Linh Chu

Chương 749: Hương tiêu ngọc vẫn

Những kẻ tù tội này vài chục năm qua chưa từng gặp nữ nhân, huông chi nữ nhân đẹp như Tư Mã Chiêu Tuyết, sau khi nhìn thấy đã sớm khao khát như lang như hổ.

Nghe được Phong Phi Vân nói thế, những kẻ tù tội này điên cuồng đứng lên, trong miệng hoan thanh tiếu ngữ, toàn lời ô uế, vươn tay ra khỏi song sắt, chộp về phía Tư Ma Chiêu Tuyết.

- Ném nàng vào đây, ném vào đây, đại gia ngươi ném nàng vào đây đi...

- Chơi chết nàng, chơi chết nàng...

- Ha ha, ta nghe thấy hương vị trên người của nàng, ta muốn xé nát quần áo của nàng, chơi chết tiểu kỷ nữ thối này...

Có người chạm tay vào quần áo của Tư Ma Chiêu Tuyết, nàng sợ tới mức bổ nhào vào ngực Phong Phi Vân, giọng nói nức nở:

- Ta sai rồi, ta sai rồi mà, thỉnh ngươi không nên ném ta vào, không muốn a, bằng hữu của ngươi bị nhốt vào tầng cuối cùng của thiết ngục, dùng thất xảo thiên cơ tỏa nhốt lại, nếu như... Tu vị hắn đủ cao, có lẽ sẽ còn sống...

- Thất xảo thiên cơ tỏa?

Phong Phi Vân biến sắc.

Thất xảo thiên cơ tỏa là khóa sắt chuyên môn dùng nhốt cao thủ tu luyện, dùng bảy linh chăm khảo vào người, đâm vào các mệnh huyệt trọng yếu nhất của ngươi, không chỉ phong bế tu vị tu sĩ, hơn nữa sinh mệnh của tu sĩ không ngừng trôi qua.

Một Thiên Mệnh nhất trọng bị nhốt trong thất xảo thiên cơ tỏa, tuyệt đối không sống quá bảy ngày đã biến thành thây khô.

Tư Mã Chiêu Tuyết đạt được hai vạn linh thạch của Tất Trữ Suất, cho nên nhốt hắn dưới thất xảo thiên cơ tỏa, muốn từ trong miệng hắn khảo vấn hai vạn linh thạch ở đâu, nhưng mà Tất Trữ Suất đánh chết không nói, vì vậy nàng muốn khốn Tất Trữ Suất sống không bằng chết dưới thất xảo thiên cơ tỏa.

Bành!

Phong Phi Vân một cước đá tung cánh cửa sắt thiết ngục ra, cánh cửa nặng ngàn cân trực tiếp đâm vào vách tường, đá vụn bắn ra tung tóe.

Bá!

Phong Phi Vân trực tiếp đi vào, nhưng mà bên trong không có bóng người, trên vách đá chỉ có khóa sắt hình người, trên khóa sắt khảm bảy cây châm thiết, nhưng mà người bị thất xảo thiên cơ tỏa khóa lại đã biến mất.

- Người đâu?

Phong Phi Vân bắt lây Tư Mã Chiêu Tuyết, bóp cổ thon dài tuyết trắng của nàng.

Tư Mã Chiêu Tuyết bị dọa lạnh run, Phong Phi Vân giống như muốn ăn tươi nàng, làm cho bờ môi của nàng run rẩy.

- Ta... Ta... Cũng không biết... Hắn bị khóa ở đây, lần này ta thật sự không có lừa người.

Nàng bị dọa sợ hãi, đùi ngọc vung loạn, nước mắt không ngừng rơi xuống.

- Tiểu thần vương, trên tường sắt có khắc chữ viết.

Vạn Hoa Đông sờ lên vách tường tịch mịch và lạnh buốt ở đây.

Phong Phi Vân vận chuyển linh khí, tràn đầy bàn tay, lòng bàn tay có hỏa diễm hiện ra, chiếu sáng gian ngục thất tối tăm này.

Trên vách tường cứng rắn có mấy chữ vặn vẹo liêu xiêu, quả thật khó đọc tới cực điểm, viết:

- Tất Trữ Suất đã tới nơi đây một vòng!

Phong Phi Vân lập tức mỉm cười, kẻ cắp này quá lợi hại, thất xảo thiên cơ tỏa có thể khóa chất thiên tài cấp sử thi, nhưng không thể trói hắn được, làm tặc quả nhiên có tài, bất cứ nơi nào cũng có thể đi, bất kỳ nơi nào cũng có thể bỏ chạy.

Bản thân mình lo lắng không rồi.

Phía dưới có hàng chữ nhỏ, vẫn ghi cực kỳ khó coi.

- Phong Phi Vân, ta đoán ngươi nhất định tới nơi này đương nhiên nếu ngươi không tới sẽ không phải bằng hữu chí cốt của ta, nhưng nếu như tới đây, ta cầu ngươi một chuyện, không nên giết Tuyết nhi, được rồi, ta nói nhảm không nhiều, ta muốn làm một chuyện lớn, lần sau gặp mặt ngươi nhất định sẽ chấn động.

Xem xong chữ viết khắc trên vách tường, Phong Phi Vân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tư Mã Chiêu Tuyết, một tay đẩy nàng đi.

- Nữ nhân tự cho là đúng, cho dù hắn không xứng với ngươi, nhưng mà ta trung thực nói cho ngươi biết, hôn thê của hắn còn ưu tú hơn ngươi gấp mười lần.

Nếu Tất Trữ Suất đã nói không giết Tư Mã Chiêu Tuyết, Phong Phi Vân cũng không lạt thủ tồi hoa.

Mà khi Phong Phi Vân xoay người trong nháy mắt, cảm giác ở cửa ra vào có khí tức của cường giả, làm cho koong khí cả thiết lao cứng lại.

Cao thủ!

Sát khí!

Phong Phi Vân vội vàng vận chuyển lực lượng toàn thân, chợt tế cự đao ra, nắm trong tay, tùy thời chuẩn bị ra tay.

Bá!

Một mỹ nữ tuyệt thế mặc quần áo đỏ đứng ở cửa ra vào.

Tốc độ nhanh không nói nổi, giống như nữ quỷ xẹt qua.

Phong Phi Vân nhìn thấy nữ tử này giết tới, chợt gánh nặng trong lòng cũng giải khai, cười nói:

- Thì ra là Hồng Liên cô nương, đã lâu không gặp ah!

Cô gái này chính là nhị điện hạ Sâm La Điện, cũng là hôn thê của Tất Trữ Suất, nàng truy tra manh mối nên tìm tới đây.

Vị Tà Hồng Liên này không phải nữ tử bình thường, chính là siêu cấp cao thủ đứng thứ bảy trong Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, trong nữ tử trẻ tuổi cũng chỉ có nàng là chống lại La Phù công chúa.

- Tiện nhân!

Tà Hồng Liên thân thể như quỷ mị, hóa thành hỏa điệp, thân hình khẽ động cũng đã đứng trước mặt Tư Mã Chiêu Tuyết, duỗi trảo thật dài ra quét ngang một cái.

Vèo!

Tư Mã Chiêu Tuyết liền ngã trong vũng máu, trên cổ tuyết trắng có ba vết cào thật sâ, máu tươi chảy ra như suối, bên trong còn có sương mù màu đen.

Một hoa tiên tử đã chết trong tay của nàng.

Phong Phi Vân nuốt nước bọt một cái, nói:

- Nữ nhân các ngươi đối phó tình địch đều lòng dạ độc ác ah!

Tà Hồng Liên lạnh lùng lườm Phong Phi Vân, nói:

- Phong Phi Vân, ngươi cho rằng Hồng Nhan sẽ bỏ qua Nguyệt công chúa sao? Nữ nhân phát sinh quan hệ với ngươi, cso mấy người bây giờ đang bị nàng khống chế, thủ đoạn của Hồng Nhan, có thể còn ác hơn ta đấy, ngươi chờ xem đi.

Tà Hồng Liên nói xong lời này, nghênh ngang rời đi, tiếp tục đuổi theo tìm kiếm tung tích Tất Trữ Suất, hiển nhiên nàng cũng xem Phong Phi Vân như tiện nam nhân.

Nam Cung Hồng Nhan đã từng cứu nàng, nàng tự nhiên sẽ nói chuyện giúp Nam Cung Hồng Nhan. Nàng rất không quen nhìn Phong Phi Vân tính cách háo sắc, nếu Tất Trữ Suất phong lưu thành tính như Phong Phi Vân, nàng khẳng định không dễ dàng tha thứ như Nam Cung Hồng Nhan, tất nhiên sẽ thiến Tất Trữ Suất.

- Này, lời này của ngươi có ý gì? Ngươi nói rõ ràng rồi đi!

Phong Phi Vân nhanh chóng đuổi theo.

Ra khỏi Cực Lạc Địa Ngục mới đuổi theo Tà Hồng Liên.

Bên ngoài có bốn thủ hộ giả nhị điện hạ Sâm La Điện hiện ra, trấn áp đám bà lão Cực Nhạc Hoa Cung không thể động đậy, nói đùa, điện thứ hai Sâm La Điện cường đại cỡ nào, đã rượt theo bốn đại môn phiệt, chỉ dưới dệ nhất điện nhưng đã hơn mấy điện khác rất xa.

Cực Nhạc Hoa Cung cho dù đắc tội bốn đại môn phiệt, cũng khống dám đắc tội điện thứ hai Sâm La Điện.

Tà Hồng Liên mặc trường bào màu hồng trên người, uy phong lẫm lẫm, đạp tuyết mà đi, giống như nữ đế cái thế, lạnh nhạt nói:

- Phong Phi Vân, nếu như lần nữa gặp được Tất Trữ Suất, nói cho hắn biết, nữ nhân mà hắn ưa thích ta sẽ giết, nếu hắn dám ưa thích nữ nhân khác, có một ta giết một, có mười giết mười, chúng ta đi!

Tà Hồng Liên đạp một cước trên tuyết, cung điện trong Cực Nhạc Hoa Cung nhanh chóng sụp đổ, hóa thành ngạch ngói vụn, biến thành phế tích, nàng bay lên cao, giống như hỏa phowngj tỏa ra bốn đạo hào quang màu đen bay đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất