Chương 80: Trước khi rời đi hố thêm 1 chút
Ngôi nhà kho báu của nhóm bàn tay đỏ.
Đường Vũ mở ra một cái rương, " Vũ khí lạnh, không có hứng thú. "
Anh lại mở rương thứ hai, " Vũ khí nóng, thôi tạm chấp nhận vậy, trước nhận lấy đi. "
Rương thứ ba ...
Rương thứ tư ...
Ngôi nhà kho báu này chứa nhiều vật liệu khác nhau của Bàn tay đỏ, đặc biệt là nguyên tinh thực sự, được đóng gói kĩ càng trong một cái rương
Điều này hoàn toàn lật đổ nhận thức của Đường Vũ về Bàn tay đỏ.
Vốn tưởng là bọn hắn rất nghèo, ai ngờ con bà tụi này giả nghèo, lừa dối những người lao động chân chính như hắn.
Vì vậy, vụ cướp này rất có giá trị a ... A nhầm, đây làm sao có thể gọi là cướp được, rõ ràng là thành quả lao động chân chính mới có thể được những phần thưởng như vậy.
Đường Vũ và Hôi Nhận bận rộn, đem 1 số chiến lợi phẩm có giá trị để vào ba lô không gian.
Y Liên không có ở đây.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ thành trì của bàn tay đỏ này, ba người bọn họ tự nhiên tìm kiếm từ trong ra ngoài 1 lần nữa xem có bỏ xót nơi nào không.
Ngoài ngôi nhà kho báu này, Bàn tay đỏ còn có một "ngôi nhà kho báu" khác.
Giam giữ những nữ hài bọn hắn bắt tới " ngôi nhà kho báu phiên bản 18+".
Khi lần đầu tiên nhìn thấy nó, cảnh tượng thực sự khó coi.
Không chỉ khỏa thân, máy rung, dây xích mà còn có nhiều công cụ đặc biệt khác nữa, hành hạ những cô gái này đến đau đớn không thể nào chịu nổi.
Nhìn thấy mà giật cả mình.
Thật ra, Đường Vũ đã chuẩn bị tâm lý để nhìn thấy thứ gì đó tượng trưng cho mặt tối của bản chất con người ở đây, nhưng khi tận mắt nhìn thấy như vậy, cảm giác của anh vẫn khó chịu.
Cũng giống như xem một bộ phim kinh dị, nhiều người dạn dĩ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi bộ phim, nhưng một khi sự kiện kinh dị nào đó xảy ra trong thực tế và xảy ra xung quanh họ, e rằng ít người có thể giữ được sự bình tĩnh như vậy.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Sau khi những cô gái này được giải cứu, một số đã tự tử tại chỗ, những người còn lại, Đường Vũ yêu cầu Y Liên đưa họ đi từ một cánh cửa khác.
Tất nhiên không phải để hộ tống họ đến nơi ẩn nấp Lâm Đông, những cô bé này có số lượng không ít và hành trình của họ rất chậm. nếu thật sự muốn trở về Lâm Đông có trời mới biết phải mất bao lâu.
Thuận tay giúp 1 tay Đường Vũ cũng không ngại, nhưng hắn có thể bỏ ra mấy phút đồng hồ ... Làm sao có thể ở một ít người tiêu xài Nguyên Tinh đem tốt đẹp thời gian xài ở chỗ này.
Vì vậy, hắn để Y Liên tìm một đội quân nhân gần đó, tùy tiện đặt ở đó không cần lộ diện và cuối cùng để lại tên giả là xong.
Việc anh ấy làm như vậy mà không để lại tên là một điều tốt. Tại sao bạn muốn làm nhà thám hiển, trong khi bạn có thể làm hoàng đế châu âu a.
Một bên hắn suy tư nghĩ ngợi, 1 bên đem vật tư bỏ vào ba lô không gian.
Một số rương quá lớn, hắn phải tìm cách xử lý trước khi cho chúng vào.
Rốt cục sau khi cho hết tất cả vật tư vào ba lô, Đường Vũ đột nhiên cảm thấy trong ba lô có thứ gì đó rung động.
Lấy ra xem xét, đó là một cái trinh sát ống kính.
Vật phẩm đã qua sử dụng.
Mà loại này rung động giống như nhắc nhở, sẽ kích hoạt thông báo báo động.
Hắn xem xét, trinh sát ống kính bên trên biểu thị ra rất nhiều chấm nhỏ, có 1 bộ phận đang lao về phía này 1 cách nhanh chóng, khoảng cách không còn xa nữa.
" Những người bị đánh dấu ở đây đều là nhân thủ của Lâm Vi. Tên Lâm Vi kia tới đây làm gì nhỉ? Nhìn tốc độ như thế, có vẻ hắn rất vội vàng đến nơi này. "
Đường Vũ liền nghĩ mãi mà không rõ
Nếu quân đội biết rằng lính đánh thuê đang chiến đấu ở đây, họ có thể sẽ phái người tói xem xét. Mối quan hệ giữa Lâm Vi và Bàn tay đỏ là như thế nào?
Nếu phải nói, Lâm Vi họ Lâm và người đứng đầu Bàn tay đỏ cũng họ Lâm, nhưng có rất nhiều người họ Lâm trên đời này......
" Chờ 1 chút. "
Đường Vũ cẩn thận nhớ lại dáng vẻ của Lâm Vi và Lâm Minh Kiệt, có vẻ như, khả năng, đại khái, có 7,8 phần giống nhau.
Sắc mặt hắn trở nên kì quái.
Nhìn lại ống kính trinh sát, những điểm nhỏ đã dần tới gần nhà máy bỏ hoang.
Trong đầu hắn chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo.
…………
Lâm Vi đang cưỡi một chiếc xe bọc thép với Quân đoàn 1 dưới tay anh ta là lực lượng chiến đấu chính, nhanh chóng trước mặt anh ta,
Là đội tâm phúc cũng như là đội bảo vệ mạnh nhất, một nửa trong số họ luôn ở bên cạnh Lâm Vi, nửa còn lại làm lực lượng cơ động tiêu diệt một số ma thú mạnh mẽ.
Đội ngũ tiến độ rất nhanh.
Lâm Vi có chút bất an.
Bàn tay đỏ hoàn toàn chính xác cùng hắn có quan hệ.
Chính xác mà nói, đó là đội trưởng của bàn tay đỏ, người có mối quan hệ rất thân thiết với anh ta.
Năm đó bởi vì 1 lần ngoài ý muốn, sau này tình cờ biết được hắn có 1 đứa con riêng đang sống ở bên ngoài.
So với thằng con đầu, ngu dốt và không có tay nghề, đứa con hoang này, bất kể tính cách hay năng lực, đều hơn cả.
Chỉ là, nhà mẹ đẻ cường thế, Lâm Vi chỉ có thể đem chuyện này giấu kín.
Nhưng cũng âm thầm giúp đỡ Lâm Minh Kiệt và giúp hắn 1 phen lập nên sự nghiệp.
Sau ngày tận thế, vợ và con trai hắn ở Bắc Đình không biết tin tức đã lâu, nhưng người con trai riêng này tình cờ lại ở Lâm Đông.
Hắn cũng không có công khai danh phận, ngược lại để Lâm Minh Kiệt phát triển một mình, và cuối cùng thành lập Quân đoàn lính đánh thuê Bàn tay đỏ, đội nổi tiếng trong Khu tị nạn Lâm Đông.
Nó thuộc về một trong những chuẩn bị bí mật của Lâm Vi.
Cái này ai cũng không thể nào nghĩ tới, cho dù Lục Lão Qủy từng hoài nghi hắn và bàn tay đỏ ở giữa có giao dịch với nhay, cũng không thể nghĩ rằng đây là một thế lực hoàn toàn nằm trong tay hắn.
Bởi vì điều này, làm hắn có một chút lo lắng.
Đặc biệt, dựa trên phản ứng của các điều tra viên phía trước, cuộc giao tranh có vẻ rất căng thẳng.
Rất nhanh, Lâm Vi đến nhà máy bỏ hoang.
Lúc này bên trong không có động tĩnh nào
Cửa mở, nhưng bởi vì bức tường bên ngoài của khu nhà xưởng bị đóng chặt, ánh sáng bên trong mờ mịt, không thể nhìn thấy quá nhiều, giống như một con vật khổng lồ ăn tươi nuốt sống người ta.
Lâm Vĩ cau mày, giơ tay gọi thuộc hạ.
Một nhóm người bảo vệ hắn và cảnh giác xung quanh khi bước vào nhà máy.
Một người thức tỉnh bật đèn rọi vào, Lâm Vĩ có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sắc mặt hắn hơi thay đổi.
Bên trong xưởng, đâu đâu cũng thấy xác chết, một số đông cứng thành băng, một số dường như bị nổ tanh tành, thân thể cháy đen, thậm chí còn có thể bị chém chết bởi một lưỡi dao sắc bén, thi thể không trọn vẹn.
Bàn tay đỏ xong rồi?
Không, nó không đúng!
Hắn không nhìn thấy thi thể của Lâm Minh Kiệt.
" Điều tra khắp nơi cho rõ ràng, ta muốn biết, nơi này rốt cục đã xảy ra chuyện gì. "
Từng đội từng đội thức tỉnh đang muốn phân tán ra, đột nhiên có người chỉ vào phía xa, " Ông chủ, có tình huống ở đằng kia!"
Lâm Vi nhìn dọc theo phương hướng, liền gặp hai con rối mập mạp, chính là mang một người hướng nhà máy chỗ sâu đi đến.
Người bị giữ dính đầy máu, nhưng Lâm Vi vẫn nhận ra trong nháy mắt, người đó là con trai riêng của ông, Lâm Minh Kiệt.
" Đuổi theo, lập tức đem người kia cứu được cho ta. "
Rất nhiều thành viên thức tỉnh của Quân đoàn một đã nhanh chóng chạy lên phía trước, nhưng Lâm Vĩ vẫn cảm thấy như vậy là chưa đủ, liền phái ra bên người rất nhiều hộ vệ đội cao thủ.
Những người này tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua một nửa quãng đường.
Đột nhiên một vài quả cầu bay từ sâu trong tòa nhà của nhà máy.
Sắc mặt của người thị vệ phía trước thay đổi, né tránh.
Kết quả là, quả bóng rơi xuống đất và mở ra thành một vài con rối to béo, tại chỗ cũng hộ vệ đội người thức tỉnh chém giết tại chỗ.
Tất nhiên, những con rối này không phải là đối thủ và nhanh chóng bị giải quyết, nhưng sau một khoảng thời gian chậm trễ như vậy, Lâm Minh Kiệt đã bị kéo đi một đoạn dài.
Đặc biệt là mặt đất lộn xộn kém, lại bị kéo lê như thế gập ghềnh, gương mặt của Lâm Minh Kiệt càng có vẻ xấu xí hơn.
Có một loại nhợt nhạt chết người?
Những cao thủ thức tỉnh này vội vã bắt kịp.
Bỗng nhiên lại có máy quả từ chỗ sâu nhà máy bay ra.
" Cái này mẹ nó..."
Rút kinh nghiệm, những cao thủ thức tỉnh này không hề né tránh, hai trong số họ đã cầm lấy đao kiếm chém tới.
Bùm!
Quả bom năng lượng nguồn phát nổ, hai người thức tỉnh đi đầu đã bị nuốt chửng bởi ngọn lửa năng lượng cao.
Lâm Vi mặt đen lại
Cũng không biết là tức hay giận.
" Trung đội 3, Trung đội 4, Trung đội 5, các ngươi đều đi, đánh ra hai bên, không muốn cho bọn nó có cơ hội đánh lén. "
Mấy trung đội người thức tỉnh lĩnh mệnh lệnh tiến lên, những kẻ thù bí mật vẫn đang cản trở họ bằng nhiều cách khác nhau, nhưng chúng có vẻ hơi bất lực.
Ngay sau đó, một số người thức tỉnh đã bắt kịp hai con rối đang giữ Lâm Minh Kiệt và giải cứu Lâm Minh Kiệt mà không uổng phí gì nhiều.
Chỉ là rất nhanh, có người biến sắc, không chịu được hô lên âm thanh " Chết, chết rồi? "
Lâm Vi loạng choạng khi nghe tin này.
Sắc mặt hơi trắng bệch
Hắn chợt nghĩ ra điều gì đó và hét lên: " Tất cả nhanh, mau quay lại. "
Bùm! ! !
1 tiếng nổ mang theo âm thanh vang lên chói tai, 4 phía đều dâng lên ánh lửa.
Khuôn mặt tái nhợt của Lâm Vi đỏ bừng.
Hắn không còn quan tâm nhân lực được gửi ra ngoài kia, vì vậy hắn chỉ có thể nhanh chóng rút lui ra bên ngoài dưới sự bảo vệ của một nhóm hộ vệ.
Hắn ta thậm chí không dám bước qua cổng, sợ rằng mình sẽ bị phục kích lần nữa, ra lệnh cho người nào đó mạnh mẽ phá vỡ bức tường bên ngoài của khu nhà xưởng và lao ra ngoài.
Khoảnh khắc cuối cùng Lâm Vi quay đầu thoáng nhìn.
Mắt hắn rơi vào Lâm Minh Kiệt, nhìn đứa con của mình bị ngọn lửa nuốt chửng.
Dường như cũng có thể thấy rằng ở phía sâu hơn của khu nhà máy, bị ánh lửa chiếu sáng địa phương, có vài bóng người đang chỉ tay về phía hắn, mỉm cười và vẫy tay.
Một ngụm máu già phun ra.