vipvandan.com :
Chương 1065: Tà Hoàng thiếu chủ lần đầu lộ diện. (2)
Những người này nếu dám đuổi vào, Phong Phi Vân nhất định sẽ khiến bọn hắn trả một cái giá cực lớn.
...
Rượu thịt hòa thượng mang Nạp Lan Tuyết Tiên về Ngự Thú Trai, dưới sự cứu trị của một vị Phật tôn tinh thông y đạo trong Ngự Thú Trai, Nạp Lan Tuyết Tiên tạm thời không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng lại mất đi bốn trăm năm thọ nguyên, cực kỳ già yếu, chỉ mới qua ba ngày mà tóc đã bạc trắng, da thịt trên người cũng đã mất đi sáng rọi.
Rượu thịt hòa thượng bưng một chén Linh Dược, còn chưa đi vào đã bị người ở bên trong ngăn cản, Nạp Lan Tuyết Tiên dùng mền che kín cả người lại, gắt gao đè lấy cửa, nức nở nghẹn ngào nói:
- Ta không muốn gặp ai hết, không muốn gặp ai hết...
Rượu thịt hòa thượng con mắt có chút ướt át, nói:
- Tuyết Tiên, nếu ngươi không uống Linh Dược chỉ sẽ già nhanh hơn thôi.
- Ta không cần ngươi lo, ngươi đi, ngươi đi đi.
- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, hòa thượng ta nói sai rồi, không nên ở trước mặt ngươi nói ra chữ kia.
Rượu thịt hòa thượng vội vàng quạt lấy hai bàn tày mình, sau đó lại nói:
- Tuyết Tiên, ngươi gần kề chỉ là thiếu đi bốn trăm năm tu vị hôi, chỉ cần ngươi chịu theo ta tu luyện, dùng thiên tư của ngươi, rất nhanh sẽ gia tăng rất nhiều rất nhiều thọ nguyên, sẽ trở nên xinh đẹp lại thôi.
- Thật sao?
Nạp Lan Tuyết Tiên nói.
Rượu thịt hòa thượng vội vàng vỗ ngực lồng ngực cam đoan nói:
- Người xuất gia không nói dối, sau khi người trở nên càng thêm trẻ tuổi xinh đẹp, khẳng định sẽ mê chết tiểu tử Phong Phi Vân kia, hắn khẳng định ước gì được đi theo sau người, chỉ ngắm nhìn mình ngươi, những nữ nhân khác hắn không thèm liếc lấy một cái.
- Thật vậy chăng.
Nạp Lan Tuyết Tiên mở cửa ra một tia
Rượu thịt hòa thượng rốt cục thở ra một hơi, chỉ cần cô nàng này không muốn tìm chết, vậy thì tất cả vẫn còn hi vọng, trong lòng lại mắng tên vương bát đản Phong Phi Vân kia một trận, nếu không phải vì hắn, Tuyết Tiên sao lại biến thành bộ dáng hiện giờ chứ.
- Thật sự, trước tiên ngươi uống chén Linh Dược này đi đã.
Rượu thịt hòa thượng biết rõ Nạp Lan Tuyết Tiên hiện giờ người nào cũng không muốn gặp, vì vậy liền để chén trên mặt đất, sau đó âm thầm lặng lẻ thối lui, trốn ra xa xa, thẳng đến khi trông thấy Nạp Lan Tuyết Tiên vụng trộm cầm lấy chén trong lòng mới thở dài một hơi.
Thật sự là nghiệt duyên ah, rượu thịt hòa thượng trong lòng có chút hối hận lúc trước đã đưa Nạp Lan Tuyết Tiên đến Phong gia, bằng không thì nàng cũng sẽ không gặp phải một hồi đại kiếp nạn như vậy, càng sẽ không nhớ mãi không quên tên lãng tử Phong Phi Vân kia.
...
Sâm La Điện bản bộ.
Trong Tà Hoàng Cung bao phủ một tầng khắc nghiệt nhàn nhạt, phàm là Tà Đạo hung nhân tiến vào trong cung giờ phút này đều câm như hến, cả đám đều đứng nghiêm, động cũng không dám động một cái, sợ hơi chút động sẽ gặp phải tai nạn.
Mặc dù là những Hộ Pháp trường lão, thái thượng trưởng lão kia, giờ phút này sắc mặt đều khó chịu nổi, chỉ cúi đầu, một câu cũng không dám nói.
Vài ngày trước, Sâm La Điện vẫn lạc sáu vị cự phách, bốn vị siêu cấp cự phách, chuyện này huyền náo xôn xao trong Sâm La Điện, nhận được Tà Hoàng chỉ lệnh, mỗi người đều dùng tốc độ nhanh nhất đuổi đến Tà Hoàng Cung, sợ đến muộn một bước, sẽ trở thành đối tượng để Tà Hoàng phát tiết lửa giận.
Tà Hoàng an vị ở vị trí trên nhất, lộ ra thập phần bình tĩnh an tường, tựa như một lão giả hiền lành vô hại, ánh mắt quét qua mọi người một lần, sau đó thản nhiên nói:
- Cả đám đều làm sao vậy, không phải chỉ là một hồi đánh cờ sao, thua thì thua, chết mấy người thôi, chẳng lẽ Sâm La Điện lại không thua nổi sao?
Một ít Tà Đạo bá chủ ở bên dưới đều thầm thở ra một hơi, nhưng ngay sau đó, Tà Hoàng lại nói một câu
- Ai có thể nói cho ta biết, Phong Phi Vân mới chỉ là Thiên Mệnh đệ lục trọng sơ kỳ mà thôi, vì sao có thể đánh chết thái thượng trưởng lão Thiên Mệnh đệ bát trọng không?
Tất cả Tà Đạo bá chủ lại vội vàng cúi đầu xuống, tâm tư càng thêm trĩu nặng, lúc này không ai dám nói loạn cả.
Tà Hoàng nói:
- Bích Khâu, ngươi đã từng là đệ nhất trí sư Sâm La Điện đệ tam điện a, hơn nữa Phong Phi Vân còn đang muốn tìm cháu gái của ngươi Bích Tiên Tiên, muốn lấy Huyết Cấm Huyền Trạc trên người nàng, xem ra bọn hắn tựa hồ có chút quan hệ, ngươi nói cho ta biết là vì sao đi?
Một lão giả khẽ ngẩng đầu lên, không dám nhìn thẳng vào Tà Hoàng, tuy rằng trên mặt lộ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang không ngừng run rẩy, nói:
- Huyết Cấm Huyền Trạc trên người Tiên Tiên chính là Nam Cung Hồng Nhan gieo xuống, nàng và Phong Phi Vân không có nửa điểm quan hệ...
- Ngươi đây là đang trả lời vấn đề của ta sao?
Thanh âm Tà Hoàng có chút rét run.
Lão giả gọi là Bích Khâu kia lập tức sợ tới mức quỳ trên mặt đất, líu lo thưa dạ nói:
- Phong... Phong Phi Vân chính là người không thể suy tính... Việc này... Việc này...
- Huyền vệ, mau kéo hắn ra giết, đưa cháu gái kia của hắn trực tiếp đưa đi Dục Nô Cung.
Thanh âm Tà Hoàng thập phần bình thản.
Một nam tử toàn thân đều bị áo giáp màu đen bao trùm liền đi tới chỗ Bích Khâu đang quỳ trên mặt đất.
Bích Khâu bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng không ngừng dập đầu trên mặt đất, đầu cũng sắp vỡ ra, nói:
- Bích Khâu vô năng, muôn lần chết không hết tội, chỉ cầu Tà Hoàng khai ân bỏ qua cho Tiên Tiên, ngàn vạn không thể đưa nàng đi Dục Nô Cung... Cầu Tà Hoàng khai ân...
Toàn bộ người trong Tà Hoàng Cung không ai dám nói hộ một câu, thậm chí có không ít Tà Đạo bá chủ còn lộ ra vài phần cười lạnh, Bích Tiên Tiên đã từng là đệ nhất mỹ nhân Sâm La Điện đệ tứ điện, nế bị đưa đi Dục Nô Cung, vậy mình cũng sẽ được nếm thử tư vị rồi.
Huyền vệ kéo lấy một chân Bích Khâu, liền bước ra ngoài Tà Hoàng Cung, Tà Đạo bá chủ hai bên cả đám đều tự động tách ra một con đường, biểu hiện thập phần lạnh lùng, thật giống như Huyền vệ đang kéo một con chó vậy.
Đúng lúc này, ngoài Tà Hoàng Cung truyền đến một thanh âm hết sức trẻ tuổi
- Dừng tay.
Tất cả mọi người cả kinh, lúc này còn có người vì Bích Khâu cầu tình, chẳng lẽ muốn chết sao.
Một nam tử trẻ tuổi mặc áo bào từ bên ngoài đi đến, toàn thân đều bao phủ vầng sáng màu trắng, đôi tay thon dài mà tinh tế tỉ mỉ, quả thực còn tinh tế hơn rất nhiều thiếu nữ, thân thể của hắn tuấn dật, trên người tản ra uy thế nhàn nhạt, trên mặt mang một mặt nạ quỷ màu bạc, tuy rằng không thấy rõ mặt hắn, nhưng chỉ thấy đôi mắt kia của hắn, cũng đã khiến rất nhiều Tà Đạo bá chủ không kìm lòng được cuối đầu xuống.
- Thì ra là Thiếu chủ trở về rồi.
Huyền vệ nói như thế, có chút khom người với nam tử trẻ tuổi trước mắt này, tạm thời thả Bích Khâu ra
Nam tử đeo mặt nạ quỷ màu bạc kia đi tới trung ương Tà Hoàng Cung, duỗi ra đôi tay tinh tế tỉ mỉ, cúi đầu với Tà Hoàng, nói: