Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 531

Chương 531
Tĩnh Nguyệt là sư tỷ của Tô Kỳ, có thể coi như là chị gái trong nhà, Giang Tả gọi là Tĩnh Nguyệt tỷ, hay chị Tĩnh Tĩnh, nó không là gì cả. ͏ ͏ ͏
Đây là một mối quan hệ theo bối phận rất bình thường, hắn nhất định sẽ không từ chối. ͏ ͏ ͏
Nhưng trước khi danh tính của hắn được tiết lộ, muốn cưỡng chế ép hắn phải login? ͏ ͏ ͏
Điều này là không thể. ͏ ͏ ͏
Đừng nói đến chuyện đã bị vạch trần, kể cả chuyện có lộ ra, Giang Tả không muốn login thì Tĩnh Nguyệt làm gì cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏
Trừ phi Tô Kỳ lên tiếng, nếu không hắn muốn làm gì thì làm, hắn là kẻ tự do. ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ Tô Kỳ mời hắn login cũng vô dụng, nếu login, nói không chừng Tô Kỳ sẽ vèo một phát bay trở về. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó liền haha. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã tới khu vực đất trống rồi, một khi tiến vào vùng đất trống đương nhiên sẽ không thể rút lui. ͏ ͏ ͏
Mà trên đất trống còn có hai người khác, hai người này không cùng nhóm, nhưng thật trùng hợp, Giang Tả biết một người trong số họ. ͏ ͏ ͏
Hai người kia một cái là trung niên nam tử, hẳn là kiếm tu, người còn lại là một thanh niên tuấn tú. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã từng gặp qua người này, đó là lần chống lại Nam Cung Toái trên vùng đất mở rộng của viễn cổ chiến trường. ͏ ͏ ͏
Chiếc nhẫn trữ vật là thứ Giang Tả lấy được từ hắn. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy Giang Tả, Nam Cung Toái hiển nhiên cũng sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Trong bụng cũng tự nhiên thấy phấn chấn hơn. ͏ ͏ ͏
Đối với Phá Hiểu, khó có thể nói là may mắn hay xui xẻo, dù sao người này cũng không dễ đối phó. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là khi vẫn chưa nhìn ra tu vi. ͏ ͏ ͏
Về phần Kiếm tu trung niên, người này dáng vẻ cao ngạo, thi thoảng còn múa hai đường kiếm, trông cũng không phải đèn cạn dầu. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau khi Giang Tả bước vào, đám người Cuồng Mãng Đạo Nhân cũng đi theo. ͏ ͏ ͏
Trên tay bọn họ đều cầm theo một kiện pháp bảo, nhưng ai cũng có chút chật vật. ͏ ͏ ͏
Xem ra cấm chế không phải thứ dễ dàng bị phá vỡ. ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy những người khác, đám người Cuồng Mãng Đạo Nhân cũng cảnh giác. ͏ ͏ ͏
Nam Cung Toái lúc này mới nói: ͏ ͏ ͏
- Các vị đạo hữu, tại hạ Nam Cung Toái. Mọi người vào đây chắc cũng không dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Để tôi nói trước, tôi không có hứng thú với linh bài, những đồ vật khác thì dựa vào bản lĩnh mà lấy, chỉ cần cầm được thì sẽ không can thiệp, thế nào? ͏ ͏ ͏
Kiếm tu trung niên nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đối với cái gì cũng không có hứng thú, chỉ đi thẳng một đường, nhưng nếu các người gây trở ngại, đừng trách tôi không khách khí. ͏ ͏ ͏
Hắn là Bắc Thiên Kiếm Khách của Kiếm Tu Nhất Mạch, có tu vi Lục giai. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn rất tự tin, hơn nữa hắn đến đây để luyện kiếm, thật sự không có hứng thú gì khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Tùy ý. ͏ ͏ ͏
Những người này thích thì làm gì thì làm, hắn không quan tâm, chỉ cần đừng cản trở hắn là được. ͏ ͏ ͏
Thấy mấy người đều bày tỏ thái độ, trong lòng Nam Cung Toái mừng thầm ͏ ͏ ͏
Hắn rất mẫn cảm, hành xử khiêm tốn khéo đưa đẩy. ͏ ͏ ͏
Vì hắn muốn có một không gian an toàn, những thứ còn lại liền phụ thuộc vào may mắn. ͏ ͏ ͏
Lấy vận may của hắn, lợi ích phía sau chắc chắn là nhiều nhất, đương nhiên hắn sẽ để lại một ít cho những người này. ͏ ͏ ͏
Để duy trì sự ổn định. ͏ ͏ ͏
Từ nhỏ hắn đã luôn gặp may, rất ít khi gặp phải tuyệt cảnh thực sự. Lần trước suýt chết trong tư cách chiến trường, chẳng phải hắn vẫn thuận lợi chạy trốn đó sao. ͏ ͏ ͏
Cùng lắm trả giá bằng một ít đồ vật này nọ thôi. ͏ ͏ ͏
Hắn không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa với vận may của hắn, kiểu gì linh bài cuối cùng cũng tới tay. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn sẽ đưa đi bởi vì những thứ này hắn không thiếu. ͏ ͏ ͏
Điều quan trọng nhất là sự ổn định. ͏ ͏ ͏
Mà Kiếm tu thì trực tiếp loại bỏ những người này, đều chỉ mới Tam giai. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn không thể nhìn thấu Giang Tả, nhưng chắc cũng không quá mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Cuồng Mãng Đạo Nhân đến gặp Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đại lão chắc thiếu Linh thạch đúng không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả tò mò nhìn về phía Cuồng Mãng Đạo Nhân, không thiếu thì hắn nhận ủy thác làm gì? ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân hiểu được ý tứ của Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu đạo hữu đã thiếu, sao không cần pháp bảo? ͏ ͏ ͏
Tôi thấy đạo hữu đối với việc loại bỏ cấm chế vẫn rất thành thạo. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không khỏi mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Mấy thứ rác rưởi đó có ích lợi gì sao? ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Cuồng Mãng Đạo Nhân lại lên tiếng: ͏ ͏ ͏
- Có thể bán được mà. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ừ đúng, giờ nghĩ lại, có thể đem bán chúng được mà. ͏ ͏ ͏
Nhưng bán cho ai? ͏ ͏ ͏
Có ai dám mua pháp bảo của hắn không? ͏ ͏ ͏
Kiếp trước không ai dám mua đồ của hắn, hắn muốn cái gì liền có cái đó, giao dịch cũng không cần. ͏ ͏ ͏
Vì không có ai dám. ͏ ͏ ͏
Thiên Linh Cửu Phong phải dùng cả hai tay dâng lên, những cường giả khác cũng cúi đầu hiến tặng. ͏ ͏ ͏
Không ai dám đưa ra bất cứ yêu cầu nào đối với hắn, dù hắn đi tới bất cứu nơi nào. ͏ ͏ ͏
Kể cả có người như thế thì đại khái cũng chết hết rồi. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn không nghĩ tới việc nhặt pháp bảo để bán. ͏ ͏ ͏
Mua và bán lại là một thỏa thuận. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Những thứ này có đáng tiền không? ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân gật đầu. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất