Linh Chu

Chương 1191: Phu nhân giáo chủ (2)

Về phần Diệp Ti Loan, Phong Phi Vân cứ nghĩ nàng sẽ bỏ đi ai ngờ nàng đứng bên cạnh Liễu Duệ Hâm, bóng tiên như tranh. Tầng linh vụ bao phủ trên người Diệp Ti Loan, không thấy mặt mày, không biết biểu tình của nàng thế nào.

Vẻ mặt Trí Tàng đại sư hớn hở nhất, cười tủm tỉm cao thâm khó dò.

Trí Tàng đại sư thấy Phong Phi Vân, gã không hỏi về Thiên quốc mà nói:

- Ba tiên giáo cổ Địa Tử phủ đã đến thăm dò nhiều lần, có nhân vật đẳng cấp giáo chủ âm thầm ra tay.

Phong Phi Vân hỏi dò:

- Mặc kệ bọn họ đi, bao lâu nữa bắt đầu thịnh yến tà đạo?

Bọn họ ở trong Pháp Hoằng điện hơn một tháng, thịnh hội tà đạo sắp bắt đầu.

Trí Tàng đại sư nói:

- Khoảng sáu ngày sau, thật sự muốn tham gia sao?

Phong Phi Vân cười to bảo:

- Ha ha ha, đương nhiên rồi.

Phong Phi Vân bước ra ngoài di tích tháp cổ.

* * *

Bên ngoài di tích tháp cổ tụ tập vô số cường giả, ba cổ tiên giáo chiếm hơn phân nửa. Cường giả thuộc tiên giáo khác cũng chạy đến trợ trận, cờ chiến rợp trời, bóng người đông đúc, trống trận lơ lửng trong tầng mây vây kín lối ra di tích tháp cổ.

Giáo chủ Thái Dương tiên giáo tự mình đến, ngồi trên xe liễn, người phát ra ánh sáng chói lòa như mặt trời màu vàng.

Giọng giáo chủ Thái Dương tiên giáo trầm thấp nói:

- Sau khi Nhất Trận Phong vào Pháp Hoằng điện thì di tích tháp cổ sinh ra dị tượng, không chừng bọn họ được phật bảo gì rất ghê gớm trong đó.

Giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo không đến, thay thế là phu nhân giáo chủ. Một mỹ phụ cung trang bề ngoài khoảng ba mươi tuổi ngồi trong xe mây bảy sắc, tóc búi cao, da mịn màng, ngực đẫy đà. Nếu mỹ phụ không bới tóc và ăn mặc già dặn thì trông rất trẻ.

Nghe đồn phu nhân giáo chủ có tu vi còn mạnh hơn cả giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo, lúc tuổi trẻ từng vào Thần Linh cung tu luyện. Là một nữ nhân rất mạnh mẽ. Hơn một nửa quyền lực Vạn Pháp tiên giáo nằm trong tay phu nhân giáo chủ.

Giọng phu nhân giáo chủ trẻ trung êm tai chứa uy nghiêm:

- Nhưng tăng nhân bí ẩn bên cạnh Nhất Trận Phong rất khó đối phó, tu vi sâu không lường được. Lúc trước thăm dò hai lần đều bị hắn biết trước, một nhân vật rất đáng sợ.

Đại diện Nhật Nguyệt tiên giáo là mẫu thân của Liễu Duệ Hâm, Bạch Nguyệt sứ giả.

Bạch Nguyệt sứ giả lạnh lùng nói:

- Mặc kệ mạnh mấy cũng phải chết.

Đột nhiên một bóng sáng bay tới.

Lệ Hình Thiên mặc chiến khải đáp xuống đất, khom người vái:

- Việc lớn không tốt, Nhất Trận Phong đã mở một lối ra khác chạy mất rồi!

- Cái gì?

- Sao có thể như vậy? Không phải chân nhân thì không thể mở một lối đi khác!

Nhiều người quát to định truy sát.

Bên ngoài màn trời vọng lại tiếng cười dài, Phong Phi Vân mang theo bốn thiên chi kiêu nữ đứng trên tầng mây, xuất hiện sau lưng các tiên giáo.

- Các vị đạo hữu Địa Tử phủ, đã để mọi người chờ lâu. Tiếc rằng bản công tử sắp đi tham gia thịnh hội tà đạo, không thể thân thiết với các vị sư tỷ, sư muội lâu hơn, vô cùng tiếc nuối. Chờ xong thịnh hội tà đạo ta nhất định sẽ đến viếng thăm, ha ha ha ha ha ha!

Phong Phi Vân nói xong phẩy quạt cưỡi mây đi.

- Đáng ghét, Nhất Trận Phong, để Duệ Hâm, Ti Loan lại!

Bạch Nguyệt sứ giả ra tay, mắt tràn ngập lửa giận đánh ra trăng non dài hơn ba mươi trượng, trông như trảm thiên thần nhẫn.

Phong Phi Vân phong độ siêu quần nói:

- Thì ra là Bạch Nguyệt sứ giả, thật xin lỗi, bọn họ rất ngoan, ta không thể để họ lại.

Hai ngón tay Phong Phi Vân bắt kiếm quyết biến thành trường kiếm lửa đánh bay trăng non Bạch Nguyệt sứ giả chém ra. Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, hỏa hoa văng tung tóe.

Cổ tay Bạch Nguyệt sứ giả bị chém một vệt máu, giọt máu lấp lánh phun ra, rơi xuống đất, đất bùn trong vòng một thước bị luyện thành dung nham. Bạch Nguyệt sứ giả đã đến sơ kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, máu cực kỳ tinh thuần, rơi xuống đất có thể nung chảy đất bùn.

Bạch Nguyệt sứ giả nhanh chóng thụt lùi, bóp cổ tay, trong mắt tràn ngập khó tin. Tại sao tu vi của Nhất Trận Phong mạnh như thế?

Phong Phi Vân định thừa thắng truy kích trọng thương Bạch Nguyệt sứ giả, thậm chí giết nàng.

Liễu Duệ Hâm đứng bên cạnh lên tiếng:

- Đừng tổn thương mẫu thân của ta.

Diệp Ti Loan mở miệng nói:

- Đừng bị thương sư tôn.

Phong Phi Vân rút mũi kiếm về:

- Nữ nhân thật rắc rối.

Phong Phi Vân phất tay bay nhanh, biến mất.

Phong Phi Vân không dám lơ là, mặc dù tu vi tiến bộ vượt bậc, tiểu thừa Bất Tử Phượng Hoàng Thân, còn có cao thủ đẳng cấp chân phật đi theo. Nhưng nội tình ba cổ tiên giáo rất dồi dào, trời biết có hai lão bất tử chân nhân chạy ra không.

Lúc này chạy đi Phổ Đà sơn quan trọng hơn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chiếc xe mây bảy sắc đuổi theo sau Phong Phi Vân. Kéo xe là linh thú loài chim, có ba đôi cánh, tốc độ mau như sao xẹt. Xe mây đuổi theo gắt gao, Phong Phi Vân không thể cắt đuôi.

Diệp Ti Loan nhắc nhở:

- Đây là xe mây bảy sắc của phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo, tọa giá đứng sau bát bộ long liễn.

Trí Tàng đại sư chắp hai tay lại, cười tươi nói:

- A di đà phật, hãy để bần tăng siêu độ cho nàng.

Khóe môi Phong Phi Vân cong lên:

- Phu nhân giáo chủ, nếu bắt nàng thì nguyên Vạn Pháp tiên giáo sẽ phát cuồng, sẽ kéo nguyên tiên giáo đến công phạt, ha ha ha ha ha ha!

Phong Phi Vân biến thành luồng sáng lao vào xe mây bảy sắc.

Mọi người trợn trắng mắt, dám gây rối phu nhân giáo chủ, Phong Phi Vân không làm đại đạo hái hoa đúng là tiếc.

Ầm!

Bảy khối xương phượng trên người Phong Phi Vân luyện thành một thể, như bản đồ sao, lửa cháy hừng hực quanh người hắn. Phong Phi Vân đánh một đấm nổ nát linh thú loài chim kéo xe mây bảy sắc.

Thì ra linh cầm ba đôi cánh là hồn linh thú, sau khi bị Phong Phi Vân đánh tan hóa thành các luồng khói nhập vào xe mây bảy sắc.

Xe mây bảy sắc ngừng lại ngay, một luồng gió bay ra. Luồng gió cực kỳ sắc bén, tràn đầy linh văn, mỏng nhỏ như tia sáng.

Phong Phi Vân vội tạt ngang né mũi nhọn.

Đó là một linh châm đỏ rực, dài khoảng một tấc, mỏng như lông trâu, bên trên khắc bảy mươi hai trận pháp. Đây là linh khí tam phẩm, Phong Phi Vân mà không ngờ tốc độ mau thì đã bị linh châm đâm thủng trán. Dù vậy linh châm để lại vệt máu nhỏ trên gò má Phong Phi Vân.

Dường như phu nhân giáo chủ lợi hại hơn Bạch Nguyệt sứ giả, rất khó giải quyết.

Phong Phi Vân sờ vết máu trên gò má, máu dính ngón tay.

Phong Phi Vân cười nói:

- Phu nhân giáo chủ quả nhiên danh bất hư truyền.

- Nhất Trận Phong, nếu ngươi đền tội thì ta sẽ tha mạng cho ngươi.

Phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo ngồi trong xe mây bảy sắc, mùi thơm lan tỏa, linh điệp quanh thân. Giọng phu nhân giáo chủ khá ngọt nhưng cho cảm giác uy nghiêm, đây là giọng điệu người bề trên mới có.

Phong Phi Vân cười tủm tỉm:

- Tha mạng cho ta? Hay phu nhân muốn thu ta làm nô lệ bên giường?

Giọng phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo không chứa tình cảm, không hề tức giận:

- Nếu ngươi ngoan ngoãn chút thì ta chấp nhận.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất