Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 124

Chương 124
Giang Tả không hỏi nữa, hắn nhìn trang sức trong tủ. Trang sức có đủ loại, nhẫn kiểu xương khô, nhẫn kiểu rắn cắn đuôi, trâm cài tóc hình con dơi, vật mềm đen thui không biết là gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn thoáng qua mấy thứ này, hắn muốn nhìn xem vừa rồi rốt cuộc là thứ gì hấp dẫn hắn. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải vừa rồi có thứ hấp dẫn hắn thì hắn không thể nào chú ý tới nơi này, càng không biết điểm đặc biệt của chỗ này. ͏ ͏ ͏
Sau đó, một mảnh lá cây xuất hiện ở trước mắt Giang Tả. Khoảnh khắc trông thấy nó, Giang Tả biết ngay thứ ban đầu hấp dẫn chính mình rốt cuộc là cái gì. ͏ ͏ ͏
-͏ Vạn Diệp tiên linh? ͏ ͏ ͏
Giang Tả thầm ngạc nhiên, hơn nữa không ngờ rằng bên trên có phù văn ẩn tàng đặc biệt. ͏ ͏ ͏
May mà không lừa được hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn giây lát, đã xem rõ ràng, đây không phải Vạn Diệp tiên linh, chẳng qua hình dạng rất giống, màu sắc cũng khác nhau. ͏ ͏ ͏
Đây là lá cây màu xám trắng, khi nhìn kỹ, Giang Tả phát hiện đây là cục đá có hình dạng lá cây. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả vẫn chỉ vào lá cây, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi muốn mua cái này, cần trả bao nhiêu Linh thạch? ͏ ͏ ͏
Nhân viên phục vụ nữ mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bất cứ Linh thạch nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lấy ra một viên Nhất phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Khi nhân viên phục vụ nữ nhận lấy Linh thạch, lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Giao dịch thành lập, nhưng tiên sinh thứ lỗi, chỉ có thể để lại ấn ký cho tiên sinh, không cách nào mang ra ngoài. ͏ ͏ ͏
-͏ Ấn ký? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi không hiểu được đối phương làm cái gì. ͏ ͏ ͏
Nhân viên phục vụ nữ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng, là loại khắc trên người, hình dạng lá cây. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, hắn không muốn khắc thứ kỳ lạ nào đó trên người, hắn lấy ra một viên trận thạch chưa dùng, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Khắc vào đây được không? ͏ ͏ ͏
Nhân viên phục vụ nữ ngơ ngẩn giây lát, nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể, nhưng nơi này cần để lại khí tức của tiên sinh, nếu không thì ấn ký không cách nào có hiệu lực. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không từ chối yêu cầu này, sau khi để lại ấn ký của mình trên trận thạch, hắn đưa trận thạch tới trước mặt nhân viên phục vụ nữ. ͏ ͏ ͏
Lúc này nhân viên phục vụ nữ cầm lá cây chĩa vào trận thạch. ͏ ͏ ͏
Một ấn ký lá cây chậm rãi hiện ra bên trên trận thạch, lúc này Giang Tả cũng có thể cảm giác sự tồn tại của ấn ký, hắn có thể tùy thời kích hoạt ấn ký. ͏ ͏ ͏
Nhưng tác dụng là gì thì vẫn chưa biết được. ͏ ͏ ͏
Trên một ngọn núi nào đó ở Thánh Địa, trong hồ nước chia làm hai màu, một thủy ảnh từ từ nổi lên, thủy ảnh này hiện ra từ trong hồ nước trong suốt. ͏ ͏ ͏
Sau khi xuất hiện, cô không kiềm được thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao sẽ như vậy? ͏ ͏ ͏
Bây giờ tâm tình của cô rất tệ, cho dù cô là Chí Thiện cũng khó mà bình ổn nỗi lòng lộn xộn, cô chẳng những tâm tình kém mà cảm giác cũng rất tồi tệ, giống như ăn phải phân. ͏ ͏ ͏
Cô rất rối rắm, lộn xộn như cục len rối. ͏ ͏ ͏
-͏ Điều này không khoa học, cũng không tu chân, tôi cần an ủi! ͏ ͏ ͏
Nói rồi bóng dáng này bay tới bờ hồ, bên hồ có một di động nút bấm, người kia nói cho cô thông qua cái này có thể liên hệ đến người kia, không cần kinh động trận pháp đi tìm. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, Thủy ảnh vươn tay định cầm lấy di động, nhưng vươn tay đến nửa đường chợt nhớ ra mình là nước, di động sẽ thấm nước. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô dạo qua bốn phía, tìm được một nhánh cây, dùng nước làm tay bao lấy nhánh cây, bắt đầu bấm dãy số điện thoại. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới chân núi Thánh Địa có một mảnh hồ lớn, hồ chẳng có chút dấu hiệu đóng băng trong trời đất băng giá này. ͏ ͏ ͏
Vẹn hồ có một dốc núi nhỏ, lúc này hai người ngồi trên sườn núi, một người đang cầm cần câu cá. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ở một bên khuyên nhủ: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ, người chơi lâu như vậy rồi, cho con chơi với. Nơi này hơi lạnh lẽo, sức khỏe của người quan trọng hơn. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, hai người này là hai thầy trò Thánh nữ, một người là Thánh nữ tiền nhiệm, một là Thánh nữ đương nhiệm. ͏ ͏ ͏
Sau khi Nguyệt Tịch trông thấy Hồng Thự thì nhạy bén phát hiện khí tức của thánh thú, tuy hơi mỏng manh nhưng con này nhất định là hậu duệ của thánh thú. ͏ ͏ ͏
Cô được thánh thú nuôi lớn, chắc chắn sẽ không nhận sai. ͏ ͏ ͏
Khi cô phát hiện hậu duệ của thánh thú là một con vịt thì toàn thân trở nên trẻ tuổi, cho nên cô để lại tờ giấy rồi dứt khoát chạy ra câu cá. ͏ ͏ ͏
A, không thể nói là câu cá, nên nói là câu thánh thú. ͏ ͏ ͏
Không sai, dưới mảnh hồ này có một con thánh thú, thánh thú chính hiệu. ͏ ͏ ͏
Còn về tại sao lấy Hồng Thự làm mồi câu thánh thú, lý do rất đơn giản, một con vịt mà có huyết mạch thánh thú, những con thánh thú khác sao có thể chấp nhận điều này? ͏ ͏ ͏
Cho nên, sau khi giao kèo quy tắc với vị kia trong hồ xong, bắt đầu câu cá. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Hồng Thự đang run cầm cập nhìn mặt hồ, nó biết trong hồ sẽ nhảy ra một con rùa đen to, người trên bờ mà thao tác sai sót là nó sẽ thành thức ăn cho con rùa đen. ͏ ͏ ͏
Thế giới này tràn ngập ác ý với nó. ͏ ͏ ͏
Nó muốn về nhà. ͏ ͏ ͏
Lúc này, di động của Nguyệt Tịch reo chuông, cô đang định móc di động ra thì bỗng một bóng đen chui ra khỏi hồ, lao thẳng về phía Hồng Thự, Hồng Thự sợ hãi vỗ cánh liên tục, nó rất hy vọng chính mình biết bay. ͏ ͏ ͏
Khi cái đầu giống như con rùa sắp cắn Hồng Thự thì Nguyệt Tịch nhẹ nhàng nâng cần lên, Hồng Thự bay vút lên, thoát khỏi mồm máu của đối phương. ͏ ͏ ͏
-͏ Ngây thơ, định thừa dịp ta không chú ý ăn mồi câu? ͏ ͏ ͏
Con rùa đen kia xem nhẹ, một cái đầu rắn từ sau lưng phóng thẳng về phía Hồng Thự ở trên cao. ͏ ͏ ͏
Khoảnh khắc trông thấy con rắn, Hồng Thự sợ đến bay mất hồn vía. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cười nhạt: ͏ ͏ ͏
-͏ Còn tưởng có chiêu thức gì chứ, không có chút sáng ý. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch lại nhẹ vung tay, Hồng Thự rời khỏi phạm vi công kích của đầu rắn. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng thánh thú Huyền Vũ không cam lòng rơi xuống hồ, mặt hồ nháy mắt khôi phục bình tĩnh, Huyền Vũ ẩn nấp trong hồ, chờ đợi đợt công kích mới. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch cười lớn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lão Ngũ, mau gọi chị, không chừng chị đây sẽ nương tay, cho ngươi thắng. ͏ ͏ ͏
Giọng bé gái non nớt chui vào lỗ tai của Nguyệt Tịch và Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
-͏ Lần sau còn bị thương nặng nữa thì đừng tìm ta, chắc chắn không cứu ngươi. Còn nữa, Lão Thất, ta mới là chị. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt biết tuy gọi là Lão Thất, Lão ngũ nhưng thực tế chỉ có hai người này xếp thứ tự, mẫu quy ném súc sắc quyết định thứ tự. ͏ ͏ ͏
Còn về tại sao ra con số bảy được, đương nhiên là vì có hai con súc sắc. ͏ ͏ ͏
Bởi vì sư phụ xếp thứ bảy, cho nên cô và sư muội của mình không thể xếp hàng trước sư phụ. ͏ ͏ ͏
Cô còn nhớ lúc trước sư phụ đặt đạo hiệu cho họ, vốn định gọi một người là Bát Nguyệt, một người là Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch thì thôi đi, nhưng gọi Bát Nguyệt là sao? ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tĩnh Nguyệt dùng tên của mình để loại bỏ Bát Nguyệt, cho nên gọi là Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Cô thật thông minh. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất