Chương 3: Dị giới vết nứt
Tai họa, chính là sự kiện linh khí sống lại đầu tiên của Lam Tinh sắp phát sinh.
Địa điểm phát sinh, chính là thành phố Hỗ Hải nơi Lục Kiêu sinh sống.
Ngày 12 tháng 12 năm 2020.
Một đạo dị giới vết nứt xuất hiện trên bầu trời Hỗ Hải, linh khí từ đó phun trào ra, mở ra thời đại linh khí sống lại.
Nếu như chỉ có linh khí phun ra, thì tự nhiên không thể gọi là tai họa.
Nhưng kèm theo linh khí từ trong khe nứt phun ra, còn có hung thú sinh sống ở thế giới bên kia vết nứt.
Cũng may vết nứt dị giới này không quá ổn định, chỉ xuất hiện chừng nửa canh giờ.
Nhưng chỉ trong nửa canh giờ đó, hai con hung thú ngũ giai, mười mấy con hung thú tứ giai, cùng với hàng trăm con hung thú đê giai, đã xuyên qua dị giới vết nứt, xuất hiện ở thành phố Hỗ Hải.
Ngũ giai hung thú là khái niệm gì?
Lực lượng của chúng đủ sức phá hủy một tòa cao ốc mười mấy tầng một cách dễ dàng, lớp da lông lại có khả năng phòng ngự gần như hoàn toàn đối với các loại vũ khí nóng hạng nhẹ.
Nếu muốn dùng vũ khí nóng tiêu diệt hung thú ngũ giai, phải dùng đến đạn đạo hạng nặng.
Có thể tưởng tượng được, hai con hung thú ngũ giai xuất hiện ở Hỗ Hải, sẽ tạo thành tai nạn như thế nào.
Trận tai họa này đã khiến gần một triệu người tử vong.
Một phần năm diện tích Hỗ Hải bị phá hủy hoàn toàn.
Cũng chính vì đã tự mình trải qua trận tai họa này, Lục Kiêu mới quyết định buông tha con đường làm công ăn lương.
Kiếp trước, đối mặt với trận tai họa này, Lục Kiêu chỉ có sự sợ hãi.
Nhưng mà đời này...
"Hai con hung thú ngũ giai, có thể đáng giá không ít điểm giao dịch đấy!" Lục Kiêu nghĩ thầm.
...
Tu vi đạt đến tứ giai, liền có thể hoàn toàn chưởng khống tất cả cơ bắp trên cơ thể, Lục Kiêu khống chế cơ mặt để thay đổi tướng mạo.
Dù sao Hỗ Hải có vô số camera giám sát, khó tránh khỏi việc sẽ quay được video hắn đối chiến với hung thú.
Tuy Lục Kiêu không để bụng việc thân phận có bị tiết lộ hay không.
Nhưng hắn sợ phiền phức, cứ làm một gã điếm trưởng nhàn nhã thì tốt hơn.
Ba giờ 37 phút chiều.
Lục Kiêu đứng ở Quảng trường Nhân dân Hỗ Hải, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói:
"Dị giới vết nứt, hẳn là sắp xuất hiện rồi."
Bởi vì đã có kinh nghiệm một lần, cho nên Lục Kiêu nhớ rất rõ thời gian dị giới vết nứt xuất hiện.
Lục Kiêu vừa dứt lời chỉ vài giây sau...
Trên bầu trời Hỗ Hải, ở vị trí cách mặt đất khoảng mấy trăm mét, xuất hiện một đạo hắc vá, nếu không quan sát kỹ, rất khó phát hiện ra.
Thế nhưng rất nhanh, đạo hắc vá này bắt đầu có biến hóa.
Phảng phất có một bàn tay khổng lồ vô hình, từ hai bên mạnh mẽ kéo dãn đạo hắc vá.
Đột nhiên, hắc vá nứt toác và kéo dài ra.
Xuất hiện một vết nứt đen ngòm dài gần ngàn mét, rộng chừng mấy chục thước.
Điều này khiến rất nhiều người chú ý tới đạo hắc vá.
"Trên trời... Đó là cái gì vậy?!"
"Có phải là lỗ đen không?!"
"Chắc chắn không phải lỗ đen, nếu là lỗ đen thì chúng ta đã bị hút vào rồi, chắc là một hiện tượng tự nhiên đặc biệt nào đó thôi!"
"Để tôi đăng lên vòng bạn bè trước đã."
...
Nhìn vết nứt xuất hiện trên bầu trời, thay vì sợ hãi, nhiều người lại cảm thấy kinh ngạc hơn.
Lục Kiêu chú ý tới những ngọn cỏ nhỏ khô vàng dưới chân bỗng tỏa sáng màu xanh biếc trở lại.
Hít sâu một hơi.
Linh khí nhè nhẹ bị Lục Kiêu bắt được.
Linh khí... hồi phục rồi.
Thế giới bên kia dị giới khe hở, tuy Lục Kiêu chưa từng đến, nhưng căn cứ thông tin chính phủ công bố ở kiếp trước, chắc chắn là một thế giới linh khí dị thường dư thừa, hơn nữa còn lớn hơn Trái Đất rất nhiều.
Thế giới linh khí dư thừa tự nhiên sẽ sản sinh ra những sinh vật thực lực khủng bố.
Cũng may dị giới khe hở không ổn định, khiến những sinh vật đủ sức hủy thiên diệt địa kia không thể dễ dàng đặt chân lên Lam Tinh.
Bất quá theo linh khí Lam Tinh ngày càng dồi dào, dị giới vết nứt xuất hiện cũng ngày càng ổn định hơn.
Trước khi Lục Kiêu trùng sinh, đã có cường giả Cửu Giai vượt qua dị giới vết nứt, hàng lâm xuống Lam Tinh.
...
Dị giới khe hở xuất hiện.
Không chỉ thu hút ánh mắt của mọi người, mà các ban ngành liên quan cũng ngay lập tức chú ý tới.
Hỗ Hải dù sao cũng là một đại đô thị quốc tế, các ban ngành liên quan phản ứng vô cùng nhanh chóng.
Mười phút sau khi dị giới vết nứt xuất hiện, một đội máy bay trực thăng vũ trang đã bay đến gần vết nứt.
Camera độ phân giải siêu cao truyền hình ảnh quay được về bộ chỉ huy chiến khu.
Phòng họp bộ chỉ huy.
Ngồi ở vị trí chủ tọa là một lão giả mang quân hàm thượng tướng, lúc này đang chau mày nói:
"Ai có thể nói cho tôi biết, đây là cái gì?"
"Đã liên lạc ngay với bộ phận khí tượng và viện nghiên cứu vật lý của Đại học Chấn Đán, nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời thuyết phục." Sĩ quan quân đội đáp.
"Nếu chưa có câu trả lời thuyết phục thì cứ tiếp tục hỏi, hỏi cả Viện Nghiên cứu Vật lý Quốc gia nữa, phía dưới kia là Hỗ Hải, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề!" Lão giả trầm giọng nói.
"Tư lệnh, có tình huống phát sinh!"
Ở phía dị giới vết nứt, đột nhiên một móng vuốt khổng lồ thò ra từ trong khe nứt, sau đó mọi người thấy một sinh vật có bộ lông màu nâu đậm, trông vừa giống hổ vừa giống sói xuất hiện, chiều cao ngang vai gần 20 mét.
Phải biết rằng, loài động vật trên cạn lớn nhất trên Lam Tinh là voi, chiều cao ngang vai trung bình cũng chỉ hơn hai mét.
Lục Kiêu liếc mắt đã nhận ra con hung thú này.
Phong Hổ thú, hung thú ngũ giai hạ cấp.
Phong Hổ thú từ dị giới vết nứt rơi xuống, thân thể cao lớn trực tiếp đè sập một tòa nhà cao tầng.
"Hống!"
Tiếng gầm chói tai làm vỡ tan thủy tinh trong phạm vi vài cây số.
"Quái... Quái vật!!"
"Chạy! Chạy mau đi!!"
...
Phong Hổ thú xuất hiện, cuối cùng cũng khiến mọi người bắt đầu hoảng loạn.
Phòng họp bộ chỉ huy.
Chứng kiến con quái vật khổng lồ như vậy xuất hiện, sắc mặt của lão tướng đầu tiên là kinh ngạc, sau đó trở nên ngưng trọng.
"Máy bay trực thăng vũ trang hỏi, có được phép tiến hành công kích không." Sĩ quan quân đội hỏi.
Lão giả hơi do dự, phải biết rằng nơi đó là khu dân cư Hỗ Hải.
Nhưng khi nhìn thấy Phong Hổ thú chỉ dùng vài cú giẫm chân đã đạp nát một tòa nhà cao tầng, lão tướng liền đưa ra quyết định, tuyệt đối không thể để thứ này tiếp tục tàn sát bừa bãi, nếu không... Toàn bộ Hỗ Hải sẽ bị hủy diệt.
"Ra lệnh, tiến hành công kích!"
Theo mệnh lệnh được ban ra, máy bay trực thăng vũ trang bắt đầu phát động công kích.
Cơ pháo, đạn đạo trút xuống Phong Hổ thú.
Vụ nổ tạo ra khói đặc, che khuất tầm nhìn.
"Tiêu diệt được nó chưa?"
Ánh mắt của lão tướng nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt.
Nhưng khi khói tan đi, Phong Hổ thú ngoài việc da lông bị cháy đen một chút, thì không hề có thương tích gì khác.
Cùng lúc đó...
Từ khe nứt trên bầu trời, lần lượt xuất hiện những hung thú khác nhau.
Tuy là không có con nào khổng lồ như Phong Hổ thú nữa, nhưng con nhỏ nhất cũng có kích thước tương đương với voi.
Sắc mặt của lão tướng trở nên khó coi.
Ngay cả đạn đạo của máy bay trực thăng vũ trang cũng không thể tiêu diệt được thứ này, nếu muốn tiêu diệt, nhất định phải sử dụng đạn đạo hạng nặng, nhưng đây là khu dân cư Hỗ Hải.
"Tư lệnh, mau nhìn! Lại có tình huống phát sinh!"