Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 149

Chương 149
Đường Thủy mang theo Lục Vĩ của mình đi tới bên cạnh Tiểu Lê, Lục Vĩ nhìn Tam Vĩ, hỏi Đường Thủy: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật sự muốn dùng biện pháp đó sao? ͏ ͏ ͏
Đường Thủy khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có vấn đề gì à? Chẳng phải đã áp dụng trên người của ngươi rồi sao? Ta không trông thấy có cái gì không đúng, hơn nữa đã trôi qua mấy chục năm. ͏ ͏ ͏
Đường Thủy muốn kiếm tiền, nhưng hắn không phải ngớ ngẩn, đỉnh Tứ giai không dễ chọc chút nào, nhưng hắn không phải loại người cứng đầu không nghe lọt tai lời người mình nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ là bạn tốt cực kỳ thân mật của hắn, nó đột nhiên nói như vậy, hắn chắc chắn phải hỏi một tiếng. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là trong óc của hắn không ngừng vang lên lời người kia nói trước khi đi: Còn ngươi thì sao? Còn có thể sống bao lâu? ͏ ͏ ͏
Câu nói này tựa như nguyền rủa, khiến trong lòng hắn bất an. ͏ ͏ ͏
Không phải tâm lý của hắn không kiên định, mà là hắn trở về thì không nghe Lục Vĩ có thắc mắc hoặc phản bác gì, tựa như chuyện này không phát sinh. ͏ ͏ ͏
Điều này không tầm thường, không phù hợp tính cách của Lục Vĩ. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ do dự giây lát, cuối cùng vẫn nói ra: ͏ ͏ ͏
-͏ Đường Thủy, hay là chúng ta tái trở lại nghiên cứu sâu hơn đi, loại bệnh này chưa chắc là khó sinh, ngươi nói xem có khi nào là sinh non không? ͏ ͏ ͏
Đường Thủy con ngươi co rút hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi... ngươi nói thế là sao? ͏ ͏ ͏
Mọc đuôi giống như người bị khó sinh, sinh non và khó sinh khác biệt như trời với đất. ͏ ͏ ͏
Nếu xem khó sinh như sinh non cũng không sao, nhưng xem sinh non là khó sinh thì khác nhau, một là phong lại, một là cưỡng bức thả ra. ͏ ͏ ͏
Thả ra quá sớm sẽ ảnh hưởng căn cơ, căn cơ vỡ nát thì định sẵn khiếm khuyết bẩm sinh, khiếm khuyết bẩm sinh thì sẽ dẫn đến chết yểu. ͏ ͏ ͏
Cho nên, cho nên... . ͏ ͏ ͏
‘Còn ngươi thì sao? Còn có thể sống bao lâu?’ ͏ ͏ ͏
Câu nói này lại vang lên trong não của Đường Thủy. ͏ ͏ ͏
Đường Thủy nhanh chóng khiến chính mình tỉnh táo lại, hắn vẫn không tin, người kia mới chỉ là Nhất giai, Nhất giai thì biết cái gì? ͏ ͏ ͏
Nhưng đối với Tam Vĩ, Đường Thủy hơi không dám xuống tay. ͏ ͏ ͏
Nhưng có một tiền bối đang nhìn, không ra tay sao được? Dám đùa giỡn với hắn? ͏ ͏ ͏
Cho nên, Đường Thủy cứng da đầu cũng phải ra tay. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ không trả lời Đường Thủy, hắn cũng không đợi nó trả lời, trực tiếp lấy đạo cụ ra, định bắt đầu chữa bệnh. ͏ ͏ ͏
Nhưng khi Đường Thủy sắp ra tay thì Lục Vĩ hành động. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ cào vào mặt Đường Thủy, có máu chảy ra, sau đó nhanh như tia chớp cướp đi đạo cụ. ͏ ͏ ͏
Rồi nó trốn ra khỏi nhà Cố Kiếm Sinh. ͏ ͏ ͏
Đường Thủy ngây người. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ nhà hắn vào phút mấu chốt đánh hắn? Còn bỏ trốn? ͏ ͏ ͏
Tại sao? ͏ ͏ ͏
Lúc này, Cố Kiếm Sinh lập tức ôm lấy Tiểu Lê, sau đó nhìn Đường Thủy, nét mặt cực kỳ khó xem: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu đạo hữu? ͏ ͏ ͏
Đường Thủy lúc này mới phản ứng lại, cúi đầu khủng hoảng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối, vãn bối không phải cố ý, vãn... vãn bối cũng không biết nó nổi điên làm gì! ͏ ͏ ͏
-͏ Vãn bối... vãn bối sẽ đi bắt nó lại, sau đó vãn bối và nó lại đến xin tội. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Miễn, tôi chỉ muốn biết, mấy người còn có thể chữa trị cho Tiểu Lê không? ͏ ͏ ͏
Đường Thủy do dự giây lát, cuối cùng xin lỗi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vô cùng xin lỗi tiền bối, có lẽ chúng tôi còn chưa chuẩn bị sẵn sàng. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Đường Thủy ra khỏi nhà Cố Kiếm Sinh. Cố Kiếm Sinh rất dễ tính, cho nên không làm khó Đường Thủy. ͏ ͏ ͏
Chờ đến chỗ không có người, Đường Thủy trực tiếp nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ra đi, ta biết ngươi chắc chắn còn đi theo. ͏ ͏ ͏
Sau đó Lục Vĩ đi ra, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Xin lỗi. ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi... ͏ ͏ ͏
Đường Thủy do dự thật lâu, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Còn có thể sống bao lâu? ͏ ͏ ͏
-͏ Ba ngày. ͏ ͏ ͏
Oong! ͏ ͏ ͏
Đường Thủy cảm giác đầu óc ù đặc. ͏ ͏ ͏
Người hắn lảo đảo, suýt té ngã. ͏ ͏ ͏
Tất cả vượt sức tưởng tượng và hiểu biết của hắn. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Hắc Bào ma tu mang theo Đan Tuyết ma nữ đi trên đường cái, hắn cảm giác hơi thở mộng yểm không ngừng đi tới. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần tìm được Mặc Ngôn ma tu thì đại khái sẽ tìm ra Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
-͏ Sư muội, tại sao em cứ nhất quyết đến Thánh Địa? ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu khá tò mò, trong Thánh Địa đều là một số tu sĩ bình thường, tuy họ không căm thù ma tu nhưng ở chung khó mà hòa hợp, tới nơi này vẫn rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Nhưng sư muội của hắn muốn đến tìm đường chết. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ không nói không rằng mở hội bạn ra, kéo ra một tin nhắn đưa cho Hắc Bào ma tu xem. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu khiếp sợ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ vì vậy? ͏ ͏ ͏
Khuôn mặt trang điểm đậm đến nỗi cứng ngắc như mặt nạ nhìn Hắc Bào ma tu, Đan Tuyết ma nữ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Không đủ sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Mặc Ngôn ma tu chỉ gửi một dòng chữ thôi mà. Tuy cô ta nói không khí ở Thánh Địa đặc biệt tốt, nhưng mà... ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu hít một hơi thật sâu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng lời cô ta nói đúng sự thật. ͏ ͏ ͏
Đan Tuyết ma nữ vẻ mặt âm trầm: ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, em đến để hít thở không khí tươi mát. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất