Linh Chu

Chương 1226: Cường giả đỉnh cao nhất ngũ đại vương triều

vipvandan.com :

Chương 1226: Cường giả đỉnh cao nhất ngũ đại vương triều.

Hòa thượng này miệng niệm 'thiện tai' nhưng tuyệt đối không phải loại người lương thiện, tay Trí Tàng đại sư còn dính máu.

Bàn tay dính máu mà niệm phật trơn tru, hòa thượng này rất nguy hiểm.

Giờ phút này Phong Phi Vân rất thích hòa thượng tay dính máu này, đến rất đúng lúc. Phong Phi Vân bị thương quá nặng, nếu đánh nhau liều mạng với Huyền Vệ sẽ rất nguy hiểm.

- Rốt cuộc đến kịp một phen.

Trí Tàng đại sư nói:

- Đại Tự Tại Chân Nhân và Tà Hoàng đấu pháp, bần tăng mạo hiểm mạng sống đến giúp.

- Bớt nói nhảm đi, mau rời khỏi đây.

Phong Phi Vân cảm giác trước mắt tối đen, người mệt mỏi mất sức.

Phong Phi Vân cắn lưỡi nói:

- Trốn càng xa càng tốt.

Trí Tàng đại sư lải nhải nửa ngày:

- Người Thần Linh cung đã chạy đến, một số lão bất tử núp trong bóng tối quan sát, đúng là nên rời đi ngay.

Trí Tàng đại sư vác Phong Phi Vân lên co giò chạy nhanh, không có chút gì đoan trang thần thánh của cao tăng phật môn.

Trí Tàng đại sư chạy trốn rất nghiêm túc.

Tốc độ của chân nhân có khác. Sau một canh giờ hai người chạy ra khỏi Nam hải chín vạn dặm, vào lãnh tohỏ Địa Tử phủ, đến tòa thành cổ ba trăm vạn nhân khẩu. Hai người trốn trong một kỹ viện thanh lâu.

Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên giường, người tỏa phật quang chiếu sáng. Năng lực phục hồi của Phong Phi Vân rất mạnh, một canh giờ đã chữa lành ba phần. Đây là vì Phong Phi Vân bị thương quá nặng, nếu là vết thương bình thường thgì Kim Tàm Kinh chuyển một vòng đã khỏi hẳn.

Trí Tàng đại sư lần chuỗi hạt, lão trang nghiêm, bảo tướng như phật gia.

Trí Tàng đại sư lầm bầm than thở:

- A di đà phật, không ngờ vào nơi ô uế này, chắc chắn người dính cát bụi rồi. Trở về chùa phải trai giới tịnh thân ba năm mới được.

Phong Phi Vân hít sâu, nói:

- Miễn còn sống thì đừng nói trốn vào thanh lâu, xem như trốn vào hầm cầu cũng không sao.

Một lũ phật khí nhập vào người Phong Phi Vân, vết thương đã ổn định. Bây giờ dù Phong Phi Vân không dốc sức chữa trị thì kim tàm phật khí sẽ tự động chữa thương cho hắn, rất nhanh thân thể sẽ lành lại.

Thấy Phong Phi Vân mở mắt, đôi mắt già nau khàn đục của Trí Tàng đại sư bỗng chốc sáng chói lòa.

Trí Tàng đại sư nói:

- Nói vậy là chúng ta đã an toàn?

Phong Phi Vân vẫn rầu lo, càng trầm trọng hơn.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Đại Tự Tại Chân Nhân là đại trí sư siêu đẳng, dù ta là người không thể suy tính nhưng nàng có thể lần theo dấu vết tìm ra ta. Một khi bị Đại Tự Tại Chân Nhân tìm được là ngày chết của ta.

- Rốt cuộc nàng là ai?

Trí Tàng đại sư rất tò mò thân phận của Đại Tự Tại Chân Nhân, cảm thấy giữa Phong Phi Vân và Đại Tự Tại Chân Nhân có mối quan hệ không tầm thường.

Phong Phi Vân liếc Trí Tàng đại sư:

- Không phải ta không muốn nói cho hòa thượng, ta chỉ sợ hòa thượng không dám biết.

Trí Tàng đại sư không trí chướng chút nào:

- Ngươi không nói thì bần tăng cũng đoán được chút. Nàng là người của Long gia, gần ba ngàn năm nay chỉ có hai nhân vật Long gia tu vi đến cảnh giới này. Một chết hai ngàn năm trước, một bế quan trong thánh địa hoàng tộc. Ta cảm thấy nàng là nhân vật đã chết.

Nếu ngu ngốc thì Trí Tàng đại sư đã không đến cảnh giới chân nhân được.

Phong Phi Vân bước xuống giường, nhíu chặt mày, bên tai nghe cách vách truyền đến tiếng rên rỉ, vui cười của kỹ nữ, tiếng nam nhân thở hổn hển và gầm rống tục tĩu.

Trí Tàng đại sư nói:

- Nếu nàng lợi hại như vậy thì ngươi chết chắc.

- Chưa chắc.

- Có cơ hội?

Phong Phi Vân nói:

- Tà Hoàng giết nàng thì không ai tìm ta nữa.

Trí Tàng đại sư:

- . . .

Tiếng rên rỉ cách vách càng vang dội hơn, gợi tình hơn. Trí Tàng đại sư nghe thanh âm đáng xấu hổ kia nhưng vẫn rất bình thường, mặt không đỏ chút nào. Phong Phi Vân thậm chí nghi ngờ có phải hòa thượng này hay trà trộn trong thanh lâu không, ngó bề ngoài chân chất hiền lành nhưng thật ra là khách quen.

Trí Tàng đại sư nói:

- Tu vi đến trình độ như bọn họ sẽ không dễ dàng đấu chết đấu sống. Một khi đánh hết sức sẽ hủy nửa phủ Thần Tấn vương triều. Ta cảm ứng được hơi thở cường giả Thần Linh cung bên bờ Nam hải, trong đó một người là Hỏa Công chân nhân, người còn lại đáng sợ hơn cả Hỏa Công chân nhân. Rất có thể đó là một trong hai cung chủ Thần Linh cung.

Phong Phi Vân nhíu mày nói:

- Hỏa Công chân nhân, là phụ thân của phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo Hỏa Nghiên Nghiên? Tổ sư luyện khí của Thần Linh cung?

Khi Phong Phi Vân bắt giữ Hỏa Nghiên Nghiên đã nghe Trí Tàng đại sư nhắc tới Hỏa Công chân nhân, cho đánh giá rất cao.

Trí Tàng đại sư gật đầu, nói:

- Hỏa Công chân nhân là số một luyện khí trong ngũ đại vương triều, sống lâu. Nhiều trấn thế sát binh ra từ tay Hỏa Công chân nhân, không chỉ giỏi luyện khí mà tu vi cũng rất khủng.

Phong Phi Vân hỏi:

- So với Tà Hoàng, Đại Tự Tại Chân Nhân thì sao?

Trí Tàng đại sư trả lời:

- Chưa thấy bọn họ đánh hết sức nên khó so sánh, nhưng chắc không yếu hơn Tà Hoàng, Đại Tự Tại Chân Nhân bao nhiêu. Hỏa Công chân nhân xếp năm hàng đầu trong Thần Linh cung.

Phong Phi Vân cười nói:

- Nghe bảo Thần Linh cung kiêu ngạo, coi trời bằng vung, xem ra bọn họ có vốn liếng để kiêu ngạo.

Trí Tàng đại sư cười cười:

- Đương nhiên rồi. Hai vị cung chủ Thần Linh cung siêu cường đại, không ai địch nổi, đế hoàng ngũ đại vương triều nằm trong vòng khống chế của bọn họ. Tà Hoàng, Đại Tự Tại Chân Nhân có lẽ là nhân vật đỉnh cao nhất Thần Tấn vương triều, nhưng hai cung chủ Thần Linh cung chưa chắc để bọn họ vào mắt.

Phong Phi Vân đột nhiên nhận ra trước kia hắn quá xem thường ngũ đại vương triều, Thần Linh cung. Mảnh đất này có lẽ khá đặc biệt, nếu không tại sao sinh ra nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm như thế?

Phong Phi Vân ngồi xuống, cười nói:

- Dù sao trốn mấy cũng không ra khỏi lòng bàn tay Đại Tự Tại Chân Nhân được, chẳng bằng chúng ta ngồi tâm sự. Đám người đỉnh cao nhất Thần Linh cung, ngũ đại vương triều có những ai?

- Bần tăng biết chút ít.

Trí Tàng đại sư là người lạc quan, mỉm cười nói:

- Mảnh đất ngũ đại vương triều khá là bí ẩn, dựng dục nhiều nhân vật kinh thiên động địa. Như mười cao thủ quá khứ trong Thần Tấn vương triều, mỗi người là nhân vật ghê gớm. Nhưng không còn nhiều người sống ở lại Thần Tấn vương triều.

- Trong ngũ đại vương triều mạnh nhất là hai cung chủ Thần Linh cung, Thần cung chủ, Linh cung chủ. Hai người này lai lịch rất bí ẩn, xây dựng Thần Linh cung vào sáu ngmàn năm trước, kết thúc hắc ám hỗn loạn kéo dài mấy ngàn năm. Thần Linh cung âm tầm nâng đỡ năm gia tộc xây dựng ngũ đại vương triều, có thể nói ngũ đại vương triều thành lập toàn do hai người này ở sau lưng thúc đẩy, hoặc nên nói là khống chế.

Đây là chuyện bí ẩn cổ xưa, hiếm có ai biết.

Phong Phi Vân híp mắt gật gù:

- Sống đến sáu ngàn năm, không đơn giản.

Trí Tàng đại sư nói:

- Đâu chỉ không đơn giản? Đúng hơn là nghịch thiên. Ngươi có nghe nói chân nhân nào sống đến sáu ngàn năm không? Chân nhân sống ba ngàn năm đã hiếm đếm trên đầu ngón tay, Tấn đế đời thứ nhất thủy tổ khai triều Thần Tấn vương triều của các người là nhân vật kịnh diễm biết mấy, sống đến ba ngàn bảy trăm năm thì chết già.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất