Chương 22
Giang Tả đã quyết định, tìm tới vị Thánh nữ kia, trước thử giết một lần.
Hiện tại chắc chắn đối phương chưa thành Đạo, có thể giết được, đây chính là ước nguyện cả đời trước của hắn, nguyện vọng mãnh liệt và cũng là duy nhất.
Đột nhiên Giang Tả hiếu kỳ nói:
- Theo lý mà nói, sư thúc cùng sư tỷ của họ đều không có ở đó, chiến lực hẳn là phải giảm một cấp, lần này không chỉ có một Huyết yêu, vậy mà họ cũng có thể kiên trì được? Chỉ có thể nói, mấy đầu Huyết yêu này quá gà, như vậy mà mấy người cũng không tìm được? Như vậy còn không tìm được, mấy người còn tác dụng gì nữa?
Trần Ức lúng túng cười:
- Cái này, thiết bị còn chưa sửa xong.
Giang Tả: “…”
Mấy người này đúng là gan dạ.
- Tôi còn một vấn đề.
Giang Tả nhìn đám người, nói:
- Thiết bị của các vị có vấn đề, tại sao không sang phòng bên cạnh hỏi một chút? Dù là không cho mượn chẳng lẽ bộ phận kỹ thuật không có đồ dự khuyết?
Một lời thức tỉnh người trong mộng?
Cái gì gọi là một đòn cảnh tỉnh?
Là cái này.
Đám Tiêu Tiểu Mặc lập tức như thấy Thể Hồ Quán Đỉnh, cảm giác này như sét đánh ngang tai, hóa ra, giải quyết vấn đề thiết bị, có thể đơn giản như vậy.
Sau đó đám người liền tới phòng bên cạnh mượn.
Ba người liền vây quay một chỗ, tìm tung tích Huyết yêu.
Rất nhanh họ liền tìm được ba đầu Huyết yêu, sau đó báo ba cái tọa độ, hai bên hợp sức, ba tên Huyết yêu gà mờ đều bị đánh ngã.
Bên kia lại cảm ơn, nhưng bên này lại lúng túng không thành lời, nhất là Giang Tả còn ở đây, bọn họ như biến thành mấy tên thiểu năng vậy.
Thiết bị hỏng, nhất định cần sửa sao?
Không biết đổi sao?
Thực tế, Giang Tả cũng không nghĩ nhiều, bây giờ hắn để ý tới Cửu Tịch hơn, hắn cần đến gần Cửu Tịch, sau đó thần không biết, quỷ không hay mà xử lý đối phương.
Nhưng nếu không lộ diện cho Cửu Tịch nhìn một cái, sau đó diễu võ giương oai trước mặt đối phương một phen, hắn luôn cảm thấy có giết cũng không hoàn mỹ.
Cảm giác bực bội này không thể nào khơi thông.
Giang Tả còn nhớ, vì hắn đã luyện để cười vào mặt đối phương rất nhiều lần, đương nhiên cũng đã được cười nhiều lần, đáng tiếc đều không thể cười đến cuối.
Ngược lại, còn bị đối phương cho là kẻ thiểu năng.
Cho nên, Giang Tả đặc biệt ghét Cửu Tịch.
Hơn nữa còn đạt tới mức không giết không thôi.
Lúc này, Tiêu Tiểu Mặc nói:
- Tả ca, anh cần bao nhiêu tiền, ra giá đi, việc hôm nay đừng nói ra ngoài là được!
Thứ Tiêu Tiểu Mặc nói là vấn đề về chỉ số thông minh bản thân, Giang Tả có thể hiểu được, có điều hắn cũng không định nói ra ngoài.
- Tôi cũng không cần tiền, có điều tôi đang có một vấn đề, mấy cô bình thường mua Linh dược ngoài tiệm hay là tìm người mua?
Đây là vấn đề rất quan trọng, hắn cần Linh dược tốt, càng nhanh tiến vào Nhị giai, giết chết Cửu Tịch càng sớm thì càng nhẹ lòng.
Tiêu Tiểu Mặc lập tức nói:
- Đương nhiên là tìm người mua rồi, bên ngoài lấy đâu ra Linh dược? Bọn họ còn không biết Linh dược là cái gì nữa ấy chứu, hơn nữa ra ngoài mua còn đắt, mất nhiều hơn được.
Quả nhiên có con đường đặc thù, Giang Tả nói:
- Tôi cần mua một ít Linh dược, vậy cần tìm ai? Trả tiền như thế nào?
- Muốn mua Linh dược, tìm Lục Nguyệt Tuyết là được, về phần trả tiền, Linh dược bình thường thì dùng tiền bình thường là được.
Tiêu Tiểu Mặc giải thích.
Giang Tả gật đầu, xem ra tiền bình thường không phải thứ lưu thông duy nhất, Linh dược thực sự, dùng tiền không mua được.
Như vậy chỉ có thể là Linh thạch, đồng tiền thông dụng trong giới tu luyện.
Có điều hiện Giang Tả muốn lấy Linh thạch cũng không dễ, cái này phải để tính sau.
Sau đó Giang Tả rời đi, sắc trời không còn sớm nữa, về nhà hẳn là có thể gặp Tô Kỳ.
- Dù là về ly hôn, nhưng tâm lý vẫn không thể thoải mái được.
Giang Tả tự giễu.
Giang Tả về đến nhà, Tô Kỳ còn chưa trở lại, nhưng Giang Tả vừa về tới phòng, nhìn lên mặt bàn, lập tức cau mày.
Nếu hắn nhớ không nhầm, hắn để đơn ly hôn ở đây, bây giờ sao lại ở giữa phòng?
Cửa sổ đã đóng, trừ bi có người vào.
Giang Tả lập tức chạy tới phòng ngủ, hắn có chút lo lắng sẽ gặp Tô Kỳ trong này.
May mà cũng không thấy Tô Kỳ ở trong.
Mà lúc này, điện thoại lại vang lên, là thông báo tin nhắn.
Tô Kỳ: Chị gái em đột nhiên tới chỗ chúng ta, muốn em qua đó ở mấy ngày, mấy ngày nữa em mới về được!
Giang Tả cau mày, hắn tới đại sảnh cầm đơn ly hôn lên:
- Xem ra cô ấy về từ trước, nhìn thấy cái này nên mới đi!
Giang Tả có chút không hiểu, tại sao Tô Kỳ lại trốn tránh việc này, lúc trước rõ là cô ấy đã đồng ý.
Hơi bất đắc dĩ, nhưng Giang Tả vẫn thở nhẹ một hơi, hắn có thể nhận ra sự mâu thuẫn của bản thân.
Đối mặt với việc ly hôn, hắn còn mâu thuẫn hơn đời trước.
- Được rồi, không cần quấn quýt ở vấn đề nhỏ này.
Giang Tả tiện tay ném một cái, tờ đơn ly hôn bị ném vào thùng rác.
Không để ý tới chuyện ly hôn nữa, Giang Tả liền bắt đầu trồng Thiết mộc, hắn mua một chậu hoa, sau đó để Thiết mộc cùng Hỏa Linh thảo trồng vào.
Suy nghĩ một chút, Giang Tả lại đặt quả trứng kia vào bên cạnh Hỏa Linh thảo, như vậy có thể tăng tốc độ ấp của quả trứng này.
Sau đó Giang Tả lại cẩn thận khắc trận pháp giam cầm quanh quả trứng, hậu duệ thánh thú, dù có là tạp huyết thì cũng không bình thường, hơn nữa còn là chu tước, khó nói nó có bay đi hay không.
Sau khi Giang Tả lần nữa trở lại phòng ngủ, nhìn trận pháp cùng dược dịch đã chế xong, lắc đầu rời đi.
Vốn là hấp thu những thứ này, hắn có thể đạt tới 1.2, nhưng bây giờ lại không thể không chờ thêm hai ngày.
Hai ngày sau cũng là thời gian Tiên Linh động phủ mở ra, mặc dù hắn không cần đi vào nữa, nhưng hắn cần ngăn người khác đi vào.
Nếu có người đi lên con đường tu luyện này, vậy có nghĩa là tương lai hắn nhiều thêm một đối thủ lợi hại.
Việc như vậy, nên diệt.
- @Phá Hiểu đạo hữu, có thời gian không, có muốn ra ngoài xem náo nhiệt không?
Vừa mở điện thoại, Giang Tả đã thấy Xích Huyết Đồng Tử nhắc tới hắn.
Giang Tả gõ trả lời:
- Náo nhiệt?
Ma Tu Mặc Ngôn:
- Là hoạt động giám bảo, nói trắng ra là đi đào bảo, nghe nói có không ít Linh dược cùng bảo vậy, quan trọng là ánh mắt có tốt hay không.
Lục Nguyệt Tuyết gửi một icon phun lửa:
- Tại sao lúc nào cũng thấy Ma tu này vậy? Chẳng lẽ cô không về ma giáo sao?
Liễu Y Y quơ đao:
- Ma tu vô sỉ, tối qua tôi gặp ác mộng!
Ma Tu Mặc Ngôn gửi icon đen mặt:
- Rõ là tôi không có làm gì, sao các người cứ coi tôi như kẻ thù vậy? Nhất định là ghen tỵ với sắc đẹp của tôi!
Xích Huyết Đồng Tử lập tức nói:
- Cái này tôi không đồng ý lắm, Lục Nguyệt Tuyết tiên tử là đóa hoa đẹp nhất nhóm, vô cùng đẹp!
Liễu Y Y gửi sticker gật đầu:
- Tôi đồng ý!
Ma Tu Mặc Ngôn:
- Thật hay giả? Có khuếch đại không vậy? Là tu luyện Mị thuật sao?
Trần Ức:
- Vừa hay ngược lại, Lục Nguyệt Tuyết là băng sơn mỹ nhân, đừng thấy cô ấy nhiệt tình trong nhóm như vậy, gặp ngoài đời, Lục Nguyệt Tuyết sẽ cho cô biết thế nào mà mở miệng cũng khó khăn.
Phá Hiểu:
- Bị câm sao?
Trong nháy mắt, cả đám yên lặng.
Cuối cùng, Lục Nguyệt Tuyết trả lời:
- Ừm!
Xích Huyết Đồng Tử:
- Ha ha, đạo hữu, có thời gian không, có muốn đi chung không, tôi tin tưởng với ánh mắt của anh, không có gì có thể thoát được pháp nhãn. Lục Nguyệt Tuyết tiên tử cũng đi, có thể gặp được phương dung nha.
Loại việc như vậy, Giang Tả đương nhiên muốn đi, thứ tốt mà không cần thì phí.
------------