Chương 145
Hắc Bào ma tu vừa xuất hiện liền nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đạo hữu, nể mặt được không? ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ hét lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Nể mặt cái gì! Chờ ta chém hắn trước rồi tính! ͏ ͏ ͏
Lúc trước bị trận pháp hạn chế, hiện tại là lúc xem thực lực, cô không tin một Nhất giai có thể qua được mấy hiệp trong tay mình. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô vừa rời đi Hắc Bào ma tu không lâu sau thì đầu óc nổ vang, trong não có vô số tin tức hỗn loạn xâm thực cô, điều này khiến cô suýt ngất xỉu tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Đan Tuyết ma nữ cảm giác có sức kéo, chờ khi cô khôi phục bình thường thì phát hiện mình đã trở lại bên cạnh sư huynh. ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện... chuyện này là sao? ͏ ͏ ͏
Mới rồi nếu không có sư huynh của cô thì có lẽ người chết là cô. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu tức giận nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em nghĩ trung tâm mộng yểm của anh không có sĩ diện hay sao? Đừng nói em là Nhị giai, dù là Tứ giai cũng phải nể mặt nó! ͏ ͏ ͏
Lúc này Đan Tuyết ma nữ mới khiếp sợ chỉ vào Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn hắn... ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu vô cùng bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên anh mới bảo hắn nể mặt chút, giả vờ một chút, Nhất giai, không giả bộ xỉu thì anh cũng không ngại hắn giả làm Thất giai. ͏ ͏ ͏
Hắn đã hiểu tại sao sư muội bị đối phương hành như chó, bởi vì đối phương chắc chắn không phải Nhất giai bình thường. ͏ ͏ ͏
Nhưng có một điều hắn không hiểu, dù bất bình thường đến đâu cũng không thể khoa trương như vậy, không hợp tu chân chút nào. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng... nhưng anh là Tứ giai, anh trực tiếp bắt lấy hắn thì được rồi? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhìn thân thể của hắn đi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Đan Tuyết ma nữ mới phát hiện thân thể của Giang Tả đã bắt đầu biến trong suốt. ͏ ͏ ͏
-͏ Từ khi chúng ta chưa đến thì hắn đã đi, thứ này chỉ là ảnh chiếu, đây là năng lực cơ bản xuất thân lấy được trái cây trung tâm. Hắn hẳn là sắp rời khỏi không gian mộng yểm, không đuổi theo kịp. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ giậm chân, vô cùng không cam lòng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc người áo đen một cái, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng gây sự trong Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Người có không gian mộng yểm khá phiền phức. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đạo hữu, chúng ta cũng không đến gây sự, không biết làm thế nào mới có thân phận đủ tư cách? ͏ ͏ ͏
Giang Tả do dự giây lát: ͏ ͏ ͏
-͏ Tìm Xích Huyết Đồng Tử, bỏ Linh thạch ra mua. ͏ ͏ ͏
Mấy vị sư huynh của Xích Huyết Đồng Tử đều không đến, tất cả vị trí dư ra đều ở trong tay hắn, cho nên chắc chắn hắn còn dư chỗ. ͏ ͏ ͏
Còn về tại sao Giang Tả nói cho Hắc Bào ma tu, điều này không cần lý do, thích thì làm. ͏ ͏ ͏
Lúc này, bóng dáng của Giang Tả hoàn toàn biến mất, điều này chứng minh hắn đã rời đi không gian mộng yểm. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Xích Huyết Đồng Tử? Hắn ta chung nhóm với Mặc Ngôn ma tu, sẽ đồng ý bán sao? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu ở một bên cảm khái: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư muội, em biết tại sao mấy người Tứ Phương Thần Giám thua Mặc Ngôn không? ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ bản năng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Cái gì? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu vỗ đầu Đan Tuyết ma nữ, cảm khái: ͏ ͏ ͏
-͏ Nguyên nhân vô cùng đơn giản, bởi vì Mặc Ngôn ma tu mang theo hack, nói đơn giản là lúc ở Tứ Phương Thần Giám, mấy người thua không oan. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ phủi tay Hắc Bào ma tu, tức giận nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mặc Ngôn ma tu chơi Hack mà bảo là em không oan? Hack là gian lận, là phạm quy! ͏ ͏ ͏
-͏ A. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả rời đi thì Hắc Bào ma tu cũng đi ra không gian mộng yểm. ͏ ͏ ͏
Không gian mộng yểm vốn là thủ đoạn chạy trốn của hắn. ͏ ͏ ͏
Đây là kỹ năng rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Có thể học được hoàn toàn dựa vào kỳ ngộ. ͏ ͏ ͏
Dù là Mặc Ngôn chuyên tu mộng yểm cũng không biết ngày tháng năm nào mới học được thủ đoạn này. ͏ ͏ ͏
Tóm lại tu mộng yểm đều lợi hại về khoản chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Chờ khi nhóm người Hắc Bào ma tu xuất hiện, vừa lúc là vị trí ban đầu Giang Tả biến mất. ͏ ͏ ͏
Hiện tại đã không thấy tung tích của Giang Tả ở đâu. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ nhìn Hắc Bào ma tu, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đang thẫn thờ? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đang nghĩ hay là báo cho sư phụ, không tự mình tiếp xúc Phá Hiểu thì bọn họ không cách nào biết tính chất đặc biệt của Phá Hiểu. Đối diện hắn, tuyệt đối không thể xem hắn là tu sĩ Nhất giai, nếu không thì sẽ chịu thiệt thòi lớn. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ bĩu môi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao phải nói cho bọn họ? Anh cho ma tu một chút mặt mũi được không? Yên phận làm ma tu không tốt sao? Quản bọn họ có chịu thiệt hay không làm chi? ͏ ͏ ͏
-͏ Chịu thiệt càng tốt, cho bọn họ biết tự đại là phải trả giá đắt, coi thường tu sĩ nhỏ? Vậy thì sẽ bị vả mặt. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu cảm thấy Đan Tuyết ma nữ đang tự nói về bản thân. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng không nói ra cứ cảm giác bị lỗ vốn lớn. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Anh chừa chút thể diện cho ma tu đi, đừng như gian thương. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏