Chương 302
Sau đó khí chất của Kiếm Thập Tam đại biến, cả người tản ra khí tức bướng bỉnh ngang ngược, sau đó một thanh trường kiếm xuất hiện trên tay hắn. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam một mình đạp về hạch tâm Thâm Uyên, sau đó đối đầu trực diện với Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
- Khó trách, khó trách tồn tại trong Thâm Uyên rõ ràng đã thanh tỉnh, nhưng vẫn không chịu khuếch trương thực lực, hóa ra bị người ta ngăn ngoài cửa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cũng hiểu tại sao đối phương lại tức giận như vậy. ͏ ͏ ͏
Vòng tay chính là thủ đoạn hắn muốn thoát khỏi Kiếm Thập Tam, đáng tiếc bị phá. ͏ ͏ ͏
Mắt thấy có thể đi ra ngoài, mắt thấy Kiếm Thập Tam không làm gì được hắn, lại cứ như vậy bị phá hư. ͏ ͏ ͏
Không tức giận mới lạ. ͏ ͏ ͏
Có điều Kiếm Thập Tam quả thật mạnh, lại dám lấy tu vi như vậy đối kháng Thâm Uyên, một thân ngang ngược bá đạo. ͏ ͏ ͏
Đối với Kiếm Thập Tam hùng hổ như vậy, Giang Tả không phải quá kinh ngạc, đời trước Kiếm Thập Tam cũng rất mạnh, đời này không có lý do gì kém. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Nguyệt Tịch đột nhiên bỏ mình, có lẽ Kiếm Thập Tam có thể mạnh hơn. ͏ ͏ ͏
Bởi Nguyệt Tịch rất có thể là nguồn gốc sức mạnh của hắn. ͏ ͏ ͏
Mà Xích Huyết Đồng Tử bên kia, bởi Biên Hải Đao Khách cơ trí, đã dẫn tất cả mọi người xuống dưới Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi khí tức Thâm Uyên kia đi ra ngoài, trực tiếp biến hóa vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏
Tử Phong nhìn khí tức Thâm Uyên nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là biện pháp của các người? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách không lời chống đỡ, hắn cũng không biết sẽ thế này. ͏ ͏ ͏
Lúc này Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã chuẩn bị xong, mấy người cẩn thận một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó thời điểm Tử Phong không biết chuyện gì xảy ra, một đạo bạch quang lướt qua. ͏ ͏ ͏
Tử Phong sợ: ͏ ͏ ͏
- Ta đi, ai ném Thiểm quang đạn vậy? ͏ ͏ ͏
- Mẹ nó, là Thánh kỵ sĩ, tại sao niên đại này lại có loại nghề nghiệp này? ͏ ͏ ͏
- Ánh sáng của Thánh kỵ sĩ chói mắt như vậy sao? Đây là hàng giả đi. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y mặt xạm lại: ͏ ͏ ͏
- Mấy vị đạo hữu, có thể làm chính sự được hay không? Một chút Thánh quang sao có thể cản lại mọi người. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y vừa nói, những người đó an tĩnh lại. ͏ ͏ ͏
An tĩnh một cách quỷ dị. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tử Phong mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Không giả bộ được? ͏ ͏ ͏
- Bi phát hiện? ͏ ͏ ͏
- Thật đáng tiếc, tôi cảm giác kỹ thuật diễn xuất của mình rất tốt. ͏ ͏ ͏
- Ôi, cha, tôi đã chuẩn bị nước dập lửa, haiz. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y ngây người, những người này, tại sao làm cho người ta chán ghét như vậy? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đã đấu tranh anh dũng thở dài, sau đó nói với Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
- Làm quen đi, bọn họ thường xuyên như vậy. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách cũng bội phục Xích Huyết Đồng Tử, những người này thật đúng làm cho người ta không thể nói được gì. ͏ ͏ ͏
Thật sự không giả bộ được, Tử Phong dẫn đầu giết về phía Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
May mắn, Thánh Quang đặc biệt khắc chế khí tức Thâm Uyên, đối phương cơ hồ bị động ăn đòn. ͏ ͏ ͏
Hồi lâu sau, Tử Phong nói: ͏ ͏ ͏
- Lại nói Thánh Quang rất ngầu nha, lại có thể đè ép khí tức Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đánh thật dễ dàng. ͏ ͏ ͏
- Ừm, cũng may chúng ta có thể thích ứng với Thánh Quang. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách tính toán thời gian, sau đó liếc mắt nhìn Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Biên Hải Đao Khách rút lui, sau một khắc Thánh Quang biến mất. ͏ ͏ ͏
Không chờ những người kia phản ứng, Thánh Quang lại từ dưới đất chui lên. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tử Phong lỡ tay đánh ngã Lam Nguyệt, Lam Nguyệt ngẩn người, Thanh Y theo bản năng bay đến bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Sau đó một tiếng mắng vang lên: ͏ ͏ ͏
- Mẹ nó... ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, tại sao anh lại xuống tay nặng như vậy. ͏ ͏ ͏
Mà Xích Huyết Đồng Tử với Biên Hải Đao Khách toàn lực ngăn trở khí tức Thâm Uyên, bảo đảm những người này sẽ không xảy ra ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người đều hiểu ý cười một tiếng. ͏ ͏ ͏
Mà bên kia, Tĩnh Nguyệt dưới sự giúp đỡ của Tô Kỳ, lợi dụng khô lâu kia hủy diệt vòng tay lưu ly. ͏ ͏ ͏
Mà các cô bên này cũng không bị khí tức Thâm Uyên đánh tới. ͏ ͏ ͏
Bởi trấn áp một phương, lực lượng khô lâu phá hủy vòng tay lưu ly, giống như phá hủy hết thảy. ͏ ͏ ͏
Lực lượng Thâm Uyên căn bản không qua được, hơn nữa trận pháp này đã bắt đầu bị Tĩnh Nguyệt khống chế. ͏ ͏ ͏
Tới cũng chịu chết. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt đứng bên người khô lâu, cô đứng nơi này phảng phất có thể cộng hưởng với lực lượng nơi này, bao gồm cả tấm thuẫn kia. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị cảm giác thế nào? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt mở miệng cười nói: ͏ ͏ ͏
- Chị cảm giác rất tuyệt, hiện tại một đánh mười không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ chị tìm hiểu xong thứ này, chị sẽ mở ra lực lượng trấn thủ tứ phương, nói thế nào cũng phải hỗ trợ trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏
Đối với cái này, Tô Kỳ không nói gì, cô không hi vọng đồ vật nơi này đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không hiểu Thâm Uyên rốt cuộc đáng sợ thế nào, nhưng vừa tiến đến, cô có thể cảm giác được sự thoải mái, tràn đầy sức mạnh. ͏ ͏ ͏