Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 220

Chương 220
Liễu Y Y nhìn hai người này, bất đắc dĩ thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Bọn họ không hiểu chia ra nặng nhẹ nhanh chậm hay sao? Bây giờ là lúc đánh nhau sao? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi cảm thấy khá bình thường, bọn họ vì Linh thạch, thật sự cái gì đều làm được. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y đâm dao: ͏ ͏ ͏
-͏ Thí dụ như, chia di sản của anh? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những người kia hoặc là tán gẫu, hoặc là liều mạng. ͏ ͏ ͏
Cũng có người nói chuyện một hồi thì muốn liều mạng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lặng lẽ hé mắt ra. ͏ ͏ ͏
Hắn phát hiện một việc, cá chỗ này không phải từ Tiên Linh Tuyền Nhãn tuôn ra. ͏ ͏ ͏
Hẳn là vốn ở trong trận pháp Thánh Địa rồi tràn ra, tức là cá tuôn ra từ Tiên Linh Tuyền Nhãn vẫn luôn ở lại Thánh Địa, bảo vệ trận pháp Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Khi thời gian đến thì được thả ra, chúng nó hao hết năng lượng sắp nghênh đón tan biến. ͏ ͏ ͏
Cho nên mới có hoạt động câu cá. ͏ ͏ ͏
Mặc kệ Bát Quái Thải ngư biến mất còn không bằng xem như tạo hóa tặng cho người. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả nhấc cần câu lên, trên dây câu của hắn cũng có một con cá, cũng là một con Bát Quái Thải ngư. ͏ ͏ ͏
Nhưng khiến người ngoài ý muốn là, con cá này không biến mất, mà là trực tiếp bị Giang Tả cầm trong tay. ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn cá bảy màu, cuối cùng lắc đầu, ném vào trong hồ. ͏ ͏ ͏
Nơi này không thích hợp cho hắn câu cá. ͏ ͏ ͏
Chỗ này không có con cá hắn muốn câu, trừ phi sử dụng Tiên Thiên khí. ͏ ͏ ͏
Con cá thích hợp cho hắn câu nhất hẳn là trên tầng sáu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vốn muốn mang theo những người kia cùng nhau đi tầng sáu, nhưng còn chưa mở miệng thì có một đám người Thánh Địa đi vào. ͏ ͏ ͏
Dẫn đầu là một vị cao thủ Ngũ giai, cô nhìn nhóm Lục Nguyệt Tuyết, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đi theo chúng tôi một chuyến. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nhìn phương xa Xích Huyết Đồng Tử và Mặc Ngôn đã bị đánh xỉu, cuối cùng thở dài, bọn họ quá rêu rao trong tầng hai, cũng quá kiêu ngạo. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, ở chung với đám tán tu mới an toàn một chút. ͏ ͏ ͏
Nhưng phúc họa song song, lần này hắn câu rất nhiều cá, đi câu với ai đều không được nhiều như thế. ͏ ͏ ͏
Hắn đã điều tra tư liệu, tự nhận ít ai câu được nhiều như họ. ͏ ͏ ͏
Câu mười ngày còn không nhiều bằng bọn họ câu nửa ngày. ͏ ͏ ͏
Cho nên, chết có ý nghĩa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngược lại không ngờ rằng bọn họ sẽ bị mang đi, nhưng không có nhóm người này cũng không sao, hắn tự đi lên. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, Giang Tả bước đi trước mắt bao người. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn mới đi vài bước, Ngũ giai kia mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi đã. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngừng lại, hắn không lo lắng cái gì, nuốt vào Tử Uẩn đan, hơi thở trên người hắn cơ hồ hoàn toàn biến mất, dù là tồn tại trong trận pháp cũng không làm hắn sợ, huống chi là một Ngũ giai. ͏ ͏ ͏
Tu vi cũng sẽ không bị phát hiện. ͏ ͏ ͏
Tử Uẩn đan không phải đan dược tầm thường. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía đại lão Ngũ giai, mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Người này hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh câu được bao nhiêu con cá? ͏ ͏ ͏
Giang Tả trả lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Không được con nào. ͏ ͏ ͏
Ngũ giai cau mày nhìn Giang Tả, người này quá bình thường, bình thường đến khiến người cảm giác kỳ lạ, cho nên cô thực hoài nghi người này. ͏ ͏ ͏
-͏ Bằng chứng vào đây của cậu là cái gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả do dự giây lát, lấy ngọc thạch ra. ͏ ͏ ͏
Khi người phụ nữ trông thấy ngọc thạch thì con ngươi co rút, nói ngay: ͏ ͏ ͏
-͏ Hãy cất cho kỹ, cậu có thể đi. ͏ ͏ ͏
Nếu cô không đoán sai thì ngọc thạch này hẳn là của Nguyệt Tịch, mà liên quan tới Nguyệt Tịch thì cô không muốn quan tâm. ͏ ͏ ͏
Bao gồm Thánh nữ và Thánh nữ dự khuyết, những người kia quá khó chơi. ͏ ͏ ͏
Cho nên, đừng nói người này không gây chuyện, cho dù gây sự thì cuối cùng vẫn bình an. ͏ ͏ ͏
Cô không rảnh tốn thời gian. ͏ ͏ ͏
Giang Tả rời đi, nhóm Biên Hải Đao Khách cũng buông xuống cần câu. ͏ ͏ ͏
Bó tay chịu trói thôi. ͏ ͏ ͏
Cho nên, một đám người quái dị này tựa như phù dung sớm nở tối tàn trong tầng hai, đến nhanh, đi cũng mau. ͏ ͏ ͏
Nhưng cho dù bọn họ đi rồi, tầng hai vẫn còn truyền thuyết của bọn họ, dù sao quá bắt mắt. ͏ ͏ ͏
Tốc độ câu cá của bọn họ càng bắt mắt, a không, là đâm tim. ͏ ͏ ͏
Trong quá trình bị mang đi, Lục Nguyệt Tuyết và Liễu Y Y đều không dám ngẩng đầu, thật sự, nếu đụng phải người quen thì mất hết mặt mũi. ͏ ͏ ͏
Ăn mặc lộng lẫy như vậy mà bị mang đi, rất xấu hổ . ͏ ͏ ͏
Mấy người khác thì cảm thấy bình thường, Sơ Tình và Sơ Thanh càng không có cảm giác gì. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử và Mặc Ngôn đang hôn mê, dù bị mất mặt cũng chẳng sao. ͏ ͏ ͏
Đợi những người kia đi rồi, anh em Y Vũ ngẩn ra, nhưng bọn họ vẫn định câu cá thêm một lúc, nếu vẫn không được thì xuống tầng một, vẫn không được nữa thì nhanh chóng rời đi, bọn họ đã kiếm được rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Nhưng về sau, hai người câu cỡ nào cũng không được một con cá. ͏ ͏ ͏
Trở lại giai đoạn ban đầu. ͏ ͏ ͏
Dù họ ngốc đến đâu cũng biết vấn đề nằm ở chỗ nào. ͏ ͏ ͏
. . . ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất