Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 85

Chương 85
Tĩnh Nguyệt suy yếu nằm trên đất, lúc vừa mới vào, cô lập tức biết mình bị lừa.
Nhưng việc này không quan trọng, dù sao cô cũng đã giúp sư phụ mình dẫn đi một cường địch, để sư phụ không tới nỗi bại lui.
Mặc dù cô có thể sẽ chết, nhưng cô cũng chưa từng nghĩ tới bản thân có thể còn sống.
Trốn, cũng không thoát!
- Ai, không biết sau khi ta chết, sư muội sẽ thế nào, hẳn là rất đau lòng nha? Đáng tiếc, tên họ Giang kia thực quá kém, nếu hắn có thể trực tiếp tới Thánh địa, hô một câu: “Đây là lão bà của tôi, ai muốn để cô ấy làm Thánh nữ? Đứng ra!” Như vậy thì thú vị hơn nhiều! Ha ha. Ách, thật là, sắp chết tới nơi vậy mà cũng không muốn để người ta yên ổn!
Một hồi sau, đã có Huyết yêu vây lại, Tĩnh Nguyệt đã không còn sức đối kháng.

Bên kia, Nguyệt Tịch vốn đang bị đánh xuống hạ phong, trong nháy mắt đối phương mất ưu thế gia trì lập tức áp chế lại.
Nếu không phải nữ Huyết yêu kia giết tới, trong thời gian ngắn, bà đã có thể giết được nam Huyết yêu hiện tại.
Đáng tiếc, hai người kia hợp lại, Nguyệt Tịch không thể chiếm được ưu thế.
Vốn dĩ, hai tên Huyết yêu này chỉ có thực lực Ngũ giai, bình thường bà có thể một tay bóp chết.
Nhưng chỗ này lại khác, nơi này đã có bố trí.
Nhưng dù thế nào, Nguyệt Tịch cũng muốn liều mạng giết hai tên Huyết yêu này, bởi hai tên Huyết yêu này, khiến bà cảm thấy đặc biệt hơn đám Huyết yêu còn lại.
Nói thế nào đây, hai tên Huyết yêu này có đầu óc, khó đối phó hơn đám Huyết yêu bình thường.
Cho nên dù phải đồng quy vu tận, cũng phải giết được đối phương.
Có điều, biến hóa trong cung điện hiện tại lại khiến Nguyệt Tịch bất an, cũng không biết là đang có chuyện gì xảy ra.
Rung động trong ngắn ngủi, cung điện lại khôi phục bình thường, người bên ngoài cũng tiếp tục hỗn chiến.
Mà lúc này, Tiêu Tiểu Mặc cùng Tô Kỳ đã chạy tới công trường.
- Tiểu Mặc, cô muốn cho tôi cái gì?
Tô Kỳ hỏi.
Hiện tại, cô rất gấp.
- Hô!
Tiêu Tiểu Mặc thở gấp hai hơi, lấy ra một cái túi gấm:
- Cầm cái này!
Tô Kỳ kinh ngạc:
- Đây là gì?
- Vừa đi vừa nói!
- Cô cũng muốn đi vào?
- Ừm, vào xem một chút, không sao, tôi có đồng nghiệp ở bộ phận Cảm Tri, lại có pháp bảo mà cô cho lần trước, muốn tự vệ không khó, bây giờ cũng không có thời gian để nhàn tảng.
Sau đó, Tiêu Tiểu Mặc cùng Tô Kỳ bước vào trong.
- Cô nói gì? Đây là phương thức phá giải Huyết yêu đại trận?
Sau khi vào trong, Tô Kỳ kiền kinh hô.
- Ừm, là một vị đại lão cho, vốn là muốn hôm nay đưa cô, ai mà biết Thánh địa các cô lại đánh sớm thế!
Tiêu Tiểu Mặc nói.
Tới bây giờ, Tiêu Tiểu Mặc cũng không còn ý định giữ lại chờ tới lúc không được nữa mới lấy ra, muốn nói cũng phải phân trường hợp chứ.
- Tôi có thể xem một chút không?
Lúc này, đã có Huyết yêu xông lại.
Tô Kỳ không có thời gian xem, chỉ có thể động thủ giải quyết Huyết yêu trước.
Lúc này, Trần Ức ở phòng Cảm Tri nói tới:
- Sếp, chúng tôi đã tìm được mấy người Lục Nguyệt Tuyết tiên tử, chị đi tụ hợp với họ đi!
Tô Kỳ cùng Tiêu Tiểu Mặc nhìn nhau một chút, sau đó liền xông tới hướng Lục Nguyệt Tuyết.
Không mất quá lâu, hai bên đã nhìn thấy nhau.
Sau đó, dưới sự cố gắng của hai bên, rốt cục hội họp.
Vừa gặp, Liễu Y Y liền nói:
- Không ổn rồi, Thánh nữ đã đi vào, là bị tên Huyết yêu nằm vùng lừa vào.
Huyết yêu nằm vùng?
Tô Kỳ cũng không tra hỏi, bây giờ cô cũng muốn đi vào.
Tiêu Tiểu Mặc lập tức nói:
- Có phương thức phá giải của đại lão, có lẽ chúng ta cũng có thể phá trận giết vào!
Đại lão?
Liễu Y Y cùng Lục Nguyệt Tuyết đưa mắt nhìn nhau, hai người đại khái có thể hiểu đại lão là ai.
Rất nhanh, bốn người đã giết tới trước đại trận, lúc này, Bạch Mộ Hoa cũng giết tới:
- Sư tỷ, Thánh nữ…
Tô Kỳ nói:
- Tôi biết, để tôi thử xem có thể mở trận pháp không đã.
Sau đó, Tô Kỳ lấy ra túi gấm, vừa nhìn lập tức kinh ngạc.
Tiêu Tiểu Mặc hỏi:
- Sao vậy, xem không hiểu?
Tô Kỳ lắc đầu:
- Không phải, chỉ là cảm thấy quen mắt, hơn nữa cách trình bày cũng rất quen thuộc. Giống như, trước kia hắn giải đề…
Câu cuối, Tô Kỳ nói nhỏ tới mức chỉ bản thân mới biết.
Người khác ngẩn người, sau đó cũng đưa mắt nhìn qua, quen mắt? Từng thấy rồi sao?
- Hắn viết rất cặn kẽ, kẻ ngốc xem qua cũng hiểu.
Mấy người Lục Nguyệt Tuyết đưa mắt nhìn nhau, tựa như đang nói, kẻ ngốc cũng hiểu!
Sau khi bừng tỉnh, Liễu Y Y liền nói.
- Quả là rất đơn giản, tiên tử, động thủ phá trận đi!
Lục Nguyệt Tuyết gật đầu kích động, thiếu chút lấy điện thoại ra gõ chữ.
Tô Kỳ: “…”
Có điều cô cũng không có thời gian suy nghĩ, lập tức lấy băng châm, sau đó dựa theo phương thức, từng bước phá giải trận pháp.
Tốn một hồi, Tô Kỳ phá tới bước cuối, toàn bộ Huyết yêu đại trận liền ầm ầm sụp đổ.
Đám người đều sửng sốt, đơn giản vậy sao?
Nhưng ngay khi đại trận biến mất, một cỗ khí thể bàng bạc lập tức phóng lên cao, chấn nhiếp tất cả đám người.

Cách đó không lâu, Giang Tả từng bước đi về phía vương tọa, hắn đi rất chậm, bởi không khí xung quanh như đông lại thành thể rắn.
Hai tay dâng linh vị, đây là sự tôn trọng dành cho vị Vũ vương này.
Mặc dù hắn không biết đối phương là ai, không biết đã làm gì, nhưng có thể để những binh lính này ký thác, trông đợi như thế.
Giang Tả cảm thấy, đối phương tuyệt không phải bạo quân ngu dốt.
Tồn tại của đối phương, có thể khiến lòng người phấn chấn, có thể khiến tất cả quy tâm, bản thân đã là một loại tài năng đáng kính.
Giang Tả tự hỏi, bản thân không làm được.
Hắn không để tâm tới quyền thế, lý niệm của hắn chính là dùng vũ lực để trấn áp hết thảy.
Cho nên, hắn bội phục vị Vũ vương này, cũng tôn trọng vi Vũ vương này.
Nếu đã lấy ra linh vị, tự nhiên không thể tùy ý ném lên.
Cho nên Giang Tả bước tới từng bước, mang theo khí tức nặng nề đi tới bên cạnh vương tọa.
Sau đó từ từ đặt linh vị lên vương tọa, trong nháy mắt đó…
Giang Tả như cảm thấy thiên quân vạn mã chấn động, bên tai như nghe được tiếng thiên quân gào thét, vạn mã bôn đằng.
Đó là một xúc cảm hưng phấn, nhưng càng là một tinh thần bi thương, một tín niệm kiên định.
Giờ khắc này, cả cung điện như sôi trào.
Vô tận khí tức bay lên, lực lượng khổng lồ quỳ phục.
Người mà thiên quân vạn mã trông đợi vô số năm, hiện, đã trở về.
Hắn trở về, đem theo tin tức cuối cùng.
Giờ khắc này, đám người bên ngoài cũng điện, không ai ngoại lệ, đều bị khu trục ra khỏi phạm vi tường rào.
Đội tuần tra nhìn chằm chằm vào cung điện.
Bọn họ đang đợi, đợi tin tức cuối cùng.
- Đến cùng là có chuyện gì? Tại sao lại như vậy?
Ngũ trưởng lão kêu to, chẳng ai nghĩ tới, cung điện sẽ sinh biến lớn như vậy.
Nhưng, không ai trả lời được cho hắn.
Lúc này, một bóng người to lớn xuất hiện trên đỉnh cung điện, tất cả đều phủ phục dưới chân, khí tức vương giả lộ rõ.
- Bản vương nhung mã cả đời, từng có tiếc nuối, nhưng chưa từng hối hận!
------------

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất