Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 458

Chương 458
Lúc này cô mới cảm giác được trong cơ thể có thứ gì đó đang vang vọng đáp lại những thứ này, nếu cô không cảm giác nhầm, chính là quang cầu lần trước bay vào trong cơ thể cô. ͏ ͏ ͏
Thứ này cô có thể hiểu nhưng thiếu kinh nghiệm thực hành. Cho nên, cái gọi là lịch luyện chính là vậy? ͏ ͏ ͏
Không để Tĩnh Nguyệt nghĩ ngợi lâu, bóng dáng của cô liền biến mất ngay trong mật thất. ͏ ͏ ͏
Mà cánh cửa được đan từ luật trời cũng tan vào hư vô. ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện đang xảy ra với Tĩnh Nguyệt, Tô Kỳ và những người khác đều không thể biết. ͏ ͏ ͏
Lúc này trời đã tối, chẳng bao lâu nữa họ sẽ đến Đông Thủy đảo. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở mắt nhìn ra bên ngoài, Tô Kỳ đang ngủ trên đùi hắn. Cô ngủ một cách rất thoải mái. Có điều nhìn cô ngủ, Giang Tả cũng không có cảm giác bất mãn gì. ͏ ͏ ͏
"Mau sớm độ kiếp nhé" Vuốt mái tóc của Tô Kỳ, Giang Tả không khỏi suy nghĩ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sắp độ kiếp, vừa nãy trong nháy mắt hắn bỗng cảm giác được có hơi thở của Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Tốc độ này thật sự rất nhanh, hắn không biết Tô Kỳ đã sẵn sàng chuẩn bị để độ kiếp hay chưa. Nếu độ kiếp một cách vội vàng, Giang Tả thực sự lo lắng. ͏ ͏ ͏
Có vẻ như hắn phải làm gì đó cho Tô Kỳ, ít nhất để cô có thể bình an trải qua Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Trong mắt Giang Tả, Tô Kỳ vẫn khiến hắn phải lo lắng, mặc dù đôi khi chúng diễn ra vì hắn. ͏ ͏ ͏
Chẳng hạn như Tai Ách tiền tệ, hoặc người thật xuất hiện ở mộng cảnh. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, hắn không cố ý. ͏ ͏ ͏
Giang Tả yên lặng nhìn Tô Kỳ, mà Tô Kỳ lúc này mới hơi mở mắt nhìn Giang Tả. Sau đó ôm Giang Tả tiếp tục ngủ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tùy ý để Tô Kỳ ôm. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh đã đến rạng sáng. Chẳng bao lâu nữa sẽ tới Đông Thủy đảo. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ mới tỉnh lại, cô ngồi dậy, sau đó dựa vào va Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Anh có muốn ngủ không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm di động nói: ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ muốn xem gì đó, nhưng tiếc là nơi này không có tín hiệu. Quả nhiên, sau này phải thường xuyên cầm theo tháp tín hiệu của Đoạn Kiều, dù sao ở một số nơi sẽ không có tín hiệu. ͏ ͏ ͏
Không có tín hiệu không phải là đặc quyền của không gian đặc biệt, trong khu vực đại dương cũng sẽ không có tín hiệu, trong núi không người ở cũng sẽ không có tín hiệu, nếu ngày nào đó Tô Kỳ tình cờ gọi tới, mọi chuyện liền kết thúc. ͏ ͏ ͏
- Anh không buồn ngủ sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Dạo này thường thức khuya, anh quen rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Anh đang muốn nói cho em biết, thường xuyên thức khuya sẽ khiến sức khỏe kém đi sao? Thật ra là... ͏ ͏ ͏
- Thật ra em có có thể câm miệng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tức giận nói. Tô Kỳ ghé vào tai Giang Tả, sau đó cười nói: ͏ ͏ ͏
- Thật ra em vẫn rất thỏa mãn mà, không cần tự... ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Câm miệng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lè lưỡi. Sau đó cô ngồi sang một bên nhìn ra ngoài và nói: ͏ ͏ ͏
- Cảnh đêm trên biển đẹp lắm, nào, chồng yêu, anh mau tới tay, để em được dựa vào lồng ngực anh... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vốn định dựa vào phía sau, lại thấy không dễ dựa nên trực tiếp yêu cầu Giang Tả đi qua. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tự nhiên đến bên cạnh Tô Kỳ, Tô Kỳ nghiêng người dựa tới, hắn thuận tay liền ôm lấy cô. Rồi hắn nhìn ra bên ngoài, trời tối đen như mực. ͏ ͏ ͏
Vậy thì, cảnh đêm ở đâu? ͏ ͏ ͏
- Anh nói xem, nếu chúng ta đến đây hưởng tuần trăng mật thì thật tuyệt đúng không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nắm tay Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đáp: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta kết hôn được ba tháng, nhưng ở cạnh nhau chưa chắc đã đủ hai tháng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cọ cọ hai lần trong ngực Giang Tả, làm nũng nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng tức giận mà, sau này hai chúng ta có thể ở cùng nhau rồi, sau khi về Thánh địa sẽ không phải xa cách. Mỗi ngày em đều sẽ muốn anh ôm tới chán mới thôi. ͏ ͏ ͏
- Em vẫn còn muốn sống bình thường? Hay định chặt tay anh rồi trói vào người mình? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói theo bản năng. Vừa nói xong liền hơi hối hận. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên hắn liền nhanh chóng nhận lại ánh mắt xem thường của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Hắn vội vàng giúp Tô Kỳ nhắm mắt lại nói: ͏ ͏ ͏
- Ngủ tiếp đi. ͏ ͏ ͏
Lần này Tô Kỳ không so đo cùng hắn nữa, dựa vào ngực Giang Tả, tiếp tục nhắm mắt ngủ. ͏ ͏ ͏
Thời gian trôi qua thật lâu, khi Giang Tả nhìn thấy ánh sáng từ bên ngoài, hắn phát hiện đã tới Đông Thủy đảo. ͏ ͏ ͏
Vừa tờ mờ sáng, Đông Thủy đảo lại giống như không hề chìm vào giấc ngủ, thậm chí không có dấu hiệu của bóng đêm. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ hòn đảo được chiếu sáng rực rỡ. Đặc biệt là trên bãi cát thường có ánh sáng lóe lên. ͏ ͏ ͏
Sau khi máy bay hạ cánh, Giang Tả liền đánh thức Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Thân là Nhị giai tu sĩ, Tô Kỳ thật sự có thể ngủ được. Có lẽ là vì đang ở trong vòng tay của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Đã tới rồi? Vậy giờ chúng ta nên đi đâu? ͏ ͏ ͏
Vừa xuống máy bay Tô Kỳ liền hỏi. Tới nơi rồi đương nhiên phải đi tìm chỗ ở. ͏ ͏ ͏
Ngay khi rời sân bay, Giang Tả liền nhìn xung quanh xem nơi nào có phương tiện di chuyển. Chỗ này không có khả năng tìm được mấy thứ linh tinh như ô tô gì đó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhanh chóng thấy một số người đứng trên thạch bàn, thạch bàn còn đang lơ lửng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả dẫn Tô Kỳ qua, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đưa chúng tôi tới nơi ở gần đây nhất. ͏ ͏ ͏
Người thanh niên đứng trên thạch bàn nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Khách sạn đúng không? Một viên Nhị phẩm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ liền thả một viên Nhị phẩm Linh thạch vào tay anh ta. ͏ ͏ ͏
Sau đó nam thanh niên nhảy khỏi thạch bàn và nói: ͏ ͏ ͏
- Lên đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ cũng không do dự, trực tiếp lên thẳng thạch bàn. Vừa bước lên Giang Tả đã có cảm giác ấn ký được khắc trên người mình, những ấn ký này có chút đặc biệt, hơi giống ấn ký của ma pháp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò nghiên cứu những ấn ký này, sau đó đen mặt. ͏ ͏ ͏
Phương thức vận chuyển này thực sự là lừa bịp. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả và Tô Kỳ trực tiếp cùng thạch bàn bay thẳng về phía trời cao. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất