Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 277

Chương 277
- Ừ, có thể là nơi nghỉ phép của Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ suy nghĩ một chút, cho ra kết luận này. ͏ ͏ ͏
Nơi nghỉ phép của Thánh địa? ͏ ͏ ͏
Cái này Giang Tả thì càng mơ hồ, Ly Uyên đảo không phải địa phương tốt đẹp gì, tại sao có thể là nơi nghỉ phép của Thánh địa? ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ không đúng là cùng một nơi? ͏ ͏ ͏
Cái này Giang Tả không có biện pháp kết luận, chỉ có thể chờ đợi đến rồi nói. ͏ ͏ ͏
Sau khi Tô Kỳ mang theo Giang Tả đi tới tòa núi tuyết nào đó, Thánh địa cơ hồ bị tuyết mịt mờ bao phủ, mà trên núi này ngược lại có Trận pháp bảo vệ, không bị chút hàn khí nào xâm phạm. ͏ ͏ ͏
Nơi này không khác chỗ ở Tô Kỳ lắm, bốn mùa như xuân. ͏ ͏ ͏
Trận pháp bên ngoài gọi là Tứ Quý Như Đông. ͏ ͏ ͏
Phải biết, dưới tình huống bình thường bây giờ mới sắp tới tháng sáu, đây là mùa hè nóng nực. ͏ ͏ ͏
Mà Thánh địa lại không ngừng rơi tuyết. ͏ ͏ ͏
Ở trong trấn nhỏ coi như tốt, mà bên ngoài không mặc dầy quần áo một chút, người bình thường ra ngoài đơn giản là không muốn sống. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả nhìn Tĩnh Nguyệt đang ăn đậu hũ thối bên kia, Giang Tả thật bội phục bà chị này. ͏ ͏ ͏
Thánh nữ Thánh địa lại thế sao? ͏ ͏ ͏
So với Cửu Tịch đời trước, thật kém nhiều. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch trừ làm cho người ta chán ghét, để cho người cảm thấy có bệnh ra, khắp mọi mặt đều tốt. ͏ ͏ ͏
Khí chất được, tư thái được, thần thái cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Đúng gu Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt mặc dù cũng không kém, nhưng có lúc quả thật kỳ quái. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, sao chị còn ăn nữa? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ la lên. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt đặt đôi đũa sang một bên, sau đó mặt nhìn Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt khí chất đại biến, thánh khiết, trang nghiêm, để cho Giang Tả sửng sốt một chút. ͏ ͏ ͏
Trong lúc bất chợt có dáng vẻ Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Ngay cả Tô Kỳ cũng sững sờ, cô theo bản năng lui về phía sau liếc mắt nhìn, hiện tại có vài người đến. ͏ ͏ ͏
Một người phụ nữ bình thường, một người phụ nữ trung niên, một bà lão. ͏ ͏ ͏
Ba người này, Tô Kỳ thật ra thì rất ít gặp. ͏ ͏ ͏
Nhưng vẫn nhận biết. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ cung kính nói: ͏ ͏ ͏
- Cửu Tịch gặp qua ba vị trưởng lão. ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ bình thường kia phản ứng, nhìn về phía Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ, con có thể chú ý hình ảnh bản thân một chút không? Ít nhất không nên ăn đậu hũ thối nơi công cộng chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả một bên tươi cười, một bên nghĩ, lần này Tĩnh Nguyệt bị dạy cho một bài học rồi nha. ͏ ͏ ͏
Không hợp cách. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói gì, cô nghiêng đầu nhìn sang một bên, vừa không thừa nhận cũng không phủ nhận. ͏ ͏ ͏
Ngược lại không thừa nhận không được. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt như vậy, những người đó cũng không nói gì, lão ẩu nói: ͏ ͏ ͏
- Lần này đi không phải đi chơi đùa, hai người đi tìm sư bá không xong, Nguyệt Tịch trong một ngàn năm kia tuyệt đối không thể rời đi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nghiễm nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Con biết, con biết rồi, con sẽ đi cứu sư phụ. ͏ ͏ ͏
Sau đó bà già kia vẫy tay một cái, một mảnh vân thải đến bên cạnh bọn hắn: ͏ ͏ ͏
- Lên đi, nó sẽ đưa các con đến nơi cần đến. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ đứng bên người Giang Tả, lặng lẽ nói: ͏ ͏ ͏
- Có cảm giác cái này giống như Cân Đẩu vân hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là một con linh thú, làm sao lại là Cân Đẩu vân? ͏ ͏ ͏
Lúc này người phụ nữ bình thường kia nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đã chào hỏi bên kia, đến lúc đó sẽ phối hợp với các con, nhưng hiện tại không có gì để buông tha. ͏ ͏ ͏
Không cần đi sâu vào. ͏ ͏ ͏
Sư phụ các con cũng phái người đi tìm mấy thứ, không… ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu với Tĩnh Nguyệt, sau đó đám người này đi lên Miên vân kia. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Miên vân đi lên không trung, nhanh chóng biến mất nơi chân trời. ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ nhìn Miên vân biến mất, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Người kia còn sống nữa không? ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ bên cạnh lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
- Ai biết được, lại đi tìm thêm một lần nữa đi, nếu như không thấy, đây chính là mệnh của Nguyệt Tịch. Đợi một ngàn năm cũng tốt. ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏
Mà đứng trên mây, Giang Tả mặt mũi bất đắc dĩ, mà Tĩnh Nguyệt trực tiếp biến thân, để cho Tô Kỳ livestream cho cô ngay tại phía trên Miên vân. ͏ ͏ ͏
Mây trắng vây quanh, dài lung lay, dung nhan tuyệt mỹ, khí tức linh hoạt kỳ ảo, phía trước là một phong cảnh đẹp mê người. ͏ ͏ ͏
Có điều Giang Tả ngược lại không có hứng thú gì, hắn mở điện thoại di động lên, sau đó truyền tới hình ảnh trực tiếp. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Mau nhìn, Thánh nữ lại livestream, hơn nữa còn ở trên trời, Thánh nữ không chủ trì tế tự? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn biểu tình khinh thường: ͏ ͏ ͏
- Tôi đây vẫn cảm thấy Thánh nữ theo Ma tu vẫn lợi hại hơn, mặc dù nói đây là Ma nữ. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết nói:
-͏ Đúng, Đan Tuyết Ma Nữ lợi hại, mỗi lần nhìn cô ta livestream, đều dẫn phát khiến người ta tái phát bệnh tim, hù dọa không ít người. ͏ ͏ ͏
Ngân Giáp tiên tử nói: ͏ ͏ ͏
- Nói bậy bạ, chúng ta livestream nhằm vào tu sĩ kia, tu sĩ kia có bệnh tim. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ tôi vừa mới điện thoại tới, nói để tôi đi Ly Uyên đảo, các người đi theo không? ͏ ͏ ͏
Nhìn đến đây, chân mày Giang Tả nhíu một chút, thế nào lại xuất hiện đám người này? ͏ ͏ ͏
Lần này hắn và Tô Kỳ hợp thành đội, đụng phải những người này không phải chuyện tốt đẹp gì. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất