Chương 279
Lúc này Tô Kỳ hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏
- Ma pháp nha. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Chị cũng biết đó là Ma pháp, nhưng trực tiếp đốt, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hay cũng giống pháp thuật. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu, trên thực tế hắn cũng chỉ đánh ra một ít Hỏa Nguyên tố mà thôi. ͏ ͏ ͏
Ai biết bọn họ chịu phục, đời trước hắn cũng không làm qua như vậy. ͏ ͏ ͏
Đời này hắn cũng thật ly kỳ. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa những Hỏa Nguyên tố đó còn có thể thăng cấp, hơn nữa càng về sau càng mang theo viện quân. ͏ ͏ ͏
Cũng không biết lãnh đạo Hỏa Nguyên tố kia làm thế nào làm được. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả kinh ngạc nhìn về phía trước nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người lui về phía sau nhìn một chút. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ đều xoay người, mộng bức. ͏ ͏ ͏
Các cô thấy cái gì? Kiếp vân dũng động, Lôi Đình tàn phá, kiếp vân sắp bao phủ các cô. ͏ ͏ ͏
Lần này các cô biết, vị tu sĩ kia bị Thiên kiếp đánh tới. ͏ ͏ ͏
Trong nhày mắt Tĩnh Nguyệt kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Mẹ nó nha, các người đều là đám ngu dốt, thấy Thiên kiếp không biết tránh à? Còn ngu dốt tiến lên. ͏ ͏ ͏
Phải, bọn họ gặp chính là Thiên kiếp, thứ này đặc biệt nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Đây là lần đầu tiên Giang Tả gặp phải Thiên kiếp, nhắc tới Thiên Kiếp hắn cũng không xa lạ gì, đánh thật ra thì cũng không khoa trương như vậy. ͏ ͏ ͏
Có điều bây giờ vọt vào, thật sự muốn chết. ͏ ͏ ͏
Thiên kiếp tương đối đặc thù, hắn sống lại cũng không biết Thiên kiếp còn nhớ hắn hay không. ͏ ͏ ͏
Vạn nhất còn nhớ, vậy thì hoàn toàn xong đời rồi. ͏ ͏ ͏
Nói không chừng người độ kiếp, thoáng cái thì biến thành hắn. ͏ ͏ ͏
Thiên kiếp đối xử với hắn cũng không tốt lành gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ la lên: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, nhanh chống chế Miên vân, nó ngủ, bây giờ mở chế độ tự động dẫn đường đi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Miên vân này cũng không phải cô, cô cũng không biết bay, làm sao có thể khống chế?
Giang Tả ở một bên nói: ͏ ͏ ͏
- Trước tiên không nên đánh thức nó? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô cảm giác không nên mang theo Giang Tả cùng đi, Tô Kỳ ngốc, sau đó Tô Kỳ sẽ tự kéo chỉ số thông minh của cô kéo thấp xuống. ͏ ͏ ͏
Thất sách. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, Tĩnh Nguyệt trực tiếp lấy ra một thanh kiếm, sau đó trực tiếp đâm về phía Miên vân kia: ͏ ͏ ͏
- Miên Vân, nhanh dẫn đường đưa chúng ta đến nơi an toàn, ta chỉ có thể gọi ngươi tỉnh, ngươi có thể thông cảm cho chúng ta chứ? ͏ ͏ ͏
Đô… ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghe được tiếng kêu thảm thiết. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
"Tút tút tút " ͏ ͏ ͏
Miên vân khóc, nó thế nào cũng không ngờ những người trên lưng nó lại đâm vào thận nó. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua nó tỉnh lại thấy Thiên kiếp, sau đó nó cũng bị hú hồn, bởi nó rất quen thuộc với khí tức của Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Chết rồi! ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ đã tiến vào bên ngoài, mặc dù không nhất định sẽ khiến Thiên kiếp chú ý, nhưng xung quanh bắt đầu có Lôi Đình khuếch tán. ͏ ͏ ͏
Nói không chừng sẽ bị đánh chết. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh nó truyền âm cho Giang Tả bọn họ: ͏ ͏ ͏
"Chúng ta không kịp lui, ta không tránh thoát lôi điện." ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Ý là nói chúng ta đều phải chết ở chỗ này? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có thể trực tiếp nhảy xuống phía dưới không? Nói không chừng có cơ hội thoát được? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt trợn mắt nói: ͏ ͏ ͏
- Phía dưới là biển khơi, nước thì dẫn điện, như vậy không phải đi chịu chết sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghiêm mặt nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị không đi học có thể không biết, nước biển dẫn điện, nhưng không dẫn lôi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Như này là đang coi thường cô không đi học? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt chỉ chỉ phía dưới nói: ͏ ͏ ͏
- Em cảm thấy lôi Thiên kiếp này, giống với lôi em nhận thức? Dẫn điện có quan trọng hay không, đều không quan trọng, quan trọng là điện trực tiếp truyền dẫn đi. Nước biển không có cơ hội lựa chọn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ trợn mắt hốc mồm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng bên cạnh cũng bội phục Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Cái đó có quyền chủ động không? Em có tài lái xe, hơn nữa còn rất giỏi tránh thoát khỏi nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Loại Linh thú như Miên vân này, có kiểu chủ động, Linh thú này rất kỳ lạ. ͏ ͏ ͏
Riêng Linh thú phi hành, sở trường phi hành, năng lực khác thì vô dụng. ͏ ͏ ͏
Đánh không được, kháng không được. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Cái này có, có điều cậu chắc chắn muốn thử? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói quá nhiều, nói thí dụ như cái gì Thiên kiếp rất đáng sợ, sai lầm dễ chết, loại chuyện này nói ra chỉ có thể gia tăng áp lực lên đối phương. ͏ ͏ ͏
Bây giờ, cô không cách nào, chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống. ͏ ͏ ͏
Cô cũng lớn mật, nếu không há có thể cho phép em rể lấy mạng đùa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không yên lòng nói: ͏ ͏ ͏
- Thật không thành vấn đề sao? ͏ ͏ ͏
Cô ngược lại còn khá, ít nhất còn ở chung một chỗ với Giang Tả, chết chung cũng vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, cô không muốn Giang Tả lo lắng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hướng về phía Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Yên tâm đi, hẳn không vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏
Lúc này trên thân Miên vân hiện ra tay lái, chân phanh, chân ga, vân vân, còn có một cái ghế lái. ͏ ͏ ͏
Cái này thật đúng là lái xe nha. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi lên, hướng về phía Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người ngồi xuống, để tôi lái xe. ͏ ͏ ͏
Lúc này, sấm sét bắt đầu dày đặc, đi tiếp chính là phạm vi của Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏