Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 167

Chương 167
Tĩnh Nguyệt thay đồ xong, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Em có từng nghĩ Tả ca của em là đại lão kia không? Nghĩ như vậy đặc biệt thích nhỉ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Không có, chưa từng, ai đều không thể so sánh với Tả ca của em, người nào đều không được. ͏ ͏ ͏
Rồi Tô Kỳ bỗng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư tỷ, chị nói xem tế tự xong trở về, nếu em lại đi công tác thì có ảnh hưởng tình cảm không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ, cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em biết không? Lúc trước chị suy đoán rất nhiều cho em, nhưng không có cái nào là được kết quả tốt như bây giờ. ͏ ͏ ͏
-͏ Em biết điều này chứng minh cái gì không? ͏ ͏ ͏
-͏ Chứng minh lòng người không đo lường được. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhéo mặt Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu oán phụ nhà chúng ta rất may mắn, sự kiện này đang đi trên con đường tốt nhất. ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện về sau chắc chắn sẽ không kém. ͏ ͏ ͏
-͏ Cố lên! ͏ ͏ ͏
-͏ À, mấy hôm nữa mới trả Hồng Thự cho em được. ͏ ͏ ͏
Cơ mặt Tô Kỳ co giật: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư tỷ, đừng nói là chị chơi hỏng Hồng Thự rồi nhé? Chị cho em gặp nó đi. ͏ ͏ ͏
-͏ Ha ha, chị không rảnh, đi đây. Em trở về chơi với họ Giang kia đi! ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói rồi chạy mất bóng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ biết, Hồng Thự dữ nhiều lành ít. ͏ ͏ ͏
Sâu trong Thánh Địa, Nguyệt Tịch hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người có thể xác định được không? Ban đầu còn thề thốt nói rằng bọn họ sẽ không vào phạm vi Thánh Địa nữa, giờ bị vả sưng mặt chưa? ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ bình thường nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng nói nữa, chọc bọn họ không vui coi chừng nhốt cô lại. Lần này cô bị thương nặng trong người, không dễ bỏ chạy. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch ngồi ở một bên, không chút khách khí nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhốt đi, lần này nhốt tôi một trăm năm, có thả ra thì tôi cũng không thèm ra. ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ bình thường nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chờ xong việc bọn họ sẽ nhốt. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch đứng lên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ À, vậy tôi phối hợp công tác. ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, thân phận của Nguyệt Tịch khá đặc biệt trong Thánh Địa, Thánh nữ cũ của Thánh Địa được cấm địa ưu ái. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa được thánh thú Huyền Vũ nuôi lớn, tuy con thánh thú kia rời đi, nhưng thánh thú đang ở Thánh Địa xem như là chị của bà. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa dám tùy ý khi dễ Nguyệt Tịch thì đối phương sẽ không cho phép, đừng nhìn bọn họ mỗi ngày cãi lộn, nếu đụng chuyện thì thánh thú kia chắc chắn sẽ nhảy ra đầu tiên. ͏ ͏ ͏
Cộng thêm có một người cuồng si hơi bị lợi hại (tuy có lẽ đã chết) ngoài ý muốn chú ý bà. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Nguyệt Tịch đặc biệt tùy hứng. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, ba thầy trò người nào cũng nghịch ngợm, tùy hứng. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa từ lâu đã muốn nhốt ba người này rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc này, quý phu nhân đoan trang nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đã kiểm tra, xem tình huống trận pháp phản hồi lại thì nơi này đúng là có dị thường. Khả năng quỷ tu ẩn thân là rất cao. ͏ ͏ ͏
-͏ Giết không? ͏ ͏ ͏
-͏ Chờ đã, bọn họ bắt đầu di chuyển. ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ bình thường ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi tự mình qua đó một chuyến, tôi cứ cảm giác mục đích của hắn có lẽ không đơn giản như vậy. ͏ ͏ ͏
-͏ Phải rồi, gần đây tôi nghe nói khu vực bên ngoài Thánh Địa thường xuyên xuất hiện một ít náo động, tuy rằng phái người đi, không tra ra cái gì, nhưng cứ cảm giác không đơn giản chút nào, mấy người cũng chú ý giùm. ͏ ͏ ͏
Quý phu nhân gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chút nữa tôi sẽ nhìn xem, việc quỷ tu mà rảnh tay là sẽ dốc hết sức xem xét. ͏ ͏ ͏
Chờ người phụ nữ bình thường xuất phát rồi, quý phu nhân nói với Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
-͏ Trong khoảng thời gian này cô tốt nhất hãy yên tĩnh giùm, đừng tưởng có người che chở là cô dám nhảy lên mặt bàn. ͏ ͏ ͏
-͏ Còn nữa, kêu cô dưỡng thương, đi chọc thánh thú làm cái gì? Không muốn sống nữa phải không? ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng tưởng rằng mình ở bên ngoài là đại tiền bối thì dám quậy phá trong này, ở chỗ này thì cô vẫn là một bé gái! ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch siêu khó chịu, cô ở trước mặt đồ đệ của mình là tiền bối đặc biệt có uy nghiêm, đệ tử Thánh Địa gặp cô đều phải kêu một tiếng sư thúc hoặc là sư thúc tổ. ͏ ͏ ͏
Nếu thật sự tính bối phận thì bối phận của cô siêu cao, cao cỡ Lão Ngũ. ͏ ͏ ͏
Những người kia vậy mà to gan đến mức răn dạy cô như con nít. ͏ ͏ ͏
Ừm, mà chạy khỏi đây cái đã. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Nguyệt Tịch định trốn, quý phu nhân muốn bắt cô về treo lên quất, nhưng chưa kịp ra tay thì một bà già ở bên cạnh ngăn cản, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tạm thời mặc kệ nó đi, tế tự còn cần nó, vết thương chưa lành cũng không gây ảnh hưởng gì lớn. Việc quỷ tu quan trọng hơn, hơn nữa sắp quyết định nơi sân rồi. ͏ ͏ ͏
Quý phu nhân rút tay về, không nói gì thêm. ͏ ͏ ͏
Bên quỷ tu, rất nhanh nghênh đón người phụ nữ bình thường. ͏ ͏ ͏
Vừa đến nơi bà đã vỗ một cái, vỗ nứt toàn bộ không gian. ͏ ͏ ͏
-͏ Quả nhiên, không gian nơi này chỉ là biểu tượng, để tôi nhìn xem mấy người làm gì ở bên trong. ͏ ͏ ͏
Nói rồi người phụ nữ bình thường định vào trong không gian ẩn tàng để thăm dò. ͏ ͏ ͏
Nhưng bà còn chưa đi vào thì bị một quỷ tu chặn đường. ͏ ͏ ͏
Quỷ tu kia là người đàn ông trung niên, hắn nhìn người phụ nữ bình thường, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng tôi đi ngang qua Thánh Địa, thuận tiện nghỉ ngơi một chút, không có ý đối địch với Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
-͏ Nói theo lời của con bé Nguyệt Tịch là dường như anh đang đùa với tôi. ͏ ͏ ͏
Nói rồi người phụ nữ bình thường không chút khách khí ra tay. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất