Linh Chu

Chương 1086: Nhanh như lưu tinh (1)

Người hồ đồ ở đâu đến, lại dám đánh chủ ý vào Duệ Hâm sư muội, chẳng lẽ ngươi muốn đối địch với Nhật Nguyệt tiên giáo ta sao?

Một đệ tử Nhật Nguyệt tiên giáo ở phía xa tức giận nói.

Tuổi trẻ tài tuấn Nhật Nguyệt tiên giáo hôm nay thật sự rất ủy khuất, vốn bị một tán tu giáo huấn một trận, cái này coi như xong, hiện giờ lại nhảy ra một đồ nhà quê, vậy mà dám đánh chủ ý vào Duệ Hâm sư muội, đây quả thực là không để Nhật Nguyệt tiên giáo vào mắt.

Vu Cửu kéo lấy một cây Lang Nha Bổng đi đi, vẻ mặt hung ác, đằng đằng sát khí, mắng to:

- Đi đại gia mày, rõ ràng ngay cả Hoàng Phong đạo tặc chúng ta cũng không biết, còn dám đi ra lăn lộn, Nhật Nguyệt tiên giáo là thứ gì, không nghe nói qua, không phải chỉ là một ả đàn bà sao, lão tử hôm nay nhất định phải chơi.

- Ngươi...

Vu Cửu một gậy đập xuống, trực tiếp đánh cho tên đệ tử Nhật Nguyệt tiên giáo kia chia năm xẻ bảy, trên mặt đất nhiều ra một cái hố to sâu ba mét, bên trong không ngừng bốc lên huyết vụ.

Hoàng Phong đạo tặc.

Từ đầu đến, thật sự quá hung hãn rồi, rõ ràng ngay cả tinh anh đệ tử Nhật Nguyệt tiên giáo cũng nói giết liền giết, quả thực là ngưu đến tạc thiên rồi.

Vu Cửu đứng cạnh hố to, cầm lấy Lang Nha Bổng, vỗ vỗ đầu trọc lớn, lộ ra hàm răng ố vàng, quát lên với những đệ tử Nhật Nguyệt tiên giáo kia:

- Còn dám lải nhải, ta sẽ vặn toàn bộ đầu các ngươi xuống.

Đám tuổi trẻ tài tuấn Nhật Nguyệt tiên giáo đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy, tán tu kia ra tay còn có chừng mực, cũng không giết người, nhưng tên đạo tặc này lại ra tay tàn nhẫn, nói giết người liền giết người, quả thật đã hù sợ đám đệ tử xuất từ danh môn tiên giáo như bọn hắn.

Chuyện càng náo càng lớn, Nhật Nguyệt tiên giáo có đệ tử tinh anh bị đánh chết, chuyện này tuyệt đối sẽ không thiện rồi, rất nhiều người đều vui mừng xem kịch vui.

Vu Cửu kéo lấy Lang Nha Bổng còn nhỏ máu tươi đi tới, những tuổi trẻ tài tuấn Nhật Nguyệt tiên giáo kia đều bị dọa đến hai chân như nhũn ra, có không ngừng lui về sau, có trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất, hai cánh tay chống thân thể lui về phía sau.

Vu Cửu đi đến trước mặt Nhị đương gia, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Phi Vân, hung thần ác sát nói:

- Này, Nhị đương gia chúng ta đang hỏi ngươi đấy, con mẹ nó ngươi đến cùng có bán hay không?

Giọng điệu này rất giống một khách làng chơi cường thế đang hỏi kỹ nữ.

Ai cũng biết đại đầu trọc này sát phạt chi khí rất hung, một lời không hợp sẽ giết người, hơn nữa lực lượng cũng rất đáng sợ, một gậy đập xuống liền đánh chết một vị thiên tài tuấn kiệt Thiên Mệnh đệ tam trọng, tu vị tuyệt đối rất đáng sợ.

Mà ngay cả đám đệ tử tinh anh Nhật Nguyệt tiên giáo kia cũng không dám nói gì nữa, mọi người cảm thấy tán tu này nhất định sẽ khuất phục, sẽ bán Liễu Duệ Hâm cho bọn đạo tặc này.

Có rất nhiều người đều đang tiếc hận, bọn hắn đều cảm thấy nếu giao Liễu Duệ Hâm cho bọn đạo tặc này, kết cục khẳng định sẽ rất bi thảm, sẽ lưu lại bóng mờ không thể xóa nhòa, cho dù sau đó cường giả Nhật Nguyệt tiên giáo tiêu diệt hết đám đạo tặc này, cũng không có khả năng vãn hồi thanh bạch của một tuyệt sắc giai nhân.

Đương nhiên lại không ai định ra tay, dù sao đây chính là Thập Vạn Sơn Hà, có thể tự bảo vệ mình đã không tệ rồi, cũng không cần phải đi gây thù.

Liễu Duệ Hâm cũng bị hù sợ, trên dung nhan tuyệt sắc không còn một tia huyết sắc, cắn chặt hàm răng, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng, bọn này đạo tặc thật sự quá hung ác, rơi vào trong tay của bọn hắn kết cục quả thực không dám nghĩ nữa, tay của nàng không kìm được nắm kayas góc áo, ngón tay cũng sắp ứa ra máu.

- Không bán.

Phong Phi Vân ngồi ở trước người Liễu Duệ Hâm, thân thể uyển như bàn thạch, thản nhiên nói.

Tuy rằng chỉ là hai chữ vô cùng đơn giản, nhưng lại tràn đầy khí thế không thể trái nghịch, khiến người cảm giác được thái độ kiên quyết của hắn.

Liễu Duệ Hâm ngồi ở sau lưng Phong Phi Vân, ngọc thể mềm mại tựa trên Phật chung lạnh như băng, trên tiên nhan như lê hoa lộ ra thần sắc không thể tin, hắn... Hắn rõ ràng...

- Muốn chết.

Vu Cửu đằng đằng sát khí, hét lớn một tiếng, tựa như viên lang gào thét, xuyên thấu qua làn da tráng kiện có thể thấy được xương cốt như vàng ròng tạo thành trong thân thể của hắn, hai tay nắm chặc Lang Nha Bổng, đột nhiên đánh tới đỉnh đầu Phong Phi Vân.

Đây là một cổ khí thế kinh khủng, chỉ riêng lực lượng đã nhấc lên một mảnh thần phong, tựa như một cây trụ trời đánh xuống, "Vù vù" rung động.

Mọi người kinh dị không hiểu, lực lượng tên đạo tặc này thật cường hoành, bọn hắn hoài nghi một gây này của hắn đánh xuống, có thể quét ngang một mảnh núi cao cũng nên.

- Đạo tặc này có vấn đề, tu vị rất bất phàm, tựa hồ tu luyện một loại luyện cốt bảo thuật thần bí, rất giống với tu luyện bảo thuật của một tên hung nhân nổi danh Địa Tử Phủ lúc trước.

Một nhân vật cấp bậc trưởng lão của một gia tộc cỡ lớn nói.

- Ta nhớ rồii, chuyện này xảy ra vào hơn trăm năm trước, lúc ấy có một hung nhân từng liền giết sáu vị trưởng lão Nhật Nguyệt tiên giáo, đồ diệt tám tòa phân đà của Nhật Nguyệt tiên giáo, trên tay có hơn một ngàn nhân mạng, sau đó làm kinh động một vị nhân vật cấp bậc cự phách của Nhật Nguyệt tiên giáo, đã ra tay đả thương hắn, truy sát mấy vạn dặm, cuối cùng bị hắn đào thoát.

- Ngay cả cự phách cũng giết không được hắn.

- Mẹ nó, hận ý của tên đầu trọc này với Nhật Nguyệt tiên giáo không phải lớn bình thường, nghe nói là người Nhật Nguyệt tiên giáo liền ra tay giết người, không chút lưu tình, nói không chừng chính là hắn cũng nên.

...

Hoàng Phong lĩnh có 3000 đạo tặc, đều phạm vào tội lớn, đắc tội đại nhân vật, bị những gia tộc và tiên giao trong Thần Tấn vương triều không dung, không thể không chạy trốn tới Nam Man biên thuỳ, mai danh ẩn tích, vào rừng làm cướp làm giặc, mỗi người đều là đại khấu chân chính.

Điểm này Phong Phi Vân tự nhiên rất rõ, nói không chừng Vu Cửu chính là hung nhân mà bọn người kia nói đến cũng nên.

Phong Phi Vân đối với mấy câu chuyện của mấy đại khấu này cũng không hứng thú bao nhiêu, khoanh chân ngồi dưới đất, quyết đoán ra tay, trên bàn tay ngưng tụ ra một mảnh Phật quang màu vàng, tựa như nâng một mảnh thần đăng sáng chói, trực tiếp đánh lên Lang Nha Bổng, đánh cho Lang Nha Bổng phải biến hình, phát ra một tiếng kim loại va chạm, hỏa tinh văng khắp nơi.

Tu vị đạo tặc này quả nhiên bất phàm, đánh cho Lang Nha Bổng phải biến hình cũng không thể khiến hắn buông tay, tu vị còn mạnh hơn cả Mạnh Thu Nam.

Phong Phi Vân áo bào cổ động, lực lượng trên bàn tay lần nữa gia tăng, một cổ lực lượng mãnh liệt bành trướng trùng kích trên xuống, đánh bay Vu Cửu ra ngoài, thân thể bay lên cao mấy chục thước, cuối cùng bờ mông chạm đất trước, ngồi trên mặt đất, nửa người đều lún vào dưới đất.

Nhưng tên đầu trọc này thân thể cực kỳ cường hãn, vậy mà vuốt vuốt bờ mông g đứng dậy, nhưng lại không dám tiến lên một bước, biết rõ tán tu này không dễ chọc, người ta ngồi dưới đất cũng có thể đánh bay mình, hiện giờ tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất