Chương 223: Đều hiển thần thông (2)
Vương Thiên dễ nóng giận hơn nữa cực đoan lắc đầu, tính cách “Thiên Địa Bất Nhân” cực kỳ cực đoan, là loại tính cách ăn một quả trả một cục vàng, nhưng nếu có người làm nhục ta, thì không chút do dự đồng quy vu tận, rất dễ dàng đi hướng cực đoan.
Tính cách cực đoan như vậy, cho dù ở trong Chỉ Sát cung, cũng tương đối hiếm thấy.
Vương Thiên lại một lần buông điện thoại di động, lặng lẽ chăm chú nhìn ngoài cửa sổ, bên tai bỗng nhiên “Ting” một tiếng, vẻ mặt hắn chấn động, vội vàng cầm điện thoại di động lên xem xét.
“Chị cậu an toàn rồi.”
Xem nội dung tin nhắn, vẻ mặt Vương Thiên bỗng nhiên kích động, quả thực không dám tin, kêu lên: “Sếp, sếp, Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời tin nhắn tôi rồi.”
Thân thể Tình Điên Đại Thánh run lên, bị thanh âm đánh thức.
Ba đồng bạn đều tụ lại, Tình Điên Đại Thánh nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, cũng lộ ra nét mặt chăm chú:
“Có gian trá, nhất định có gian trá, cho dù hắn chịu hỗ trợ, cũng không có khả năng ở trong thời gian ngắn như thế cứu ra chị gái cậu.”
Cô em Làm Theo Ý Mình nhíu mày nói: “Không sai, một chút thời gian như vậy, tìm được chị gái cậu cũng khó, trừ phi hắn biết chị gái cậu ở nơi nào, nếu là như vậy, người này chỉ sợ là đồng mưu của Hạ Hầu Thiên Nguyên.”
Cô có chút thất vọng.
Vương Thiên ngẫm nghĩ, soạn tin nhắn: “Thật?”
Vài giây sau, “Ting” một tiếng, Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời bằng một đoạn tin nhắn thoại.
Vương Thiên vội vàng click tin nhắn thoại:
“Vương Thiên, chị được nhân viên trị an cứu ra, bây giờ đang đi văn phòng cảnh sát khu Khang Dương.”
Đây là tiếng của Vương Thiến.
Mắt Vương Thiên lập tức đỏ lên, kích động vui sướng, thấp thỏm lo âu cả ngày, rốt cuộc dỡ xuống tảng đá lớn trong lòng.
Thật sự cứu ra rồi? Hiệu suất quá cao rồi nhỉ? Vẻ mặt Tình Điên Đại Thánh ngoài ý muốn. Hắn đề nghị bảo Vương Thiên xin giúp đỡ từ Nguyên Thủy Thiên Tôn, coi trọng là thân phận chính phủ của đối phương.
Cho dù không cứu được người ra, cũng có thể sưu tập được một ít tình báo hữu dụng, thuận tiện kiềm chế Hạ Hầu gia một chút.
Sau đó Chỉ Sát cung lại căn cứ tin tức Nguyên Thủy Thiên Tôn đáp lại, chế định kế hoạch tương ứng.
Hoàn toàn không ngờ, người ta trực tiếp xử lý được.
Đây chỉ là thiên tài người mới mà thôi? Thực không phải con cháu vị nhân vật lớn nào đó của Ngũ Hành minh?
Làm Theo Ý Mình nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ bả vai Vương Thiên:
“Phen này cậu không cần lo lắng nữa, Nguyên Thủy Thiên Tôn này rất đáng tin đấy, sau này cậu tìm cơ hội gọi điện thoại hướng trong nhà chứng thực một phen, xem chị gái cậu có phải thật sự được cứu vớt rồi hay không.”
Đang nói, điện thoại di động vang, người gọi là Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Vương Thiên lập tức nhìn về phía Tình Điên Đại Thánh, trưng cầu ý kiến sếp.
Người sau trầm ngâm vài giây, khẽ gật đầu.
Vương Thiên nhận cuộc gọi, hỏi dò: “Nguyên Thủy Thiên Tôn?”
Trong loa vang lên lại là tiếng của chị gái: “Vương Thiên, chị bây giờ không sao rồi, em ở đâu? Vì sao đột nhiên không đi làm nữa, người bắt cóc chị tựa như đang tìm em, em có phải vay nặng lãi hay không?”
Thanh âm Vương Thiến mang theo vội vàng cùng lo âu, liên tục truy hỏi.
“Chị, chị đừng lo lắng, qua đoạn thời gian nữa em sẽ về nhà.” Vương Thiên an ủi vài câu, nghe thấy đầu kia điện thoại có tiếng đàn ông trẻ tuổi: “Đưa điện thoại di động cho tôi.” Liền nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn nói:
“Bây giờ không phải lúc các người tán gẫu việc nhà, Vương Thiên, tôi muốn gặp cấp trên của anh.”
Bởi vì có Vương Thiến, hắn chưa nói tới ba chữ “Chỉ Sát cung”.
Vương Thiên liếc Tình Điên Đại Thánh một cái, nói: “Vì sao?”
“Lúc cứu chị gái anh, thân phận tôi đã bại lộ, Hạ Hầu gia nhất định hận tôi rồi. Chuyện này các người chịu trách nhiệm đi.” Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói:
“Với lại, tôi cứu được chị gái anh một lần, không cứu được lần thứ hai, Hạ Hầu gia nếu lại xuống tay đối với người nhà của anh thì sao? Hoặc là, xuống tay đối với người nhà thành viên khác thì sao. Các người lại làm như thế nào?
Nay chúng ta là châu chấu trên một sợi dây thừng, tới lúc phản kích rồi. Đương nhiên, nếu các người nhỏ yếu đến mức chỉ muốn làm rùa đen rút đầu, vậy coi như tôi chưa nói.
Vương Thiên cầm microphone, nhìn về phía các đồng bạn, Tình Điên Đại Thánh chần chờ bất định, Làm Theo Ý Mình thấp giọng nói:
“Tôi cảm thấy có thể câu thông một phen, để tôi tới đi.”
Loại thời điểm này, tầm quan trọng của độ hảo cảm liền nổi bật ra.
“Không, để tôi.” Tình Điên Đại Thánh nói: “Tin tưởng tôi nắm bắt đối với lòng người, để tôi tới nói chuyện với cậu ta.”
Hắn cầm lấy điện thoại di động, cố ý đè dây thanh, để giọng nói biến thành trầm thấp khàn khàn:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu không cần dùng phép khích tướng.”
“Anh là?” Tinh thần Trương Nguyên Thanh rung lên.
“Tình Điên Đại Thánh, cấp trên của Thánh Thủ.”
“Oh, oh my god, ID này thật là khí phách, tôi rất thích.” Trương Nguyên Thanh khen.