Chương 478: Kết toán điểm đạo đức (2)
Danh tiếng Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức trở nên ánh vàng rực rỡ, tràn đầy khen ngợi.
Cái đó khác với tiếng trầm trồ khen ngợi giết chết Lý Hiển Tông, thay chính phủ xả cơn tức, cái trước thanh danh tăng thêm tập trung ở trên “cường đại”, “thiên tài”
những khái niệm này, SỢ mà không kính. Mà quét dọn bệnh trầm kha, trừng ác dương thiện, là thêm vào đối với nhân cách, phẩm tính. Tuy người như vậy một khi lật xe, cắn trả thật lớn, nhưng chỉ cần thủ vững phẩm chất đạo đức, vậy chính là một tấm biển chữ vàng, tích lũy tháng ngày, trừ khen Nguyên Thủy Thiên Tôn, phân bộ Tùng Hải cũng được tán dương thật lớn. Nhìn xem người ta cái thái độ này, có con sâu làm rầu nồi canh liền điều tra, có người xấu thì bắt, đây mới là thái độ cao tầng nên có, chỉ cần gốc không nát, một chút côn trùng có hại sớm hay muộn sẽ bị đưa ra công lý.
“Xin Gọi Ta Nữ Vương: Tôi vừa rồi đi tìm hiểu tình báo một lần, mọi người biết bối cảnh Xích Nguyệt An này của phân bộ Tùng Hải không, hắn trước kia là người ở rể Chu gia, về sau ly hôn, gia nhập Ngũ Hành Minh, nghe nói đi lại rất gần với Chu gia”
“Quả Nhân Có Bệnh: Ồ, người ở rể Chu gia à, khó trách coi trời bằng vung như vậy. Chấp sự không có bối cảnh, nào dám giống hằn”
“Vương phi: Ly hôn? Hắn là ở rể vị thiên kim nào của Chu gia”
“Xin Gọi Ta Nữ Vương: Em gái gia chủ Chu gia, vị kia danh tiếng trong giới không tốt lắm, nghe nói thích nuôi trai bao, tác phong sinh hoạt rất có vấn đề, mặt khác, cô ta cũng là kẻ biến thái, thích ngược đãi trai bao, tôi vừa tìm hiểu ra, năm trước cô ta làm một tên mặt trắng không làm đàn ông được nữa, cực kỳ tàn nhẫn. Mọi người nói Xích Nguyệt An ly hôn có phải chịu không nổi cô ta hay không? Hơn nữa, trong bài đăng nói Xích Nguyệt An thích ngược đãi phụ nữ. Không thể nói nữa, mọi người ai muốn hiểu biết nhiều hơn, nhắn tin riêng tìm tôi"
Phòng sách tối tăm.
Đèn bàn màu vàng nhạt chiếu vào trên màn hình máy tính, đại hộ pháp khoác áo choàng, ngồi ở bên cạnh bàn, đọc một phong bưu kiện. Nội dung bưu kiện chính là bài đăng nọ về Xích Nguyệt An trên diễn đàn Ngũ Hành Minh, còn kèm theo hành giả chính phủ trả lời tức giận mắng Ám Dạ Mân Côi. Đọc một lát, bờ môi dưới mũ trùm gắt gao mím lại, da mặt khẽ run rẩy.
“Đám trưởng lão khốn kiếp này của phân bộ Tùng Hải, khinh người quá đáng”
Đại hộ pháp phát ra tiếng mắng đè nén, trầm thấp tức giận. Nước bẩn gì cũng hắt tới trên người Ám Dạ Mân Côi ta phải không, bắt nạt Ám Dạ Mân Côi không có quyền chủ đạo dư luận phải không.
Đại hộ pháp chậm rãi phun ra một ngụm khí đục, thầm nhủ vừa lúc, thi đấu lôi đài nội bộ chính phủ sắp tới, nên cho bọn hắn một niềm vui bất ngờ.
“Ring ring ring.”
Tiếng chuông điện thoại di động đánh Vẽ yên tĩnh, đại hộ pháp nắm lên thiết bị thông tin đặt ở trong tay, sau khi nhìn lướt qua người gọi tới, nhận cuộc gọi.
“Đại hộ pháp, tôi nghe nói, phân bộ Tùng Hải khinh người quá đáng, thế mà lại hại Ám Dạ Mân Côi ta tổn thất một vị Thánh Giả, thù này nhất định phải báo”
Trong điện thoại truyền đến tiếng mắng phẫn nộ của cấp dưới lệ thuộc trực tiếp”.
Khóe miệng đại hộ pháp hung hăng run rẩy một phen. Ám Dạ Mân Côi là tổ chức bí ẩn, các thành viên cũng không lui tới với nhau, chỉ liên lạc với cấp trên trực tiếp.
Trừ thủ lĩnh, chỉ có ba đại hộ pháp có thể tìm đọc tư liệu thành viên tầng trung tầng dưới, cho nên cho dù là thành viên cấp Thánh Giả, cũng không biết trong tổ chức rốt cuộc có bao nhiêu người, sắp xếp ở tổ chức nào, cương vị nào.
“Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, Xích Nguyệt An kia cũng thật đủ biến thái, thủ đoạn vơ vét của cải thật nhiều, lại chọn cái khốn kiếp nhất. Ám Dạ Mân Côi chúng ta sao có thể chiêu mộ loại xấu xa này”
Đại hộ pháp hít sâu một hơi, giọng trầm khàn: “Người nhàn rỗi lắm sao, Phó Thanh Dương giết không, Nguyên Thủy Thiên Tôn giết không?"
“Cái này..”
Cấp dưới ngẩn ra một phen, tưởng quân cờ đại hộ pháp bồi dưỡng bị nhổ mất, tâm tình không tốt. Đại hộ pháp lười nhiều lời, răn dạy xong cấp dưới, dứt khoát dập điện thoại. Khu Khang Dương, đường Hối Thông. Thanh niên trên đầu đeo băng- đô thể thao, mặc quần áo bảo hiểm lao động, vung chổi, rất nghiêm túc, cẩn thận tỉ mỉ dọn dẹp bụi bậm cùng rác rưởi trên mặt đường. Đối với chuyện dọn dẹp rác rưới, Ma Nhãn Thiên Vương vẫn luôn rất ham thích, mặc kệ là rác rưởi chân thật, hay là rác rưởi của nhân loại.
Chỉ cần có thể trả thế giới sự sạch sẽ, hắn đều sẽ không chút do dự đi làm.
Đương nhiên hành vi dọn dẹp con đường thành thị, bản thân cũng là việc thiện, có thể tăng thêm điểm đạo đức, tuy không nhiều, hơn nữa hao phí thời gian, nhưng Ma Nhãn Thiên Vương đến Tùng Hải, làm chính là chuyện biển rộng tìm kim. Tìm người khắp Tùng Hải, cùng vừa quét rác vừa tìm người cũng không có xung đột.