Chương 593
Lúc này Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy giờ chúng ta phải giúp hắn giết chết sự tồn tại ở Thâm Uyên kia sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tùy tình huống, nếu giết được thì giết, nếu không giết được thì đừng giết. Bây giờ điều chúng ta cần quan tâm là, vừa nãy Thánh nữ dự khuyết kia có phải đang ở Ly Uyên đảo không? ͏ ͏ ͏
Vậy, có chuyện gì xảy ra đã với Ly Uyên đảo? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư tỷ, tin tức vừa đến, Ly Uyên đảo chìm một nửa. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt sững sờ, sau đó nhìn về phía Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ghét bỏ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không liên quan gì đến Tả ca của em. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải, ý chị là, tại sao lần này em không ở, đảo lại chìm? Lần trước mỗi khi có chuyện không may thì em đều ở đó. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
- Tai Ách tiền tệ của em không khoa trương đến vậy đâu. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói chuyện với Tô Kỳ, mà hỏi, ͏ ͏ ͏
-͏ Có ai biết chuyện gì đã xảy ra không? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên đáp: ͏ ͏ ͏
-͏ Phía chính phủ giải thích là núi lửa phun trào. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Đều là người tu chân, giải thích có lệ như vậy có công bằng với họ không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có thể Thâm Uyên đã xảy ra sự cố, nhưng chị không biết nó là gì, để chị gọi điện hỏi thăm xem sao. ͏ ͏ ͏
Nhưng ngay sau đó Tĩnh Nguyệt đã đặt điện thoại xuống. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Thế nào? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Không liên lạc được sao? ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt của Tĩnh Nguyệt ảm đạm, vẫn lắc đầu. ͏ ͏ ͏
-͏ Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói một cách đặc biệt khó chịu: ͏ ͏ ͏
-͏ Điện thoại di động, chị đang hết tiền... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Thanh Liên: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ, để em cho chị mượn điện thoại. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tĩnh Nguyệt dùng điện thoại của Thanh Liên để gọi đi, nhưng đáng tiếc không kết nối được. ͏ ͏ ͏
Đối phương có lẽ đang bận đi. ͏ ͏ ͏
-͏ Xem ra phải chờ một lúc mới hỏi được, nhưng Thánh nữ dự khuyết kia thật biết gây chuyện, chưa được bao lâu đã kích hoạt tin nhắn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ném lại điện thoại cho Thanh Liên, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nạp cho chị mười ngàn tiền cước điện thoại. Gần đây không gọi điện thoại đường dài mấy, sao hết nhanh vậy nhỉ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngơ ngác nhìn Tĩnh Nguyệt, một, mười ngàn tiền cước? ͏ ͏ ͏
Đủ cho nhà cô chi tiêu trong vài tháng. ͏ ͏ ͏
Tu chân thật là nhiều tiền. ͏ ͏ ͏
Bởi vì điện thoại di động của cô hầu như chỉ liên lạc với Giang Tả cho nên không mất nhiều tiền phí cho lắm. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, cô chưa bao giờ ghen tị với ai, tất cả đều là giả dối, chỉ có Giang Tả là thật. ͏ ͏ ͏
Người khác muốn hâm mộ cũng không được. ͏ ͏ ͏
Dù chưa thấy ai hâm mộ nhưng cô vẫn rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Ngẫm nghĩ lại nhớ đến Giang Tả, nếu bây giờ có thể gặp được anh ấy thì tốt quá. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã ở trên Kiếm Tu Nhất Mạch, nhưng hắn không đi xuống. ͏ ͏ ͏
Hắn nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi không thể hành động cùng với mấy người Tô Kỳ, cho nên gặp mặt xong vẫn phải trốn đi, đến lúc đó anh hãy nói đã đưa tôi trở về. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi thì không có vấn đề gì, nhưng thực sự không sao chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không sao, cùng lắm thì bị đánh gãy chân, nhiều nhất nằm một năm rưỡi là khỏi, không chết được. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã nói như vậy, hắn còn có thể nói gì, sau đó hắn đưa Giang Tả đến sân nơi mà đám người Tô Kỳ đang ở. ͏ ͏ ͏
Không ai nhận ra sự xuất hiện của Kiếm Thập Tam và Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Trận pháp không ngăn được Giang Tả, đám cao thủ bên ngoài cũng không đủ cho Kiếm Thập Tam hành, cho nên muốn phát hiện hai người là chuyện không có khả năng. ͏ ͏ ͏
-͏ Có cần tôi ở lại không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Không cần, tôi sẽ nói là đến nhờ một đạo kiếm quang của anh. Nếu chúng ta đến cùng nhau, việc cùng xuất hiện ở Ly Uyên đảo sẽ bị phát hiện. ͏ ͏ ͏
Nếu không xử lý tốt, Tô Kỳ và những người khác sẽ nhận ra. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cần người thứ ba xuất hiện sao? Vấn đề của tôi không lớn, nhưng nếu sư muội hỏi đến, tôi không có cách nào lừa gạt được. ͏ ͏ ͏
-͏ Đến lúc đó rồi nói sau, không phải vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏
Nói rồi Giang Tả chuẩn bị gõ cửa. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cũng rút lui. ͏ ͏ ͏
Cốc cốc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gõ cửa vài lần. ͏ ͏ ͏
Sau khi cửa được mở ra, Giang Tả nhìn thấy một cô gái nhỏ, ừm, vị Thánh nữ dự khuyết nhỏ tuổi nhất, Tiêu Tiêu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói với Tiêu Tiêu: ͏ ͏ ͏
-͏ Để Cửu Tịch sư tỷ của em ra mở cửa lần nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói xong, thuận tay đóng cửa lại. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiêu vẫn còn bàng hoàng, cô hẳn đã nhìn thấy người này, nhưng những gì người đó nói vẫn khiến cô choáng váng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tiêu Tiêu quay trở lại chỗ mọi người đang thảo luận, Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện gì vậy? Có phải ai đó của Kiếm Tu Nhất Mạch đến tìm chúng ta không? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiêu lắc đầu, không biết phải nói sao. ͏ ͏ ͏
Cốc cốc~~ ͏ ͏ ͏
Lúc này cửa lại vang lên. ͏ ͏ ͏