Chương 550
Lần này hắn vào đây vậy mà chẳng được gì, toàn bộ hành trình đều chỉ là người qua đường. ͏ ͏ ͏
Điều này không phù hợp với những chuyến du ngoạn khám phá bí cảnh trước đây của hắn. ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân nói: ͏ ͏ ͏
- Không vào được, xem ra Phá Hiểu đạo hữu không định cho chúng ta vào, vẫn nên xem thử có thể lấy được một hai pháp bảo không đi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ là cơ hội duy nhất, nếu Phá Hiểu đạo hữu đi ra, hắn sẽ không để lại cho chúng ta cái gì. ͏ ͏ ͏
Pháp bảo ở đây thực sự tốt, các người cũng đừng tham lam, hãy chọn một thứ thích hợp, dùng toàn lực để phá nó. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu đạo hữu nói đúng, hắn muốn tất cả mọi thứ ở đây. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Cuồng Mãng Đạo Nhân cũng có chút tin tưởng với hiểu biết về cấm chế của Phá Hiểu, không ra tay trước là đã nể mặt bọn họ lắm rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều, ngay cả khi được trao cơ hội, họ cũng không thể lấy được nó. ͏ ͏ ͏
Nam Cung Toái hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao Phá Hiểu đạo hữu lại nói muốn tất cả? Tất cả không phải dựa vào năng lực của bản thân sao? ͏ ͏ ͏
Cuồng Mãng Đạo Nhân nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, hắn muốn tất cả bằng khả năng của mình, bây giờ hắn cho chúng ta cơ hội mà chúng tôi không thể lấy được. ͏ ͏ ͏
Thì còn gì để nói nữa? ͏ ͏ ͏
Nam Cung Toái choáng váng. ͏ ͏ ͏
Tại sao? ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc là tại sao? ͏ ͏ ͏
Trong một khoảnh khắc, hắn cảm thấy có một bóng ma khổng lồ đang bao phủ lên mình, bóng ma này dập tắt mọi thứ. ͏ ͏ ͏
Cái gì may mắn, cái gì thực lực, ở bên dưới bóng ma khổng lồ này không có gì tồn tại cả. ͏ ͏ ͏
Bóng ma này chính là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Nam Cung Toái giơ tay lên, nhìn hai bàn tay của chính mình, không thể chấp nhận. ͏ ͏ ͏
Tại sao, tại sao vận may của hắn lại vô dụng trước Phá Hiểu? ͏ ͏ ͏
Hắn không tin, thế nên tiếp tục nhìn xung quanh. Hắn nhất định sẽ đạt được thứ gì đó, nhất định sẽ đạt được thứ mà người khác không thể. ͏ ͏ ͏
Đối với hành động của Nam Cung Toái, Cuồng Mãng Đạo Nhân và những người khác không hề quan tâm , bây giờ tập trung lấy được pháp bảo vẫn tốt hơn. ͏ ͏ ͏
Không thể trông mong vào việc kiếm cả, tất cả những gì ngươi có thể làm là dồn hết sức phá bỏ một cấm chế nào đó. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng một bên, hắn có thể cảm nhận được tử khí ở bên dưới. ͏ ͏ ͏
Nhưng khác với nơi chôn cất Tần Thiên, tử khí nơi đây không phải nguy hiểm nhất, mà sát khí mới là thứ càng thêm nguy hiểm, gần như tạo thành thực chất. ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, chính xác thì đây là đâu? ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi không biết, nhưng nếu như ông có thể vượt qua nó, ông sẽ lĩnh hội được Bắc Thiên Thất Kiếm. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách sửng sốt: ͏ ͏ ͏
- Sao đạo hữu lại nói những lời này? ͏ ͏ ͏
Giang Tả mặc kệ hắn, tiếp tục đi về phía trước: ͏ ͏ ͏
- Có tin hay không? ͏ ͏ ͏
- Chờ một chút. ͏ ͏ ͏
Nói rồi Bắc Thiên Kiếm Khách đi về phía trước ͏ ͏ ͏
- Tôi muốn thử. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách không hiểu vì sao Giang Tả lại nói lời này, nhưng nếu có hy vọng thì hắn phải nắm lấy, hơn nữa nhãn giới của Phá Hiểu cao hơn bình thường, có lẽ không hề đùa hắn. ͏ ͏ ͏
Khi Bắc Thiên Kiếm Khách đến cạnh bờ suối, hắn liền cảm giác được, tà khí hòa trộn với sát khí, nếu tu vi thấp rất có thể sẽ chết ở đây. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần thử xem trên linh vị viết gì là được. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách bất lực, hắn cảm giác Phá Hiểu đang dùng hắn như dùng đao mở đường. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu hắn thực sự có thể lĩnh hội được Bắc Thiên Thất Kiếm, vậy điều đó không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Khi Bắc Thiên Kiếm Khách muốn đến gần hơn, bốn tên thị vệ di chuyển ngay lập tức. ͏ ͏ ͏
Sau đó, bọn họ mở miệng. ͏ ͏ ͏
Người đầu tiên: "Kẻ" ͏ ͏ ͏
Người thứ hai: "Tới" ͏ ͏ ͏
Người thứ ba: "Gần" ͏ ͏ ͏
Người thứ tư: "Chết" ͏ ͏ ͏
Bốn người thị vệ này, một người rút gươm, một người rút kiếm, một người rút giáo và một người rút khiên. ͏ ͏ ͏
Sau đó, tất cả họ đều hướng về phía Bắc Thiên Kiếm Khách. ͏ ͏ ͏
Bốn thị vệ này cũng phải chịu áp chế, tất cả đều chỉ có thực lực đỉnh Tam giai. ͏ ͏ ͏
Đối mặt với bốn người này, Bắc Thiên Kiếm Khách không hề có chút sợ hãi, hắn rút kiếm chém về phía trước ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, kẻ cầm khiên trực tiếp chặn đòn tấn công của hắn, tuy rằng đẩy lùi được đối thủ, nhưng ba người còn lại đã tấn công về phía hắn. ͏ ͏ ͏
Thấy vậy, hắn liền định lấy lùi làm liến. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả lại lên tiếng: ͏ ͏ ͏
- Kiếm đã ra khỏi vỏ, đừng nghĩ tới việc rút lui, bình thường có thể rút lui, nhưng không thể làm thế khi ở trong giai đoạn lĩnh hội. Không đối mặt tuyệt cảnh sẽ không bao giờ lĩnh hội được. ͏ ͏ ͏
Nếu ông muốn bước vào cảnh giới cao hơn, ông phải chuẩn bị thật tốt để đối mặt với cái chết. ͏ ͏ ͏
Lùi một bước tương đương với thất bại. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách nhìn đòn tấn công trước mặt, hắn không phải người cổ hủ, loại suy nghĩ chỉ tiến không lùi này quả thực không có gì là vĩ đại. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn biết tu hành một đường, không tiến sẽ lùi. ͏ ͏ ͏
Vậy hắn phải thẳng thắn đối mặt với cái chết sao? ͏ ͏ ͏
- Một kiếm có thể trảm vạn vật. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách trực tiếp bị đẩy lùi, sau đó một người lại chiến đấu với bốn người, đổi lại một Tam giai khác, đã sớm bị đánh bại từ lâu. ͏ ͏ ͏
Chỉ Bắc Thiên Kiếm Khách còn có thể kháng cự trong một thời gian. ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, lực lượng không có tuyệt đối. Một kiếm không thể trảm vạn vật, cậu quá ngây thơ rồi. ͏ ͏ ͏
Bắc Thiên Kiếm Khách vừa đánh vừa nói. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn không lùi bước. ͏ ͏ ͏
Nhiều lần bị đẩy lùi. ͏ ͏ ͏