Chương 3: Linh hồn lực
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng có một cỗ lực lượng, giống như suối trong vắt không ngừng rót vào bên trong cơ thể.
Đây là sức mạnh linh hồn thoát ra sau khi giết chết Ma Thú sao!
Hấp thụ và tinh luyện Linh Hồn Lực có thể khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng chỉ có người thức tỉnh mới có thể hấp thụ linh hồn lực! Đây cũng là chìa khóa để người thức tỉnh tiếp tục tiến hóa và bỏ xa khoảng cách với người bình thường.
Nhưng Đường Vũ biết tình huống của bản thân, tư chất của hắn cực kỳ kém cỏi không cách nào hấp thu linh hồn lực, ngay cả đến thiết bị hỗ trợ thành người thức tỉnh cũng không cách nào giúp hắn thức tỉnh.
Lúc này, hắn rõ ràng cảm giác được một luồng sức mạnh truyền vào trong cơ thể, rồi tụ lại nơi nào đó trong cơ thể.
Đây không phải là Linh Hồn Lực, vậy cái này là gì?
Đường Vũ quyết định hỏi hệ thống chuyện gì đang xảy ra?
" Đinh Đồng! Tư chất của Lãnh Chúa quả thực cực kỳ thấp, thuộc cấp E, nhưng sau khi Lãnh Chúa kết hợp với hệ thống, có khả năng hấp thụ và luyện hóa linh hồn lực mà không cần thức tỉnh. "
" Và con rối thuộc về Lãnh Chúa, bản thân nó không thể nào tự mình hấp thụ linh hồn lực. Chỉ cần Lãnh Chúa ở bên trong phạm vi mà linh hồn lực biến mất, phần linh hồn lực đó sẽ tự nhiên bị lãnh chúa hấp thụ. "
" Ngoài ra, lãnh địa Chúa Tể cấp càng cao, tốc độ hấp thu và tinh luyện linh hồn lực của Lãnh Chúa sẽ càng nhanh."
Đường Vũ cũng đã từng nghe nói rằng Ma Thú bị người thức tỉnh giết chết ở quá xa, không thể nào hấp thụ được linh hồn lực.
Có người đã từng nghĩ tới việc sử dụng vũ khí nóng cực mạnh để giết Ma Thú nhưng tiêu hao quá cao, chưa kể ngay cả linh hồn lực cũng khó có thể hấp thu được. Theo thời gian, nhiều người thức tỉnh không muốn sử dụng những vũ khí này để giết Ma Thú trừ khi liên quan đến sống chết mới sử dụng.
Đường Vũ khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, đắm chìm sâu trong tâm trí, xung quanh tối đen như mực, chỉ ở phía sâu ở trung tâm có một chùm sáng, phát ra một tia sáng nhẹ nhàng.
Đây là bản chất của Linh Hồn Lực sao!
Đường Vũ nhất thời hiểu ra, nhóm linh hồn lực này bao gồm vô số hạt ánh sáng cực nhỏ tụ lại với nhau tạo thành một đoàn ánh sáng, toát ra 1 cỗ sức mạnh cơ bản nhất của Linh Hồn Lực.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được linh hồn lực, cũng là lần đầu tiên hắn luyện hóa cỗ sức mạnh này.
Trong lòng Đường Vũ không khỏi rối rắm, giống như sinh ra bản năng, thần thức khống chế linh hồn lực luân chuyển liên tục, triệt tiêu đám linh hồn này.
Một vài hạt ánh sáng tách ra khỏi đoàn ánh sáng, bay đến khoảng không gian tối tăm này, từ từ tan chảy hòa vào các bộ phận tay chân của cơ thể kế tiếp là các cơ quan nội tạng. Cơ thể dường như trở nên mạnh mẽ hơn trong chốc lát.
Đường Vũ nhớ được cảm giác này, tiếp tục luyện hóa nhóm linh hồn lực tiếp theo, càng ngày càng thành thạo, quá trình luyện hóa càng ngày nhanh hơn , đoàn ánh sáng linh hồn lực dần dần thu nhỏ lại, hóa thành từng mảnh nhỏ hạt ánh sáng bị hấp thu vào mọi tế bào của cơ thể.
Qua một lúc lâu, Đường Vũ mới mở mắt ra. Lúc này, bên trong tràn đầy năng lượng, đôi mắt sáng ngời và tràn đầy năng lượng, cơ thể hắn trở nên cứng cáp và mạnh mẽ, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh lan tỏa từ bên trong cơ thể truyền đến lòng bàn tay bằng cách hơi nắm chặt tay lại và ngay cả những vết sẹo trên cánh tay cũng đang dần chậm rãi khép miệng vết thương lại
Đường Vũ rất kinh ngạc, không hổ là nghe nói lần đầu tiên luyện hóa linh hồn lực có tác dụng tốt nhất, xem ra lần luyện hóa này tác dụng tốt đến mức ngoài mong đợi. Nếu phải đối mặt với con chuột thép Ma một lần nữa, hắn tự tin có thể tiễn cho nó lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân ngay lập tức.
Sau khi cuộc khủng hoảng kết thúc, Đường Vũ cuối cùng cũng có thời gian để nhìn kỹ lâu đài của Lãnh Chúa mới vừa được xây dựng.
Nhìn từ bên ngoài, tòa lâu đài của Lãnh Chúa này không lớn, so với biệt thự trước đó lớn hơn một chút, cũng chỉ có thể xem là một tòa lâu đài thu nhỏ. Tường bên ngoài màu trắng bạc, đỉnh chóp lâu đài màu xanh lam đậm, mọi thứ giống như một bức tranh được vẽ trong giấc mơ.
Lâu đài có 2 tầng, tầng 1 là đại sảnh hoàn chỉnh, tầng 2 là nơi nghỉ ngơi của lãnh chúa, phòng ngủ, phòng làm việc, phòng tắm đều có, đồ đạc sử dụng trong lâu đài làm hắn cạn lời nhưng khi cảm nhận nó., đều là những món chất lượng với đẳng cấp cao nhất.
Đường Vũ ngâm mình trong bồn tắm còn lớn hơn phòng ngủ trước kia, sau khi tắm xong hắn ngả người xuống chiếc giường lớn và mềm mại, 1 cảm giác thoải mái mà sau khi tận thế hắn chưa bao giờ được cảm nhận.
Sau ngày tận thế, hắn dành phần lớn thời gian sống và ăn ngủ, thỉnh thoảng sống trong những ngôi nhà gỗ đơn sơ hoặc những căn lều cũ kỹ.
Lần này, sau khi trải qua mọi khó khăn gian khổ.
Bỏ ra 100 Nguyên Tinh thật sự là đáng giá!
Hơn nữa, có hai con rối bảo vệ và một quả cầu pha lê lơ lửng giữa không trung. Cái này 100 Nguyên Tinh thật sự giá trị!
Đường Vũ gọi quả cầu pha lê, quả cầu pha lê có kích thước bằng quả bóng rổ trôi về phía Đường Vũ.
Quả cầu pha lê tương tự như radar trong phạm vị của Lãnh Thổ có thể giám sát và cảnh bảo nguy hiểm.
Lãnh thổ lúc này chỉ mới là sơ cấp phạm vi không được lớn, bao quát gần hết khu biệt thự phía đông , và phần lớn diện tích phía tây, nhưng ở trong khu vực này bất kỳ chuyển động nào cũng sẽ hiển thị trên quả cầu pha lê.
Từ quả cầu pha lê này, Đường Vũ nhìn thấy vài chấm đỏ, chính là Ma Thú vẫn còn ẩn núp trong khu phía Đông. Nghĩ lại dọc trên đường đi không bị Ma Thú nào phát hiện, hắn thật sự cảm thấy mình thật may mắn, chỉ cần sai lầm 1 bước, kết cục trước mắt là bị Ma Thú làm gỏi 7 món.
Tất nhiên, ngoại trừ quả cầu pha lê này. Đường Vũ mở bảng hệ thống ra, tìm thấy một bản đồ lãnh thổ. Trên bản đồ cũng có thể nhìn thấy những chấm đỏ này, nhưng quả cầu pha lê hiển thị hình ảnh chi tiết hơn, thậm chí cả các vị trí địa hình. trong phạm vi được bao gồm.
Đường Vũ lập tức đứng dậy, thu dọn trang bị chuẩn bị lên đường cùng con rối số 1 dọn dẹp đám ma thú xung quanh, con rối số 2 còn lại để bảo vệ lâu đài.
" Con cuối cùng, lên nào số 1 "
Trước mặt hắn là một con sói thối rữa quỷ dị, đôi mắt xanh lục thân hình thối rữa, chưa nói đến thực lực, hình ảnh của con sói này cũng đủ khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Nhưng Đường Vũ sẽ không vì Ma Thú mà anh gặp phải hôm nay, dù mạnh hay yếu đều không thể cản được 1 thương của số 1, nỗi sợ hãi về Ma Thú trước đây của hắn cũng giảm đi
Sau khi luyện hóa đủ một lượng linh hồn lực, đối mặt với Ma Thú, Đường Vũ muốn chiến đấu và đánh bại con Ma Thú này.
Con sói thối rữa quỷ dị nhảy lên cao, nó mở miệng ra 1 mùi tanh hôi lao về phía Đường Vũ.
Đường Vũ cầm trong tay một con dao ngắn bình tĩnh lại , đúng lúc con sói thối rữa chết tiệt kia lao vào thời điểm gần nhất, hắn đẩy mạnh chân phải xuống đất, con dao ngắn đâm vào nội tạng của con sói thối khi hắn nghiêng người né qua.
Hắn quay lại và tiếp tục vung dao.
Xoẹt.. xoẹt... xoẹt
Sau một vài nhát dao trên thân thể con sói thối rữa quỷ dị, nó đã bị thương khả năng di chuyển bị hạn chế và cuối cùng đã bị giết chết.
Một cỗ linh hồn lực khác đã được hấp thụ vào cơ thể.
"Woo ~"
Đường Vũ thở hổn hển, toàn bộ quá trình chiến đấu chỉ diễn ra trong một phút, bất kể sức bền và tinh thần của hắn tiêu hao quá lớn.
Nhưng hắn có cảm giác thành công.
Một người bình thường đã thức tỉnh sẽ có một sự cải thiện chất lượng về thể chất, chưa trải qua quá trình này, nhưng bằng cách hấp thụ và luyện hóa linh hồn lực, thể chất của hắn ngày càng cao. Lúc này, con sói thối rữa bị chém dưới con dao, cũng thể hiện rằng hắn ta chính thức trở thành một người thức tỉnh bình thường.
Có lẽ ta muốn trở thành người thức tỉnh bậc cao hơn.
Đường Vũ nhìn con dao ngắn trong tay, hắn hơi nhíu mày, con dao này tương đối nhỏ không tiện dùng để chống lại Ma Thú, có lẽ khi đối mặt với Ma Thú mạnh hơn, hắn sợ độ sắc bén của con dao này không thể cắt được. lông của con Ma Thú khác.
Phải tìm 1 thanh vũ khí thích hợp hơn mới được.
Bầu trời hơi mờ mịt, phía xa xa núi rừng lần lượt vang lên từng tiếng gầm thét của ma thú.
Hơn nữa, ngoài đó đã vượt quá phạm vi của quả cầu pha lê, Đường Vũ không có ý định tiếp tục chém giết tiếp , cả ngày cơ thể của hắn mệt mỏi lắm, nếu như không phải tố chất thể lực đã được cải thiện, e rằng hắn đã nằm la liệt trên giường rồi.
Đường Vũ mang theo chiến lợi phẩm vừa thu được trở lại đại sảnh lâu đài, còn số 2 vẫn đứng bảo vệ trước cửa tòa lâu đài.
Hắn thu được nhiều chiến lợi phẩm, đặc biệt là lần này hắn không hề do dự khi tìm kiếm xung quanh, rất nhiều vật phẩm được giấu bởi người thức tỉnh đã được hắn tìm ra.
Chẳng hạn súng Desert Eagle.
Desert Eagle là khẩu súng lục rất nổi tiếng với sức công phá khủng khiếp nhưng thực tế lại không thực dụng, thứ nhất là thân súng quá nặng, thứ hai là độ giật quá mạnh, đây có lẽ là bộ sưu tập riêng của một trùm lớn nào đó trước ngày tận thế.
Hiện tại thì khác, hắn đã là người thức tỉnh, nếu mà trước kia cây súng này đối với người bình thường khó sử dụng, nhưng bây giờ thì đối với hắn đã dễ dàng hơn nhiều. Desert Eagle có lực sát thương cao, đối phó với đám Ma Thú lại phù hợp.
Thức ăn cũng được tìm thấy rất nhiều. Đặc biệt là thuốc lá và rượu là 1 trong những thứ hiếm hoi nhất, thực phẩm đã bị phá hủy nhiều hơn trong trận chiến với Ma Thú. Đường Vũ thực sự đau lòng, hắn xé 1 bịch đồ ăn nhỏ bỏ vào trong miệng
Những món ăn vặt trước đây không dễ thấy này là những thứ mà những ông lớn chỉ có thể mua được trong ngày tận thế. Đường Vũ đột nhiên cảm thấy mình phải cảm ơn những con Ma Thú đó. Nếu không có sự tấn công ồ ạt của đám Ma Thú, hắn sẽ không bao giờ lấy được 100 viên Nguyên Tinh? Xây dựng lâu đài Lãnh Chúa, những đồ vật bên trong nơi trú ẩn không phải hắn liền tìm được hay sao.
Đêm đến, bầu trời đầy sao đang tỏa sáng.
Đường Vũ luôn cảm thấy không khí sau tận thế tốt hơn trước rất nhiều, ban đêm còn có thể nhìn thấy những vì sao trước đây hiếm thấy được
Hắn chợt nghĩ đến cha mẹ ở xa, tự hỏi lúc này 2 người có khỏe hay không. Tận thế những ngày đầu tiên, khi điện thoại di động còn chưa liên lạc được, Đường Vũ đã nói chuyện với cha mẹ cách xa hàng nghìn km và biết được vị trí của hai người vẫn tương đối an toàn. Quân đội đã có kế hoạch xây dựng một nơi trú ẩn ở đó.
Đường Vũ muốn đến đó ngay nhưng cũng có chút lo lắng, không biết hầm trú ẩn đã hoàn thành xây dựng thành công hay chưa, không biết 2 người lúc này có mạnh khỏe hay không.
Vốn dĩ anh chỉ là một người sống sót bình thường đang phải vật lộn để sinh tồn, cả đời này hắn sẽ không bao giờ có thể vượt qua hàng nghìn km đồng ruộng hiểm trở, tối đa chỉ mong cha mẹ được bình an.
Bây giờ thì khác xưa rồi, có hệ thống trước mắt, Đường Vũ cảm thấy 1 tia hi vọng lóe lên. Có thể bây giờ chưa được nhưng chỉ cần Lãnh Thổ phát triển và thực lực của bản thân cũng được nâng cao, Đường Vũ tin rằng một ngày nào đó trong tương lai, hắn sẽ có thể vượt hàng nghìn km và đến thành phố xa xôi đó.
Ngày này, nó không phải là quá xa!
Đường Vũ nằm ở trên giường, đêm nay ngủ rất thoải mái có 2 con rối bảo vệ, hắn không phải lo lắng sẽ tỉnh lại sẽ nghe thấy tiếng gào khóc khóc lóc, không cần phải căng thẳng thần kinh của mình mọi lúc.
Sẵn sàng chuẩn bị cho một cuộc hành trình trốn thoát bất cứ lúc nào.