Linh Chu

Chương 1128: Tức giận thổ huyết

vipvandan.com :

Chương 1128: Tức giận thổ huyết.

Vu Thanh Họa cũng rất bất mãn về Phong Phi Vân, Thiên Vu thần nữ có ghi lại trong sách cổ của Ngự Thú Trai, có quan hệ tốt với phật môn, Vu Thanh Họa cảm thấy Phong Phi Vân đang mang Thiên Vu thần nữ ra làm trò đùa, cảm thấy hắn đang khinh nhờn Thiên Vu thần nữ.

Phong Phi Vân cũng rất bất đắc dĩ, người trên đời chính là như thế, ngươi nói thật thì không có ai tin tưởng, lời nói dối thì rất nhiều người tin.

Giọng của diêm vương vang lên trong người Phong Phi Vân, cười âm hiểm nói:

- Ta nghĩ ta có chuyện cần ngươi làm rồi!

Bởi vì sự kiện Phong Phi Vân mượn lực lượng của diêm vương, cho nên thiếu hắn một món nợ.

- Ngươi đang làm phiền ta!

Phong Phi Vân cau mày.

Diêm vương cười nói:

- Ta muốn ngươi đi câu dẫn Thiên Vu thần nữ, làm cho nàng động tình, thậm chí mang thai một nam nửa nữ, sau đó bội tình bạc nghĩa với nàng.

- Móa, bội tình bạc nghĩa.

Phong Phi Vân kinh ngạc, không nghĩ tới diêm vương lại ác như vậy.

- Tiểu tử, ta đã sớm nói ta muốn ngươi làm việc không đơn giản, làm giao dịch với ác ma thì ngươi phải trả giá, yên tâm, chuyện này xem như ta đang giúp ngươi đấy.

Diêm vương cười rất lạnh, hắn hận Thiên Vu thần nữ cực sâu, nếu không phải tao ngộ Thiên Vu thần nữ và ba cao tăng phật môn liên thủ công kích, chỉ sợ vạn năm trước hắn đã khôi phục đỉnh phong rồi, cũng sẽ không luân lạc tới mức nương nhờ thân thể người khác.

Diêm vương lại quay về sống lưng, ném cho Phong Phi Vân một nan đề.

Phong Phi Vân thở dài một tiếng, hai mắt ngước lên, lúc này phát hiện mọi người nhìn chằm chằm vào mình, đặc biệt là Vu Thanh Họa càng tức giận sắc mặt tái nhợt, toàn thân đều đang run rẩy, răng ngọc cắn chặt, nói:

- Ngươi... Ngươi...

Phong Phi Vân hiểu đã xảy ra cái gì, nhất định là vừa rồi mình nói hai câu với diêm vương gây tai họa. "Ngươi đang làm phiền ta.", "Móa, bội tình bạc nghĩa."

Hai câu này nhìn thì nói với diêm vương, nhưng mà Phong Phi Vân mặt nhìn qua phía Vu Thanh Họa, hơn nữa Phong Phi Vân nói hai câu này vào đúng thời điểm tiếp nối câu trước của Vu Thanh Họa, Vu Thanh Họa tự nhiên cũng cho rằng là nói nàng.

Tu sĩ chung quanh sững sờ, đặc biệt Phong Phi Vân nói một câu "Bội tình bạc nghĩa", ánh mắt nhiều người nơi đây biến hóa, bọn họ dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn qua Vu Thanh Họa, lại nhìn qua Phong Phi Vân, mang theo thần thái cười mà không cười.

Trong Sâm La Điện có tiếng cười âm dương quái khí vang lên, âm thanh rất thấp, nhưng mà tất cả tu sĩ ở đây đều nghe được.

- Nghe nói Phong Phi Vân sau khi hóa ma đã bị người ta đưa tới Ngự Thú Trai, Ngự Thú Trai có một đại nhân vật ra tay mới ngăn chặn ma tính trong người của hắn.

- Không đúng, không đúng, Ngự Thú Trai tuyệt đối không cho phép nam tử tiến vào, huống chi Phong Phi Vân là ... Ma đầu phong lưu, có cổ quái ah.

Một nam tử trung niên mặc hoa bào gấm vóc nói ra.

- Nếu như nhân vật cấp phật tôn của Ngự Thú Trai, kỳ thật cũng có thể dẫn một hai nam nhân vào trong Ngự Thú Trai.

- Chẳng lẽ đại nhân vật kia mượn lý do áp chế ma tính trong người Phong Phi Vân nên đưa hắn vào trong Ngự Thú Trai...

Một lão giả trường miệng rộng, con mở to nhìn chằm chằm vào Vu Thanh Họa.

Lời này vừa vang lên, tiếng hít khí lạnh vang vọng, ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm vào Vu Thanh Họa.

Vu Thanh Họa vốn khuynh thành tuyệt đại, tự nhiên xuất trần, tâm tình chưa từng dậy sóng, nhưng mà được đám người này dùng ánh mắt nóng bỏng và xì xào bàn tán nàng, lại làm cho nàng tức giận suýt nữa thổ huyết.

Mấy thiên chi kiều nữ của Ngự Thú Trai cả kinh không ngậm miệng lại được, các nàng thập phần hiểu, Vu phật tôn không có chút liên quan tới Phong Phi Vân, giờ phút này khẳng định đã giận dữ cho rằng Phong Phi Vân nói hưu nói vượn mà siêu độ hắn, nhưng mà... Vu phật tôn giờ hiện tại không có ra tay, hẳn là...

Điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Thiện Linh Nhi vốn có hảo cảm với Phong Phi Vân, tuyệt đối cho rằng hắn là bằng hữu có thể tương giao, nhưng mà giờ phút này lại sợ hãi Phong Phi Vân.

Trong Sâm La Điện có người cười lớn, nói:

- Nghe nói Ngự Thú Trai không lâu trước kia xảy ra một chuyện gièm pha, tuy bị người có ý chí áp xuống, nhưng mà tin tức vẫn truyền ra ngoài, hình như một nữ đệ tử Ngự Thú Trai mang thai, chậc chậc, nhưng mà tình huống chân thật thì không có ai biết, có lẽ mang thai là một vị phật tôn cũng không nhất định, rất làm cho người ta hiếu kỳ, hắc hắc.

- Việc này ta cũng đã có nghe nói qua, nghe nói lúc ấy Phong Phi Vân vừa vặn ở ngay trong Ngự Thú Trai, thật sự làm cho người ta hâm mộ a, thần vương phong lưu quả thật danh bất hư truyền, không biết thần vương đại nhân có tiện tiết lộ người đó là đệ tử Ngự Thú Trai hay là phật tôn Ngự Thú Trai đây?

Trong Sâm La Điện lại có tiếng cười khác vang lên.

Oanh.

Việc này càng khủng bố hơn, rất nhiều người cũng không biết Ngự Thú Trai đã xảy ra chuyện xấu như thế, giờ phút này bị người ta nói ra, lực rung động quá mạnh mẽ, một khi những người này đi ra khỏi Đồng Lô Sơn, tin tức này tất nhiên sẽ truyền khắp cả Thần Tấn vương triều, thành hài hươc trà dư tửu hậu của mọi người.

Đương nhiên nếu là thật sự đến lúc đó, đối với Phong Phi Vân kỳ thật cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, dù sao Phong Phi Vân cũng đã sớm có "Thanh danh ở bên ngoài ", nhưng mà đối với thanh danh Ngự Thú Trai chính là đả kích thật lớn.

- Chuyện này không cần phải đoán a, mẫu thân đứa bé kia chẳng phải rõ ràng ròi sao.

Tây Môn Túc Đức của Ám Vực cười hắc hắc nói ra.

Rất nhiều người đưa mắt nhìn qua bụng dưới Vu Thanh Họa, mang theo thần thái nghiên cứu.

Phốc.

Rốt cuộc Vu Thanh Họa tức giận tới mức phun máu tươi, toàn thân đều đang run rẩy, hàm răng cắn chặt, nói:

- Nếu ai còn dám hồ ngôn loạn ngữ, đừng trách ta ra tay vô tình.

Tây Môn Túc Đức cười nói:

- Không phải chỉ bội tình bạc nghãi sao, phật tôn làm việc quang minh lỗi lạc, chẳng lẽ còn sợ chúng ta nói à?

Lại có tiếng cười vang vang vọng.

Vu Thanh Họa đã sắp bị tức điên, hung hăng trừng mắt Tây Môn Túc Đức, trong mắt có phật quang màu vàng bắn ra ngoài, bên trong bắn ra tòa sen bảy tầng, liên đài có hai tiên tháp, một tòa tiên tháp có hỏa diễm màu đen đang thiêu đốt, một tòa tiên tháp khác có bạch sắc hỏa diễm.

Oanh.

Hai tòa tiên tháp bay ra ngoài, ép mặt đất vỡ ra, bầu trời chia làm hai màu đen trắng, trực tiếp đánh Tây Môn Túc Đức bại lui, mộc trượng trong tay gãy đoạn.

Mọi người kinh hãi, Vu Thanh Họa không hổ là một trong những phật tôn cường đại nhất Thú Trai, đánh Tây Môn Túc Đức cấp bậc lão tổ bại lui liên tục, nhưng mà linh bảo nàng sử dụng lại khiến người ta nghi hoặc.

- Đây là tà đạo cấm pháp, Hắc Bạch Âm Dương Tháp.

Tây Môn Túc Đức vừa kịch chiến vừa kinh dị, chợt lại cười nói:

- Ha ha, Vu Thanh Họa ngươi thân là phật tôn Ngự Thú Trai lại tu hành tà đạo cấm pháp, xem ra ngươi là đã sớm sa đọa, cho nên mới bị Phong Phi Vân thừa cơ.

Vu Thanh Họa không có giải thích nhiều như thế, trong hai mắt bắn ra hào quang lạnh giá, dáng người như ngọc, yểu điệu động lòng người, tóc dài nhảy múa, chỉ muốn xé nát miệng Tây Môn Túc Đức ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất