Chương 238
Quý phu nhân nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đã hỏi Minh Ngọc rồi, những người này đều là tiểu bối, bọn họ chắc chắn không thông minh như vậy, có người chỉ điểm cho họ. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch ngồi ở một bên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Quên nói, những người kia có thể liên hệ với người cung cấp tọa độ. ͏ ͏ ͏
Quý phu nhân ngẩn ra, vậy thì hợp lý, người kia đúng là vượt qua hiểu biết của bọn họ. ͏ ͏ ͏
Xuất thân, Nguyệt Tịch lại nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này tạm gác lại, dù sao Bát Quái Thải ngư nhiều không đếm xuể, mệt chết bọn họ cũng không ảnh hưởng được gì. Nói chuyện của m Dương ngư đi, tế tự không có m Dương ngư thì là việc lớn. ͏ ͏ ͏
Nói đến vấn đề này, mọi người đều trầm mặc, bởi vì bọn họ không có kinh nghiệm chút nào, chuyện này bọn họ hoàn toàn không biết nên giải quyết thế nào. ͏ ͏ ͏
Trong Thánh Địa không có ghi chép tương quan, văn hiến dành riêng cho Thánh nữ cũng không ghi lại điều này. ͏ ͏ ͏
Tóm lại, lúc Nguyệt Tịch nghe Tĩnh Nguyệt báo lại thì cũng nghệch mặt ra. ͏ ͏ ͏
Lão nhân do dự giây lát nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hay là để cho các cô gái câu cá thử xem? ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lúc bọn họ nêu ra kết luận này thì Tĩnh Nguyệt đã lĩnh một đám Thánh nữ dự khuyết vây quanh Tiên Linh hồ câu cá. ͏ ͏ ͏
Còn về lấy cần câu ở đâu ra? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt đã chuẩn bị bao nhiêu năm rồi, mỗi tội không có lý do thích hợp, giờ thì đã có lý do, không có lý nào không câu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư tỷ, làm như vậy có phải là không được tốt lắm? Nếu như bị biết thì có bị nhốt trong phòng tối không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt mang theo tất cả Thánh nữ dự khuyết cùng nhau câu cá, Thánh nữ như vậy khiến Thánh Địa nhức đầu, thường xuyên vào phòng tối. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Yên tâm, bọn họ sẽ không biết, hơn nữa bọn họ còn trông chờ chúng ta tìm cách, chắc chắn sẽ không trách phạt chúng ta. Không chừng còn sẽ kêu chúng ta câu cá. ͏ ͏ ͏
Thánh nữ dự khuyết nhỏ nhất tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng Thánh nữ sư tỷ, nếu câu được m Dương ngư thì chúng ta nên giải thích như thế nào? Chúng nó sẽ không tức giận sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy đứa phải biết rằng, đối phương thất hứa, lỗi nằm ở chúng nó, chỉ riêng điều này là chúng ta đã không sợ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu chúng nó vẫn luôn không lên thì sao? Tế tự sẽ bị kéo dài chứ? ͏ ͏ ͏
Câu hỏi làm Tĩnh Nguyệt á khẩu, cứ cảm giác hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏
Trong lúc bọn họ ối rắm thì trong Tiên Linh Tuyền Nhãn, rốt cuộc lại có m Dương ngư xuất phát. ͏ ͏ ͏
Bởi vì dư thêm một con, lần này có tổng cộng bốn con cá lên đường. ͏ ͏ ͏
Nếu không có gì ngoài ý muốn, đội ngũ quyết định như vậy. ͏ ͏ ͏
Lần này xuất phát là Thập Thất, Nhất, Nhị, Tam. ͏ ͏ ͏
Khi những con cá này xuất phát, khóe môi Giang Tả cong lên. ͏ ͏ ͏
Hắn đặt tiền xu trên Đoạn Kiều cần câu, chờ lâu như vậy, rốt cuộc thời gian thích hợp đã đến. ͏ ͏ ͏
Nhất, Nhị, Tam và Thập Thất nhanh chóng đi hướng tầng bảy. ͏ ͏ ͏
Nhất nói với Thập Thất: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhanh lên chút, sợi câu cá như vậy không đuổi kịp chúng ta, chính vì chúng mày dừng sóng lại mới bị câu đi mất. ͏ ͏ ͏
Thập Thất tỏ vẻ đã hiểu, nó vùng sức bơi. ͏ ͏ ͏
Chỉ là bơi mãi bơi mãi, bốn con cá đột nhiên thấy được một sợi câu. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Tất cả cá đều không hề xem thường sợi dây này, mà là nhanh chóng trốn đi. ͏ ͏ ͏
Chỉ là cho dù chúng nó có trốn thế nào, mặc kệ bơi nhanh ra sao, thì sợi dây kia từ đầu đến cuối vẫn tồn tại. ͏ ͏ ͏
Ôi mẹ ơi, sợi dây này rốt cuộc từ đâu ra? ͏ ͏ ͏
Thập Thất run rẩy nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ta cảm thấy sắp xong rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Thập Thất, đừng từ bỏ, mau lên. ͏ ͏ ͏
Một giọng nói vang lên. ͏ ͏ ͏
Nhưng đúng lúc này, sợi dây kia lay động, ở góc độ cá vốn dĩ không thể né tránh. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua chỉ chớp mắt Thập Thất đã bị trói lại. ͏ ͏ ͏
Thập Thất: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó biết bản thân nó trốn được lần đầu, không trốn được Thập Ngũ, vẫn bị bắt rồi. ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng mày đi nhanh đi. ͏ ͏ ͏
Thập Thất nói. ͏ ͏ ͏
Nó không cảm thấy gì, nó đại khái là cá muối nhất một trong mười tám con cá. ͏ ͏ ͏
So với Thập Bát tựa như hai cực đoan. ͏ ͏ ͏
Nhất, Nhị, Tam thấy Thập Thất bị bắt đi, liếc nhìn nhau một cái. ͏ ͏ ͏
Nhất nói: ͏ ͏ ͏
-͏ m Dương ngư chúng ta trông có vẻ dễ bị bắt nạt như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Nhị nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không dễ bắt nạt. ͏ ͏ ͏
Tam mở miệng: ͏ ͏ ͏
-͏ Bắt mất Thập Thất, người này đừng hòng trốn được. ͏ ͏ ͏
Sau khi Nhất, Nhị, Tam vây thành một vòng tròn, một vòng tròn sáng lan tỏa từ bên trong ra ngoài. ͏ ͏ ͏
-͏ Lấy Thập Thất làm ranh giới, phong tỏa tất cả không gian, mở ra m Dương Tiên Tỏa. ͏ ͏ ͏
-͏ Không trao trả Thập Thất, không gian vĩnh viễn không mở ra, thời gian sẽ bị đóng băng. ͏ ͏ ͏
Sau đó ba con cá vẫy đuôi cá, cùng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Xin Tiên Linh Động Phủ thực hiện ước định với m Dương ngư. Mở m Dương Tiên Tỏa. ͏ ͏ ͏