bắc của cư xá Lam Tinh đã bị bao vây bởi Tổ Long và các thành viên thức tỉnh của quân đội bảo vệ thành phố.
Những người thức tỉnh lo lắng rằng phạm vi của lời nguyền sẽ lan rộng ra ngoài, ở nơi xa, họ được trang bị đầy đủ vũ khí, đeo mặt nạ phòng độc và các thiết bị bảo hộ khác..... Cho dù nhiều người biết thì điều này cũng chỉ có thể coi là an ủi thôi.
Một số lượng lớn cư dân trong cư xá đã được sơ tán đi nơi khác, trong đó không thiếu những người đàn ông và phụ nữ khỏa thân quấn trong tấm khăn trải giường, đầy tức giận, nhưng dưới biểu hiện nghiêm túc của người thức tỉnh Lạc Hà, họ phải tiếp tục quấn khăn rời đi.
Mà loại người này không phải là thiểu số trong số các hộ gia đình được sơ tán.
Tạ Y liếc mắt quá, như 1 người từng trải nói: "Ban ngày, người thức tỉnh vẫn ở trong nhà, muốn làm hahahaha......"
Đường Vũ muốn trả lời, anh không thể đọc tiểu thuyết, chơi game hay ngủ sao? Bất quá, anh có thể xem một chút phim, thời tiết nóng nực, tại sao phải vận động dữ dội như thế?
Nhưng anh vẫn không nói ra, dù sao anh cũng rất đơn thuần và thuần khiết.
. . . . . .
Nhóm tham quan ngắm cah3sáu thành viên của Đường Vũ không bị đuổi ra ngoài, hiện tại đã được thăng cấp thành nhóm cố vấn sáu thành viên.
Do cục trưởng Kim đã thêm giá và yêu cầu họ ở lại nơi này.
Lúc này, cục trưởng Kim và quân đội bảo vệ thành phố, cũng như chỉ huy của Tổ Long, đi đến.
Đối với màn thể hiện của võ quán cực hạn khiến trong lòng ông phải nâng lên đánh giá hết lần này đến lần khác, cục trưởng Kim đã thể hiện sự tôn trọng thông qua lời nói của mình:
"Đường quán chủ, nói cách khác, khu vực đó hiện tại đang bị bao phủ bởi lời nguyên sao, ngay cả khi người có năng lực công kích, nó chỉ ảnh hưởng cực kì bé nhỏ đến khu vực bị nguyền rủa, trừ khi nó có khả năng đặc biệt để 'thanh tẩy' và " xóa bỏ" năng lực đặc biệt? "
“Thanh tẩy lời nguyền là giải pháp trực tiếp và hiệu quả nhất.” Đường Vũ cười nói, “Thực ra, cục trưởng kim ông vẫn còn có sự lựa chọn khác. Ví dụ, anh có thể thuê chúng tôi? Làm sao ông có thể giải quyết vấn đề mà không có tiêu tiền? Đương nhiên, võ quán cực hạn của chúng tôi luôn thích làm ăn, muốn giải quyết trận khu vực bị nguyền rủa này, chi phí cũng không thấp lắm đâu , giá thuê giải quyết... "
"E hèm--"
Cục trưởng Kim xua tay hết lần này đến lần khác.
Để tìm ra phương pháp giải quyết, ông đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý xuất huyết, nhưng theo phương thức mặc cả của Tinh Linh, ông vẫn đau lòng vô cùng.
Lúc này, sau khi nghe được đề nghị của Đường Vũ và nhìn thấy Tinh Linh ở cách đó không xa, trên trán ông mồ hôi chảy ròng ròng.
"Đối với khu vực bị nguyền rủa này, chúng tôi đã có phương pháp giải quyết của riêng mình, vì vậy chúng không cần phải làm phiền Đường quán chủ."
. . . . . .
. . . . . .
Đường Vũ nhìn bộ dạng tự tin của cục trưởng Kim.
Anh hơi có chút nghi hoặc.
"Bọn họ có năng lực thanh tẩy sao? Cho dù muốn thanh tẩy một vùng rộng lớn như vậy, cũng rất khó khăn nha ... Quên đi, các quan chức Lạc Hà có thể giải quyết cũng là chuyện tốt."
Lần này, cái giá chính thức mà bên phía chính phủ phải trả, thật ra cũng khá nhiều, quy đổi thành số lượng cụ thể, những nhóm lính đánh thuê quy mô lớn hàng trăm người chỉ cần phải hoàn thành ba đến năm nhiệm vụ qui mô lớn mới có thể lấy được nhiều phần thưởng.
Trong bản vẽ mà anh hiện có, 1 số khoáng vật tương đối hiếm ở Lâm Đông không tìm thấy nhưng trong giao dịch lần này thu hoạch rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắn, ừm, nếu nguyên nhân không phải do bản vẽ mới, ước chừng sẽ không thiếu siêu phàm khoáng chất.
Quan trọng hơn, Lạc Hà không có thể đưa ra mức giá cao hơn nữa. 1 chút tài liệu. hàng hóa thuộc về bí mật, cũng không thể đối với anh làm giao dịch....
Đường Vũ suy nghĩ, càng sợ hãi nhóm người đang núp trong bóng tối.
Đôi khi anh vẫn nghĩ các quan chức Lạc Hà rõ ràng không biết nhiều về nguyên lực và rune, nhưng những người ở trong bóng tối lại biết nhiều hơn về nó, chỉ sợ thực lực vô cùng mạnh mẽ.
"Chẳng lẽ tên kia cũng là chủ nhân 1 hệ thống nào đó, chẳng hạn như hệ thống giết chóc? Cảm giác không đáng tin cậy, hay từ bên trong bí cảnh nào đó chiếm được 1 số bảo vậy hay là..."
Đường Vũ nhìn sang một bên.
Cục trưởng Kim cùng các quan chức cấp cao khác nhìn chiếc hộp gỗ to nằm trong lòng bàn tay của 1 tên cường giả siêu cấp, với vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt mơ hồ đầy mong đợi.
Khoảng cách của họ cũng không xa.
Đường Vũ tiến lại gần vài bước, lắng nghe.
"Đây là món đồ số 003? Từ bí cảnh bên trong lấy được."
"Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ba món đồ hàng đầu....."
"Nghe nói vật phẩm này không có bất kỳ sức mạnh tấn công nào, nhưng chỉ cần tới gần nó, có thể khiến bản thân bình tĩnh lại. Một số trạng thái tiêu cực cũng sẽ bị xua tan đi. Giải quyết lời nguyền, sẽ không có vấn đề gì đi..."
Cuộc đối thoại giữa cục trưởng Kim và những người khác không quá bí mật. Đường Vũ nghe rõ từng chữ trong tai.
Anh càng tò mò về món đồ vật số 003.
Ngay sau đó, cục trưởng Kim và những người khác đi đến rìa của khu vực bị nguyền rủa, người cầm chiếc hộp gỗ, dưới sự chú ý của những người khác, xoay công tắc đem cái nắp nhấc lên.
Hộp gỗ được làm bằng vật liệu đặc biệt, có chức năng bao bọc năng lượng, khi mở nắp ra sẽ truyền qua ánh sáng vàng mờ ảo.
Trong hộp gỗ treo một giọt màu vàng như giọt nước.
“Tôi bắt đầu đây.” Người năng lực cầm hộp gỗ trong tay, liếc nhìn những người cấp cao ở xung quanh, trầm giọng nói.
Hắn đã tiêm nguyên lực từ những phẩm chất phù hợp của chính mình vào giọt nước vàng xuyên qua chiếc hộp.
Ngay lập tức, Kim quang tỏa sáng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất