Chương 376
Sau một hồi, Giang Tả dừng lại, hắn cảm giác được khí tức mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
- Xem ra đã đến. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Giang Tả vừa bước. ͏ ͏ ͏
Hiện tại Giang Tả không sợ bị phát hiện chút nào, người khác có thể cảm giác được hắn, nhưng hắn giấu khí tức, thì cũng chỉ là một người bình thường, bất kể là thú hay người, cũng sẽ coi thường hắn theo bản năng. ͏ ͏ ͏
Huống chi hắn mang theo sương mù, rất có thể đám người Tây Môn Xuy Hỏa ngay cả cảm giác cũng không cảm giác được hắn. ͏ ͏ ͏
Không bao lâu, Giang Tả phát hiện một người, là Chung Dịch Dương ở phía xa nhất. ͏ ͏ ͏
Xem ra đám người Tây Môn Xuy Hỏa đúng là ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
- Vậy đó là Vịnh Tê sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩng đầu nhìn về phương hướng bộc phát khí tức cường đại. ͏ ͏ ͏
Hắn hy vọng là Vịnh Tê, kiếp trước hắn cũng chưa được ăn thịt này. ͏ ͏ ͏
Mặc dù chưa nói tới là tiếc nuối cả đời, nhưng quả thật muốn nếm thử. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cúi đầu nhìn về phía Chung Dịch Dương núp ở trong trận pháp, hắn ta đang an tâm đang thái thịt, có lẽ là đang luyện đao pháp. ͏ ͏ ͏
Hoặc là thuận tiện làm một bữa ăn khuya. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có suy nghĩ nhiều, xuống cây đi tới bên cạnh trận pháp, rồi đi thẳng vào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa mới đi vào Chung Dịch Dương đã thấy hắn, cặp mắt hắn ta co rụt lại, sau đó cố làm ra vẻ trấn định nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối là? ͏ ͏ ͏
- Là tôi. ͏ ͏ ͏
“???” ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ có thể tháo mặt nạ xuống, Chung Dịch Dương nhìn thấy Giang Tả, hơi có chút kinh ngạc, thậm chí là không thể tin được. ͏ ͏ ͏
Sau đó thử hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu? Sao anh đi vào được? ͏ ͏ ͏
- Đi tới. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Giang Tả vừa ngồi một bên hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ăn khuya à? ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu muốn ăn không? ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không lên tiếng mà nhìn Chung Dịch Dương. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Chung Dịch Dương cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Không có cách nào, gia vị ở chỗ Tây Môn Xuy Hỏa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, hỏi hắn ta: ͏ ͏ ͏
- Bọn họ đi bao lâu rồi? Có chắc chắn không? ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương thái đồ vật, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Không xác định, chưa ai từng thấy Vịnh Tê, Tây Môn Xuy Hỏa dự định cắt một miếng thịt rồi hẵng nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, thời điểm không ai xác định được, thì cứ cắt một miếng trước để dễ chứng minh. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tổng cộng có ba người đi? Là những người nào? Tu vi ra sao? ͏ ͏ ͏
Bây giờ Chung Dịch Dương đã là Nhị giai, cho nên những người còn lại khẳng định không yếu hơn so với đầu bếp. ͏ ͏ ͏
- Tây Môn Xuy Hỏa 2.7, một nữ Ma Pháp Sư, Tam giai, cụ thể là mấy phẩm tôi cũng không biết, người cuối cùng là Tây Môn Linh Lung. ͏ ͏ ͏
Thời điểm nói đến Tây Môn Linh Lung, Chung Dịch Dương có chút bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Đại tiểu thư này rõ ràng không thích hợp đến, không chỉ nhiều chuyện, bản thân còn yếu nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả rất kinh ngạc, quả thật Tây Môn Linh Lung không có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏
Rống! ͏ ͏ ͏
Đột nhiên âm thanh gào thét kinh động đến Giang Tả với Chung Dịch Dương. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương khẩn trương nói: ͏ ͏ ͏
- Xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
- Có chút giống tiếng gào thét khuất nhục. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày nói. ͏ ͏ ͏
- Khuất nhục? Là cái gì khiến nó cảm giác khuất nhục? ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Đi qua nhìn một chút chẳng phải sẽ biết sao. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta cảm giác mình đã theo chân một đám không sợ chết, sau đó cùng nhau đi khắp nơi gây chuyện, hắn ta là một đầu bếp, thật là khó chịu. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Chung Dịch Dương hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, tu vi anh là gì? Đi qua có bị nguy hiểm hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía Chung Dịch Dương nói: ͏ ͏ ͏
- Trước đây không lâu vừa mới đột phá 2.1, mấy người có nguy hiểm hay không tôi không biết, nhưng tôi khẳng định mình không nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
- Vậy tôi có thể không qua không? ͏ ͏ ͏
Sau đó Chung Dịch Dương sửng sốt một chút: ͏ ͏ ͏
- Cái gì, đạo hữu, anh vừa mới nói cái gì? Anh đã là Nhị giai sao? ͏ ͏ ͏
Trước đây không lâu mới Nhất giai mà? Giờ đã Nhị giai? ͏ ͏ ͏
Làm sao làm được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý đến Chung Dịch Dương, con linh thú kia vẫn đang rống, hắn phải đi qua nhìn một chút. ͏ ͏ ͏
Mặc dù nghe không hiểu, nhưng hình như con linh thú này đang nói cái gì đó. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Giang Tả cảm giác có chút hứng thú, cho nên rất muốn nhìn một chút xem chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
Nghĩ vậy, Giang Tả liền bước ra khỏi trận pháp, sau đó đi về hướng linh thú. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả rời đi, Chung Dịch Dương do dự, vẫn có ý định theo sau. ͏ ͏ ͏
Chỉ là vừa mới đi tới trước trận pháp liền bị bắn ngược trở về, quên mở trận pháp. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn ta lại sững sờ, rồi lại bình thường, quả nhiên, Phá Hiểu không phải tu sĩ bình thường. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn ta đi theo. ͏ ͏ ͏
Trên đường, Chung Dịch Dương hỏi Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, chúng ta không dùng các biện pháp ẩn núp sao? ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
Giang Tả luôn nhìn về phía trước chưa từng quay đầu lại: ͏ ͏ ͏
- Ở trước mặt Ngũ giai đỉnh phong, các biện pháp che giấu phổ thông đều là hư vô, không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nó muốn giết chúng ta, thì dựa vào những thứ này cũng vô dụng. Chắc Tây Môn Xuy Hỏa có cách che giấu, nếu không bọn họ đã chết. ͏ ͏ ͏
- Chúng ta tùy tiện làm một cái, dù sao cũng để an ủi trong lòng. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương nhìn bốn phía nói: ͏ ͏ ͏
- Mấy người Tây Môn Xuy Hỏa trốn chỗ nào? ͏ ͏ ͏