Chương 161
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy cùng lúc đó có phải anh sẽ đi dạo xung quanh một mình không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng không phải bỏ lại anh một mình suốt, đến lúc đó tế tự bắt đầu sẽ có hoạt động, em tìm cách đưa anh vào, câu cá, đặc biệt tốt cho thân thể. ͏ ͏ ͏
Lại là câu cá, Giang Tả khá tò mò rốt cuộc câu loại cá gì. ͏ ͏ ͏
Tốt cho thân thể, còn tăng tu vi. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy khi nào em mới rảnh? ͏ ͏ ͏
-͏ Chắc xong tế tự, trước kia đều là như vậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ném bánh mì ăn dư cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất đắc dĩ cầm lấy bánh mì: ͏ ͏ ͏
-͏ Tế tự sẽ kéo dài trong bao lâu? ͏ ͏ ͏
-͏ Mười ngày. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ uống sạch sữa bò nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mười ngày sau khi tế tự bắt đầu là chúng ta có thể dọn dẹp về nhà. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười khẽ, đơn giản là Tô Kỳ không định khiến hắn chuyển tới nơi này. ͏ ͏ ͏
Ước chừng nhà bên ngoài mới là nhà của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Hoặc nên nói là càng thích hợp với bọn họ. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy chờ đến lúc đó cùng nhau trở lại. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả thì bên ngoài càng thích hợp với hắn, nhưng hoàn cảnh nơi này khá tốt, hơn nữa cũng không cần lo lắng về nhà cửa. ͏ ͏ ͏
Thí dụ như cháy, nổ chỗ này. ͏ ͏ ͏
Trở về thì khác, nếu chạy hoặc nổ sẽ là công trình lớn. ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ chuyển nhà? ͏ ͏ ͏
Việc này có thể suy xét, nhưng còn quá sớm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đưa Tô Kỳ rời đi. ͏ ͏ ͏
Nhìn Tô Kỳ đi khuất, Giang Tả chợt nhớ ra mình còn có một con thú cưng, mà nó đâu rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏
-͏ Xem ra lần sau phải kêu Tô Kỳ đòi lại Hồng Thự, qua nhiều ngày như vậy, lỡ như bị ngược đãi chết thì lỗ. ͏ ͏ ͏
Tuy không biết nhiều về người dì nhỏ và chị kia, nhưng ban đầu nghe tiếng kêu của Hồng Thự thì hai người này tuyệt đối không phải loại người dịu dàng gì. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ở cùng với họ, không thấy cô dịu ngoan được bao nhiêu. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả ở trong nhà đợi, hắn đang chờ Đường Thủy tới cửa. ͏ ͏ ͏
Hôm nay là ngày cuối cùng, không đến thì Lục Vĩ của Đường Thủy chết chắc. ͏ ͏ ͏
. . . ͏ ͏ ͏
Đường Thủy hiện tại đúng như Giang Tả nói, đang mang theo Lục Vĩ đi chỗ của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Lục Vĩ đứng trên vai Đường Thủy. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đường Thủy, chúng ta đi dạo ven hồ đi, nghe nói hồ của Thánh Địa rất đẹp. ͏ ͏ ͏
Hiện tại, nó chỉ còn một cái đuôi, nhưng may mà không ảnh hưởng nó nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Nó thấy tận mắt đuôi của mình bị bán đi, tiếp theo lại trông thấy Đường Thủy sửa phương thức chữa lành hoàn toàn cho Tam Vĩ kia. ͏ ͏ ͏
Nó cảm giác Đường Thủy bắt đầu không còn cần nó. ͏ ͏ ͏
Cũng đúng, chính mình sắp chết rồi, đuôi cũng bị bán, nó bây giờ không có ích gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng nó còn muốn ngắm phong cảnh đẹp. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là cảnh vật trong tuyết, đó là phong cảnh mà nó gặp gỡ Đường Thủy. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Đường Thủy nghiêm túc như sắp đối mặt chuyện sống còn: ͏ ͏ ͏
-͏ Chờ hai hôm nữa đi, hôm nay có chuyện quan trọng phải làm. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Lục Vĩ buồn bã, hai hôm nữa, nó cũng muốn sống thêm hai hôm nữa. ͏ ͏ ͏
Nhưng hai hôm nữa đối với nhiều người là định nghĩa hôm nay bị chán ghét mà vứt bỏ, còn với nó là ngày mai mà nó khát vọng xa xôi không thể với tới. ͏ ͏ ͏
Bởi vì nó sẽ chết trong hôm nay. ͏ ͏ ͏
Nó không muốn chết, tuy rằng từ rất sớm trước kia đã biết, nó giấu rất kỹ. ͏ ͏ ͏
Nhưng vì không để Đường Thủy đắc tội tu sĩ kia, nó buộc phải bại lộ chuyện này. ͏ ͏ ͏
Chuyện mọc đuôi khi đã xảy ra trục trặc gì thì chúng nó là linh hồ sẽ cảm giác được. ͏ ͏ ͏
Nếu không bại lộ, hôm nay nó có thể kéo Đường Thủy đi dạo khắp nơi, cuối cùng hoàn toàn biến mất. ͏ ͏ ͏
Để lại tưởng niệm cho hắn. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Đường Thủy mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tới rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn nhìn về hướng Lục Vĩ: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ cần chống chọi được, chỉ cần chống chọi qua hôm nay, ngày mai, ngày mốt, ngươi muốn đi đâu ta đều mang ngươi đi. ͏ ͏ ͏
Nghe lời Đường Thủy nói, Lục Vĩ ngây ngẩn. ͏ ͏ ͏
Nó không hiểu Đường Thủy đang nói cái gì, chống chọi qua? ͏ ͏ ͏
Đang nói về nó sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng nó hiểu rõ trạng thái của mình hơn ai hết, nó, hết thuốc chữa. ͏ ͏ ͏
Lục Vĩ hơi bất an hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Đường Thủy, ngươi muốn làm gì? ͏ ͏ ͏
Nó không biết Đường Thủy định làm gì, nhưng hai ngày nay Đường Thủy thay đổi, trở nên không còn là ‘thiếu niên’. ͏ ͏ ͏
Đường Thủy không để ý đến Lục Vĩ, mà là bước tới gần Giang Tả đã xuất hiện trong tầm nhìn của mình, hạ thấp tư thái nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đạo hữu, không biết chuẩn bị thế nào rồi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả mới tìm ông chủ Hà, bởi vì không còn khốn trận, không thích hợp thi triển ở bên ngoài, cho nên hắn cần một căn nhà. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mượn ông chủ Hà căn nhà bị đốt cháy còn chưa sửa chữa. ͏ ͏ ͏
Lý do Giang Tả mượn phòng rất đơn giản: ͏ ͏ ͏
-͏ Có lẽ sẽ nổ mạnh. ͏ ͏ ͏