Linh Chu

Chương 1823: Bá hoàng tử, vào trong lò đi! (1)

Phong Phi Vân cảm thấy Tây Môn Xuy Tiêu sâu không lường được, Thiên Toán thư sinh chưa từng ra tay, một khi hành động tài nghệ trấn áp bốn phương. Bọn họ toàn là tư chất kinh diễm, có cao tầng nhân tộc ra tay cho Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh trước kia điệu thấp. Bây giờ nhân tộc sắp xông thái cổ thánh tộc nên không cần điệu thấp nữa.

Phong Phi Vân rất muốn biết Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh mạnh đến mức nào. Nhìn tu vi của hai người có thể suy đoán nội tình sau lưng nhân tộc.

Tây Môn Xuy Tiêu xòe tay, bất đắc dĩ nói:

- Lần này không được. Thiên Toán, ngươi ra đi.

Phong Phi Vân cười lắc đầu, nói:

- Ta chỉ là một thư sinh, thư sinh không dùng võ, dùng võ thì không phải thư sinh, mất lễ độ.

Tây Môn Xuy Tiêu luôn gai mắt Thiên Toán thư sinh, châm chích:

- Lễ độ bại hoại.

Tây Môn Xuy Tiêu chuyển sang nhìn Lư Sơn Nhân, cười nói:

- Sớm nghe nói bất tử nhân tộc ra một thiếu niên hoàng giả, kế thừa y bát của Bất Tử thiên tôn, hay Lư huynh trổ tài đi?

Lư Sơn Nhân nói:

- Ta chỉ có thể chiến với một người, đấu hai người sẽ thua.

Lư Sơn Nhân kiệm lời không nói nhiều, không khoe khoang, có cái gì thì nói cái đó.

Hiên Viên Nhất Nhất gai mắt Tây Môn Xuy Tiêu cứ xúi người ta đánh nhau còn mình thì xem kịch vui.

Hiên Viên Nhất Nhất lên tiếng:

- Có thể đối kháng với một người trong số bọn họ đã là tuệt thế vô địch thiếu niên hoàng giả. Bọn họ không phải ruồi bọ, là đệ nhất nhân thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc, Lư huynh đối kháng được với một người đã chứng minh Lư huynh đi thái cổ thánh yêu tộc có thể quét ngang tất cả tu sĩ thế hệ trẻ trẻ của yêu tộc.

Lưu Tô Tử cũng thấy Tây Môn Xuy Tiêu thiếu đạo đức, nói bóng nói gió:

- Có một số người nói thì nhẹ nhàng, nếu để hắn một mình so tài với ba vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc e rằng thua chắc. Đánh một trận có lẽ sẽ cụt tay gãy chân.

Tây Môn Xuy Tiêu không hề xấu hổ, dõng dạc nói:

- Khụ khụ, ta không nói có thể một chọi ba, ta tự biết lượng sức.

Mấy người trên lưu ly tiên đảo vẻ mặt nhẹ nhàng, trò chuyện vui vẻ, không thèm để mắt Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, Kim Ô Bá hoàng tử. Cảnh tượng như một đám vương giả thế hệ trẻ đang luận đạo, các anh kiệt nhân tộc đứng phía xa rất hâm mộ.

Chỉ có bọn họ mới có thể biểu hiện nhẹ nhàng trước mặt ba sát thần, khi nào thì mình cũng có thể phớt lờ thái cổ thánh yêu tộc như thế?

Ba vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc tức giận, bọn họ chưa từng bị ai coi thường như thế. Kim Ô Bá hoàng tử, Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử chuẩn bị sẵn sàng mới đến Tiên Hư động thiên, nhưng lại gặp một đám vương giả thế hệ trẻ nhân tộc, còn bị bọn họ trêu chọc.

Phản rồi!

Ầm!

Hai tay Hỗn Côn hoàng tử kết ma ấn, trong không trung sinh ra hố đen không khác gì lỗ đen trong trời sao, nuốt hết ánh sáng và nhiệt độ xung quanh. Bất cứ cái gì dính phải lỗ đen sẽ thành bột phấn.

Lỗ đen trướng to ra bao phủ nguyên lưu ly tiên đảo.

Lư Sơn Nhân mặc áo dán sát người mắt bắn ra hai tia sáng đỏ máu, nhe răng nanh, tóc xanh biếc, lưng mọc đôi cánh thịt đẫmm úa. Lư Sơn Nhân vọt lên, lao vào lỗ đen.

Đây là bộ dạng lúc chiến đấu của bất tử nhân tộc.

Trước kia Phong Phi Vân có nghe nói truyền thuyết về bất tử nhân tộc. Trong người bất tử nhân tộc chảy dòng máu không tinh thuần, thiên hướng âm u, có máu nhân loại, có máu thi tà.

Đồn rằng ban đầu bất tử nhân tộc là đám thi tà bò ra từ ngôi mộ, sau này một vị thi tà tên là Bất Tử thiên tôn sáng tạo công pháp không thể tưởng tượng, khiến những thi tà thông qua hút máu sinh vật nâng cao lực lượng. Sau khi thi tà hút máu mới thì thi huyết có sức sống, giống y như máu người sống.

Bất tử tộc quần không ngừng lớn mạnh, tiến hóa dần, trong người có một nửa máu người sống, giống như bán yêu, bán thú nhân.

Cung như hai chủng tộc bên trên, bất tử nhân tộc không được nhân tộc thích, bị chèn ép, số lượng rất ít ỏi. Bất tử nhân tộc chỉ có sinh tồn trong mảnh đất nhỏ hẹp Trung Ương vương triều thứ một trăm ba mươi bốn.

Bùm!

Lỗ đen bị đánh nát.

Lư Sơn Nhân bay ra ngoài, giương đôi cánh thịt đỏ máu. Cánh dài hơn ba mươi thước, Lư Sơn Nhân biến thành cái bóng đỏ đụng vào người Hỗn Côn hoàng tử.

Hai vương giả thế hệ trẻ đánh túi bụi, huyết khí và yêu kshi chuyển đổi đánh nát vô số hòn đảo tiên nổi. Mọi người tản ra như chim sẻ bay.

Kim Ô Bá hoàng tử, Bạch Kỳ Lân cùng biến thành bản thể, cơ thể khổng lồ như núi, một móng vuốt to cỡ lưu ly tiên đảo. Nhưng Kim Ô Bá hoàng tử, Bạch Kỳ Lân công kích cỡ nào cũng không thể đánh nát hòn đảo tiên nổi nho nhỏ này.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lửa kim ô như mặt trời nóng cháy hòa tan tảng đá phía xa thành dung nham, khiến Tiên Hư động thiên bốc cháy.

Vó to của Bạch Kỳ Lân đám người lực lượng khủng khiếp, mỗi lần giáng xuống như sao va chạm.

Thiên Toán thư sinh lật tay là mây, trở tay là mưa. Tinh vân bao phủlưu ly tiên đảo, mặc cho Kim Ô Bá hoàng tử, Bạch Kỳ Lân công kích cỡ nào cũng không thể đụng vào lưu ly tiên đảo.

Thanh cổ kiếm bay ra từ lưu ly tiên đảo, kiếm khí như dòng sông, như sao băng xẹt qua không trung.

Tiếng tiêu vang lên, sóng âm ngưng tụ mười vạn tám ngàn Vũ Hóa sát thần mặc áo giáp, cầm chiến kiếm, thân thể như ảo ảnh nhưng thật sự tồn tại, biến nguyên Tiên Hư động thiên thành chiến trường.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Vương giả thế hệ trẻ nhân tộc và yêu tộc đấu ngay mặt, lần đầu tiên từ sau thời kỳ thái cổ. Tiên Hư động thiên bị đánh tan hoang, dung nham ngút trời, núi sông gãy đổ.

Tuy Tiên Hư động thiên rất nguy hiểm nhưng không ai rời đi, bọn họ muốn chứng kiến giây phút lịch sử này.

Có lẽ hôm nay lịch sử nhân tộc sẽ sửa lại.

Đây là cuộc chiến sẽ được ghi vào sách sử, sự kiện tiêu chí nhân tộc vùng lên. Nhân vật nào chứng kiến trận chiến này đều sẽ để tên trong lịch sử, quá kích động lòng người.

Phập!

Một móng vuốt của Kim Ô Bá hoàng tử bị chém xuống, cơ thể bị sóng âm xuyên thủng, toàn thân chảy máu.

Đuôi Bạch Kỳ Lân bị chém đứt, phần bụng có vệt máu dài tám trăm thước, máu đổ như suôtí từ không trung nhuộm bầu trời, thẩm thấu đất đai.

Hỗn Côn hoàng tử và Lư Sơn Nhân đánh nhau ngang tay, người bị thương nhẹ. Hỗn Côn hoàng tử không đấu tiếp.

Kim Ô Bá hoàng tử uống hớp thần tuyền, vết thương trên người nhanh chóng lành lại.

Kim Ô Bá hoàng tử không muốn chiến tiếp, nói:

- Hôm nay xem như nhân tộc các ngươi lợi hại, nhưng đừng tưởng rằng chúng ta thua. Chân thân của ta chưa đến, nếu chân thân ra tay thì một mình ta dư sức đánh bại ba vương giả thế hệ trẻ nhân tộc!

Bạch Kỳ Lân mặc giáp cổ thánh linh nhưng vẫn bị Hiên Viên Nhất Nhất dùng Thiên Nhai Thước đâm thủng, gã bị thương rất nặng.

Bạch Kỳ Lân hăm dọa:

- Ta chưa dùng hết sức, nếu liều mình chiến đấu thì chưa biết lộc về tay ai!

Hỗn Côn hoàng tử trừng Lư Sơn Nhân, mắt độc ác nói:

- Giữa chúng ta chưa phân thắng thua, không phải ngươi có lực lượng đối kháng với ta. Đến hội luận đạo vạn tộc ta sẽ tự tay chém ngươi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất