Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 378

Chương 378
Tê Ngưu hận không thể mở miệng cắn tên nhân loại này, thế nhưng nó vẫn còn nhịn được. ͏ ͏ ͏
Con bò cái kia suy nghĩ một chút, không biết từ chỗ nào lấy ra một đóa hoa màu huyết hồng. ͏ ͏ ͏
Hoa này chính là Huyết Dương Hoa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có kinh ngạc, nhận lấy Huyết Dương Hoa, rồi lấy ra một ít thảo dược lúc trước còn thừa lại. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo một đám lửa bốc cháy ở bên cạnh hắn, Hỏa Nguyên tố tiểu đệ lại nhận trách nhiệm nặng nề một lần nữa, đúng là vinh hạnh mà. ͏ ͏ ͏
Sau đó tấm thuẫn bị Giang Tả lấy ra, tấm thuẫn này chính là cái mái rùa hắn không giải phong lúc trước. ͏ ͏ ͏
Bây giờ không có nồi, cũng chỉ có thể dùng tấm thuẫn mai rùa làm nồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ném tấm thuẫn cho Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
- Ôm. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương ôm lấy tấm thuẫn theo bản năng, sau đó Giang Tả bắt đầu xử lý thảo dược bỏ vào. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Hỏa Nguyên tố tiểu đệ sẽ không nhóm lửa dưới tấm chắn, bọn nó trực tiếp nhóm lửa ở bên trong tấm thuẫn. ͏ ͏ ͏
Tấm thuẫn này cũng không phải là đồ vật phổ thông, chút lửa này không có khả năng truyền nhiệt. ͏ ͏ ͏
Cho nên chỉ có thể thiêu đốt ở bên trong. ͏ ͏ ͏
Có vài loại linh dược gặp nhiệt độ vừa đủ sẽ hòa tan, cho nên không cần lo lắng chuyện dính nồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Chung Dịch Dương không ngừng thấy linh dược bị ném vào, hơn nữa đều là linh dược đã được xử lý qua. ͏ ͏ ͏
Hắn ta tận mắt nhìn Giang Tả xử lý những loại thuốc này, thủ pháp như nước chảy mây trôi, giống như đang thái thịt vậy. ͏ ͏ ͏
Hắn ta đã từng thấy một ít việc đời, tự nhiên biết thủ pháp của Giang Tả thành thạo bực nào, hơn nữa đây còn là luyện dược. ͏ ͏ ͏
Mặc dù luyện dược không giống luyện đan, thế nhưng có thể nói được luyện được, thì Chung Dịch Dương chưa thấy ai ở trong lớp trẻ tuổi. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Chung Dịch Dương còn đang suy tư cùng với kinh ngạc, Giang Tả đã thu hồi hỏa Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Hắn vừa mới nói, chỉ cần lấy được Huyết Dương Hoa, là hắn có thể lập tức luyện chế được. ͏ ͏ ͏
Hiện tại hắn đã luyện xong. ͏ ͏ ͏
Mặc dù lúc trước hắn mới nhìn qua thuốc này một lần, nhưng hoàn toàn không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả mang linh dịch luyện chế được rót vào trong ly, tiếp theo đưa cho con linh thú kia: ͏ ͏ ͏
- Uống đi, uống xong ngươi sẽ không có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Tê Ngưu vẫn có chút không tin, thế nhưng nhìn bò cái nằm trên đất, nhất là thấy ánh mắt sỉ nhục đó, thì cuối cùng nó vẫn lựa chọn thử. ͏ ͏ ͏
Vừa uống một hớp linh dịch, nó liền cảm giác có một dòng nước ấm lưu động ở trong thân thể. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, nó cảm giác thân thể suy kiệt thoáng cái tràn đầy lực lượng. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác đó cực tốt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn nó nói: ͏ ͏ ͏
- Cảm nhận được chưa? Vậy cho ta cái ta muốn đi. ͏ ͏ ͏
- Xong. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư xa xa âm thầm nói. ͏ ͏ ͏
Cô biết, người này phải chết. ͏ ͏ ͏
Ngay cả Tây Môn Xuy Hỏa cũng nhíu mày. ͏ ͏ ͏
Thủy Kỳ Lân ở một bên cũng nha nha, thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Hắn không muốn sống nên là cố ý đi tìm chết? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Linh Lung hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa liền nói: ͏ ͏ ͏
- Nhìn tiếp là được. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tê Ngưu cười ha ha: ͏ ͏ ͏
- Nhân loại, ngươi là người ngây thơ nhất ta từng gặp, ngươi... đúng rồi ngươi tu vi gì? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên con linh thú này phát hiện nó không nhìn thấu tu vi tên kia, hoặc có lẽ là người này chính là người bình thường, cho nên nó muốn hỏi một chút. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không chút thay đổi nói: ͏ ͏ ͏
- 2.1, chính là Nhị giai đó. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tê Ngưu xích lại gần Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Nhị giai, vậy ngươi lấy đâu ra dũng khí đứng trước mặt ta, lại dám quấy rầy chuyện tốt của ta? ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Giang Tả không có chút biến hóa nào, chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Nghe nói ngươi là Vịnh Tê, mà thịt Vịnh Tê ăn cực kỳ ngon, ta rất muốn ăn thử. ͏ ͏ ͏
Linh thú không những không giận mà còn cười: ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha, không sai, ta chính là mỹ vị cực phẩm trong truyền thuyết, nhân loại ngươi rất thành thực, cho nên trở thành thức ăn của ta đi. ͏ ͏ ͏
Nói xong Vịnh Tê mở miệng ra cắn về phía Giang Tả, nó muốn ăn tên nhân loại này, sau đó trở thành một bộ phận của nó, như vậy tên kia cũng là mỹ vị. ͏ ͏ ͏
Nó sẽ để cho người đời biết, thèm thuồng thịt nó, sẽ phải trả giá thật lớn. ͏ ͏ ͏
Thời đại khác nhau, tên họ Tần kia đã biến mất vô số năm không trở lại, khẳng định bọn họ đều chết, nó không sợ bất luận kẻ nào. ͏ ͏ ͏
Miệng Vịnh Tê sắp cắn xuống, tất cả mọi người chỉ có một ý nghĩ, xong. ͏ ͏ ͏
Đúng, tất cả mọi người đều cho rằng Phá Hiểu chắc chắn phải chết. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương cảm giác mình cũng phải chết theo. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà ngay tại lúc mấu chốt này, Vịnh Tê sắp cắn đến Giang Tả đột nhiên dừng lại. ͏ ͏ ͏
Nó cảm giác thân thể không cách nào nhúc nhích, sau đó oanh một tiếng, trực tiếp ngã trên mặt đất. ͏ ͏ ͏
Đừng nói là Vịnh Tê, ngay cả những người khác cũng mơ hồ, không ai biết đến cùng xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
- Nhân... nhân loại, ngươi làm gì với ta? ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả mới lấy ra Hàn Nguyệt, sau đó đi tới bên người Vịnh Tê, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Thịt đùi ăn nhiều rồi, hay là ăn lỗ tai nhỉ? Đầu lưỡi cũng có thể chứ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả suy nghĩ, rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Ừm, quả thực không được thì mỗi người lấy một chút đi, về phần tiên ngưu... ͏ ͏ ͏
Nội tâm Vịnh Tê âm thầm run rẩy, súc vật, so với súc vật còn súc vật hơn, so với huynh muội Tần gia càng súc sinh. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất