Chương 526
Nhưng Giang Tả lúc đó không có loại ý thức này, hắn cảm thấy chính mình mới thật đau khổ. ͏ ͏ ͏
Bởi vì lúc ấy hắn mới bị Cửu Tịch cuốn lấy không lâu. ͏ ͏ ͏
Và hắn cũng phát hiện ra rằng Cửu Tịch thực sự có một thân thể bất tử. ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến chuyện trước đây, Giang Tả chỉ có thể lắc đầu buồn bực. ͏ ͏ ͏
Hắn đã phá hủy Thánh Địa, không biết Cửu Tịch có buồn lắm không. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không dám nghĩ nhiều, nghĩ quá nhiều, đầu óc liền tràn đầy sự ghê tởm của Cửu Tịch, nhỡ ngày nào tiện tay sẽ không hay lắm. ͏ ͏ ͏
Nhưng hầu hết ký ức của hắn đều có Cửu Tịch, điều này là sự thật. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả trở về phòng, rửa sạch trận pháp bên trong và rời khỏi nhà. ͏ ͏ ͏
Bây giờ thời gian đã sắp tới, đến Tập đoàn Thiên Hòa chắc có thể sẽ gặp được Cuồng Mãng Đạo Nhân. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, khi Giang Tả vừa mới đến Tập đoàn Thiên Hòa, hắn đã thấy Cuồng Mãng Đạo Nhân mang theo ba vị sư đệ sư muội của hắn đứng đợi ở đó. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy Giang Tả đi tới, Cuồng Mãng Đạo Nhân lập tức chào hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, đã lâu không gặp, tôi đến sớm hơn một chút, không quấy rầy đạo hữu chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi có thể xuất phát bất cứ lúc nào, các người còn có việc gì phải làm sao? ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân vui mừng nói: ͏ ͏ ͏
- Không có, nhưng đến lúc đó sẽ có thêm hai người, mong đạo hữu không để ý. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quan tâm, hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được. ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân mang theo bao nhiêu người cũng không quan trọng. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Tại nơi ở của Kiếm Tu Nhất Mạch, trên một đỉnh núi nọ, một nam tử giận dữ nhìn chằm chằm về phía trước. ͏ ͏ ͏
Người này là kiếm tu sở hữu quả trứng, Bắc Thiên Kiếm Khách. ͏ ͏ ͏
Tu vi Lục giai của hắn kinh thiên động địa, bên ngoài Kiếm Tu Nhất Mạch, xếp trong mười cường giả mạnh nhất. ͏ ͏ ͏
Còn bí mật ẩn phía sau thì ai biết được. ͏ ͏ ͏
Có vài người tới bài vị cũng đặt rồi lại tự nhiên nhảy ra cưới cái tiên tử, sinh đứa con gái. ͏ ͏ ͏
Thiếu chút nữa làm đám người bọn họ sợ gần chết. ͏ ͏ ͏
Già tới vậy rồi mà chưa tuyệt dục sao? ͏ ͏ ͏
Có vẻ như rất nhiều phương pháp đã được áp dụng để có con. ͏ ͏ ͏
Tu vi càng cao càng khó có con, điều này ai cũng công nhận. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả không biết chuyện này, nếu biết được thì không hiểu hắn sẽ lo lắng ra sao. ͏ ͏ ͏
Trong đời trước, hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc có con. ͏ ͏ ͏
Nữ nhân là gì còn quên, làm sao có thể quan tâm đến việc sinh con được. ͏ ͏ ͏
Song tu là một điểm mù, và sinh con cũng là một điểm mù đối với hắn. ͏ ͏ ͏
Trên đời này ai dám nhắc tới với hắn đây? ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch? ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch rất đẹp, nhưng trong mắt Giang Tả, không có sự khác biệt giữa phân và Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏
Tất cả đều là những thứ kinh tởm. ͏ ͏ ͏
Nếu nhìn thấy, hoặc diệt trừ hoặc không thể thì chuyển qua đi đường vòng. ͏ ͏ ͏
Kéo dãn khoảng cách ngay lập tức. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Bắc Thiên Kiếm Khách dùng rất nhiều biện pháp cũng không có được chút tin tức nào. ͏ ͏ ͏
Hắn có thể làm gì khác ngoài việc tức giận nhìn chằm chằm về phía trước? ͏ ͏ ͏
Cũng không thể dùng một kiếm bổ đôi căn mật thất của chính mình đi. ͏ ͏ ͏
Chưa kể, mật thất của hắn đặc biệt mạnh, dùng kiếm chưa chắc đã chém được, cấm chế đặc biệt lợi hại. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hắn đã làm mất Đản Đản như thế nào? ͏ ͏ ͏
- Một tên trộm lợi hại đấy. ͏ ͏ ͏
Quả thật có một nơi chuyên trộm cắp nhưng cũng không đến mức lợi hại vậy đúng không? ͏ ͏ ͏
Bây giờ để hắn bắt được kẻ trộm, không chém kẻ đó ra thì không thể. ͏ ͏ ͏
Kẻ trộm nào cũng như nhau. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách đi bộ đến ngọn núi bên cạnh, chăm chú quan sát Kiếm Tu Nhất Mạch, hắn nghĩ mình có thể cảm thấy thoải mái hơn khi ngắm cảnh nơi đây. ͏ ͏ ͏
Nhưng vào lúc này, đột nhiên một giọng nói ngượng ngùng từ trong núi vọng ra: ͏ ͏ ͏
- Ôi chao, sư huynh thật là đáng ghét, trộm cả tim em đi mất rồi ~ Cái đồ thâu tâm đáng ghét ~ ͏ ͏ ͏
Ầm! ! ! ͏ ͏ ͏
Nữ tử vừa dứt lời, nụ cười thẹn thùng còn chưa tắt, thâu tâm sư huynh trước mặt đã biến mất. ͏ ͏ ͏
Rồi một lọ dược từ trên trời rơi xuống: ͏ ͏ ͏
- Mỗi ngày một viên, một trăm ngày sau sẽ khỏi hẳn, trong lúc bị trọng thương nhớ chăm sóc cẩn thận, nếu chết coi như ngươi mưu sát đồng môn. ͏ ͏ ͏
Nữ đệ tử: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay cô mới hiểu cái gì gọi là họa từ trên trời rơi xuống. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách vẻ mặt lãnh đạm, chơi trò ân ái trước mặt hắn còn dám nhắc tới từ trộm? ͏ ͏ ͏
Nếu chuyện này ở bên ngoài, hắn nhất định sẽ không nhân từ. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Bắc Thiên Kiếm Khách thở dài, nhưng Đản Đản vẫn không lấy lại được. ͏ ͏ ͏
Lúc này, một nữ tử bay lên trên núi: ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, giận chó đánh mèo với người khác cũng vô dụng. Lần này không liên quan đến người khác, là do chính đệ không trông được trứng của mình. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách nhìn sư tỷ trẻ tuổi xinh đẹp trước mặt, nói: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi suýt chút nữa đệ đã rút kiếm, sư tỷ cũng không ngăn được phải không? ͏ ͏ ͏
Sư tỷ này phớt lờ sự vô lý của Bắc Thiên Kiếm Khách, chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Ta nhận được một tin tức rằng tư cách chiến trường đã xuất hiện ở đâu đó, tu vi hạn chế dưới Tứ giai, đối với đệ chắc sẽ có trợ giúp. ͏ ͏ ͏