Livestream Đánh Zombie, Ta Bạo Hồng Ở Mạt Thế

Chương 8

Chương 8
Tiếng động vừa vang lên, Tiểu Hắc đang liếm lông trên giường ngay lập tức nhảy xuống, cảnh giác nhìn về phía phát ra tiếng động.
Diệp Sơ vội chạy đến cửa sổ, có vẻ tiếng động phát ra từ phía nhà hàng bên kia khách sạn, từ phòng cô không thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Hôm nay khi ăn sáng, cô có nói chuyện với dì phục vụ nhà hàng, biết được hiện tại khách sạn không có nhiều người ở, chỉ có hai lễ tân, hai nhân viên vệ sinh và hai nhân viên nhà bếp. Chẳng lẽ... trong số họ có người trốn trong nhà hàng, thu hút sự chú ý của đám tang thi?
Cô do dự không biết có nên xuống xem không thì hệ thống đưa ra lời nhắc hoàn thành nhiệm vụ:
[Nhiệm vụ hoàn thành!]
[Dựa theo tình hình hoàn thành, ký chủ nhận được 50 điểm tiêu dùng]
[Có lựa chọn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ tùy chọn B không? Nếu từ bỏ, hệ thống sẽ phát hành nhiệm vụ mới (Có / Không)]
Tuyệt, chẳng phải là để cô tự chọn có xuống lầu giết tang thi hay không sao?
Diệp Sơ suy nghĩ một chút, trong lòng hạ quyết tâm - muốn sống sót ở thời mạt thế, sớm muộn gì cô cũng phải đối mặt với điều này, chi bằng nhân lúc mới bắt đầu, tích lũy thêm kinh nghiệm.
Vì vậy, cô chọn "Có", hệ thống lập tức im lặng.
Nếu muốn chiến đấu với tang thi thì phải chuẩn bị trước.
Trong khách sạn chỉ có vài bộ quần áo và máy tính, chắc chắn không có tác dụng gì với đám tang thi, còn trên xe cô thì sao?
Diệp Sơ đột nhiên nhớ ra, trên xe cô vẫn luôn để hai chiếc gậy leo núi, còn có một con dao gọt hoa quả, nếu buộc con dao gọt hoa quả vào đầu gậy leo núi, chẳng phải sẽ thành một cây giáo dài sao?
Được đấy.
Cộng thêm chiếc rìu cứu hỏa cô vừa có được, coi như đã có hai món vũ khí, một dài một ngắn.
Là người hành động, Diệp Sơ quyết định lên đường ngay lập tức. Cô mở cửa sổ phòng, xoa đầu Tiểu Hắc, nhẹ giọng nói: "Tiểu Hắc, chị ra ngoài một chút, lát nữa sẽ về... Nếu chị không về được... thì em tự nhảy ra ngoài cửa sổ nhé, được không?"
Diệp Sơ chỉ vào cửa sổ đang mở.
Tiểu Hắc không hiểu cô đang nói gì, chỉ thân mật cọ cọ vào tay cô.
Diệp Sơ cười cười, cầm rìu cứu hỏa đi về phía cửa phòng.
Ngay khi cô mở cửa phòng, quay đầu nhìn lại thì thấy Tiểu Hắc nhảy tới, chạy ra khỏi cửa, quay đầu nhìn cô, như thể đang nói, đi thôi, chúng ta đi cùng nhau.
Diệp Sơ vừa vui mừng vừa lo lắng. Cô ngồi xổm xuống xoa đầu Tiểu Hắc, sau đó cùng nhau ra khỏi cửa.
Trên đường đi rất yên tĩnh, đám tang thi vừa bị cô thu hút vẫn đứng im lặng cuối hành lang.
Cô quay trở lại xe, lấy gậy leo núi và dao gọt hoa quả, lúc này mới phát hiện không có băng dính... Dao gọt hoa quả vốn không lớn, nếu dùng thứ khác buộc vào thì sẽ không chắc chắn, đành phải từ bỏ trước.
Cô lấy từ trong túi quần ra một đôi găng tay trượt tuyết, đeo vào tay, còn có khẩu trang và một chiếc kính râm to, đeo lên mặt, tránh để thứ gì đó bắn vào người.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Diệp Sơ bắt đầu lên đường đến nhà hàng.
Càng đến gần nhà hàng, tiếng va đập càng lớn.
Diệp Sơ ngồi xổm ở cửa, nhìn vào bên trong. Cả nhà hàng vẫn trống trơn, chỉ có cánh cửa thông với bếp sau được đóng chặt, trước cửa có hai tang thi đang đập cửa!
Phía sau cánh cửa mơ hồ có tiếng một người phụ nữ đang khóc, giọng Nghi Thành nồng đậm, giống như đang gọi điện thoại cho ai đó: "Tôi không biết! Bây giờ chúng đang đập cửa! Tôi thấy chúng cắn chị Lưu rồi! Phải làm sao... Phải làm sao đây?!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất