Linh Chu

Chương 1598: Lần đầu tiên trùng kích Vũ Hóa

Lâm các lão, Thiên Quan đạo nhân, Thánh cảnh cảnh chủ đều quỳ ở bên ngoài, đói với người ở bên trong kia hết sức kính sợ.

Trong phủ đệ truyền ra một cỗ khí tức đem một phiến tu sĩ trong phủ đệ ở chung quanh đánh chết, chỉ có ba người bọn họ còn bình yên vô sự.

- Chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nếu như truyền tới các trung ương vương triều khác, nói không chừng sẽ bị người hữu tâm vặn loạn sự thật, nếu như chọc giận vị kia của Thủy Nguyệt thiên cảnh sợ là đối với tước phủ tương đối bất lợi.

Thiên Quan đạo nhân nói.

Trong phủ đệ lần nữa truyền đến một cái thanh âm uy nghiêm:

- Các ngươi thật cho là chuyện này đều là trùng hợp sao, đây là có người đang cố ý tính toán lão Bát, mượn tay của Thủy Nguyệt thánh nữ đến diệt trừ hắn, xem ra một thời gian ngắn tiếp theo Thánh Đình sẽ không an phận lại rồi.

- Sư tôn, Thủy Nguyệt thánh nữ bên kia nên xử lý như thế nào?

Thánh cảnh Cảnh chủ nói.

- Một tiểu nữ oa oa liền dám đi xen vào việc của người khác, thật là không biết chữ chết viết như thế nào, Thiên Quan, chuyện này giao cho Thánh Đình Nhất Phẩm Thiên của các ngươi đến làm, tin tưởng ngươi biết nên là như thế nào đi.

Thiên Quan đạo nhân nhẹ nhàng sửa lại chòm râu, cười nói:

- Thánh nữ điện hạ chém giết ác đồ, làm tương đối tốt, chúng ta tự nhiên là không thể đắc tội, hẳn là lấy lễ đối đãi, bất quá chắc chắn sẽ có người không ưa cái bộ dạng cao cao tại thượng kia của Thủy Nguyệt thiên cảnh, tỷ như Âm Phủ giới, tỷ như Atula hải, ha ha.

Chung quanh đều là một cỗ túc sát chi khí, đông lạnh đến tảng đá đều vỡ vụn ra, thật lâu sau mới tiêu tán.

...

Sau khi đạt tới Niết Bàn đệ tứ trọng luyện ra "Vực", trên lý luận có thể bắt đầu trùng kích Vũ Hóa cảnh, mở "Hạ đan điền", đem linh khí trong tử phủ trung cung chuyển hóa thành Vũ Hóa chi khí, từ đó phát sinh lột xác về chất.

Vũ Hóa nơi này chỉ chính là ý tứ "lột xác", mà không phải là lông mao dài ra.

Đan điền chia làm: Thượng đan điền, trung đan điền (tử phủ trung cung), hạ đan điền.

Ở cảnh giới Linh Dẫn, mở chính là Thượng đan điền.

Ở cảnh giới Thiên Mệnh, mở chính là Trung đan điền.

Muốn đạt tới Vũ Hóa, nhất định phải mở Hạ đan điền.

Tu sĩ chỉ có đem ba tòa đan điền đều mở ra, hơn nữa thông hiểu đạo lý mới có thể bay vọt về chất, khí trong thân thể mới sẽ phát sinh lột xác.

Ở thời kỳ xa xưa nhất, những cổ tu sĩ kia cho đây là dấu hiệu thành tiên, cho là đạt tới một bước này là có thể vũ hóa phi thăng, bạch nhật thành tiên, bất lão bất tử.

Nhưng mà sau khi đạt đến mọi người mới phát hiện sau cảnh giới này, thân thể như cũ vẫn bị thời gian làm cho mục nát, Vũ Hóa tiên khí trong thân thể cũng không thể chân chính ngăn cản lực lượng thời gian, cuối cùng vẫn là chết đi.

Nếu không thể trường sinh bất tử, như vậy cảnh giới này tự nhiên cũng không thể mệnh danh là "Tiên", chỉ có thể xưng là Vũ Hóa.

Phong Phi Vân hiện tại liền muốn thử mở ra Hạ đan điền, trùng kích vào Vũ Hóa cảnh.

Hiện tại hắn đã đạt đến Niết Bàn đệ thất trọng, coi như là một cảnh giới không thấp, hoàn toàn có tư cách trùng kích vào cảnh giới Vũ Hóa, cho dù không thành công cũng phải tìm đến nguyên nhân mà bán yêu không thể đột phá Vũ Hóa cảnh.

Hắn ngồi xếp bằng ở trên một hòn đảo trong Thiên quốc, trên đỉnh đầu lơ lửng một cái kim sắc trường hà, vẩy xuống kim sắc quang vũ, đó là Phật khí tinh hoa, có thể vì hắn mà cung cấp năng lượng để đột phá cảnh giới cần thiết.

Phong Phi Vân thu liễm tâm thần, nội thị thân thể, ngưng tụ lực lượng năm tòa vực ở trong thân thể, đồng thời hướng trung đan điền oanh kích xuống, muốn đem cửa hạ đan điền mở ra.

- Oanh!

Hạ đan điền kiên cố, ở dưới lực lượng công kích của năm tòa vực lại không có một vết rách nào, ngược lại là một cỗ lực trùng kích cường đại kia đem thân thể của hắn chấn thương, lục phủ ngủ tạng đều bị thương tổn trong chấn động kịch liệt.

Phong Phi Vân lau một tia máu tươi ở khóe miệng, tự nhủ:

- Mạnh mẽ đột phá quả nhiên không dùng được, Hạ đan điền cứng rắn giống như thần thạch, ngoan cố không lay chuyển, căn bản là không thể nào đánh mở ra.

- Chẳng lẽ bán yêu không thể đột phá Vũ Hóa cảnh cũng là bởi vì Hạ đan điền bị giam cầm.

- Không, không thể nào đơn giản như vậy, cho dù Hạ đan điền bị giam cầm, như cũ có thể dùng một chút phương pháp đặc thù mạnh mẽ đem nó luyện hóa, chung quy sẽ tìm được phương pháp mở ra cửa hạ đan điền.

Phong Phi Vân quyết định nếm thử lần nẵ, lần này hắn sử dụng Phượng Hoàng nghiệt hỏa trong thân thể, muốn dùng lực lượng hỏa diễm đi luyện hóa Hạ đan điền, nhưng mà Phượng Hoàng nghiệt hỏa mới vừa va chạm với hạ đan điền đã bị hai cỗ lực lượng bất đồng chuyển dời ra, căn bản đều không đụng vào được hạ đan điền.

- Tại sao có thể như vậy, đó là hai cỗ lực lượng gì.

Phong Phi Vân lần nữa điều động Phượng Hoàng nghiệt hỏa, nhưng mà như cũ bị hai cỗ lực lượng chuyển dời đi.

Đây....

Phong Phi Vân vì muốn biết nguyên nhân rõ ràng, đem một đạo thần thức phân ra, bay vào trong đan điền, lần nữa điều động Phượng Hoàng nghiệt hỏa hướng đan điền chi hải oanh áp xuống.

- Thình thịch!

Phượng Hoàng nghiệt hỏa tự hành tách ra, kéo về hai phương hướng.

Đây là hai cỗ lực lượng vô hình đem Phượng Hoàng nghiệt Hỏa đẩy ra, căn bản nhìn không thấy được hai cỗ lực lượng kia nhưng mà lại là tồn tại chân thật.

- Vô dụng, hạ đan điền chính là tàng tinh chi phủ, trong thân thể của ngươi có hai loại tinh, bài xích lẫn nhau, mâu thuẫn lẫn nhau, đan điền chi môn căn bản không thể nào bị mở ra.

Một cái thanh âm già nua vang lên.

Thần thức của Phong Phi Vân đứng ở đan điền chi hải, hướng bốn phương tìm kiếm, nói:

- Người nào đang nói chuyện.

- Ta ở trên Thanh đồng cổ thuyền.

Thanh âm già nua nói.

Thanh đồng cổ thuyền ở trong trung đan điền, đi tới đan điền chi hải.

Phong Phi Vân hạ xuống trên thanh đồng cổ thuyền, đến bên cạnh một cỗ lão thi, lão thi này hủ mục rất nhiều rồi, thần y trên người đều bị phá nát, huyết nhục cũng trở nên khô quát, có nơi còn có thể nhìn thấy được xương trắng.

Trong thân thể của hắn tản ra lực lượng khổng lồ, nếu không phải là có thanh đồng cổ thuyền áp chế, sợ rằng một cỗ lực lượng kia có thể đem Phong Phi Vân đè gục xuống.

- Đế Trủng tiền bối còn chưa chết sao?

Phong Phi Vân đứng ở bên ngoài hơn mười trượng, nhìn một cỗ lão thi kia, trong lòng tràn đầy mừng rỡ.

- Chủ nhân hắn đã hoàn toàn vẫn lạc rồi, thần niệm cũng đã biến mất.

Thanh âm là từ trong một khối ngọc bội truyền ra.

Một khối ngọc bội này lớn chừng bàn tay, huyền phù ở phía trên thi thể của Đế Trủng, phát ra thanh sắc quang hoa, giống như là một vầng thanh sắc viên nguyệt.

Bên ngoài ngọc bội có khắc một chữ "Đế", cứng cáp có lực, uy nghiêm mà bá đạo, chỉ có một chữ nhưng mà tựa hồ lại muốn khuất phục người trong thiên hạ.

Đây là Đế thánh bội, nửa kiện Thánh linh khí mãnh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất