Chương 9: Mô phỏng cái chết
“Cảm ơn Thiết Lĩnh Bưu Gia khen thưởng. Bên cạnh đó, nói đi cũng phải nói lại, mình rất muốn nghe ý kiến của bạn Lưu Bán Tiên, dù sao bạn ấy trông có vẻ là cao thủ chuyên nghiệp nha.” Tôi lấy điện thoại ra coi thời gian, còn chưa đến 12 giờ. Còn một khoảng thời gian từ lúc này đến thời điểm mà bà chủ to béo từng nhắc nhở không nên ra khỏi cửa, “Nếu thật có biến, mình sẽ chạy đi báo cảnh sát...”
Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành: “Tuổi trẻ hiện nay, vì kiếm tiền mà không lo quý trọng mạng sống. Thôi, gặp nhau là duyên. Ta sẽ chỉ điểm cho cậu vài điều.”
“Cám ơn Bán Tiên.”
Lượt views trong room đã tăng lên con số 37, và vẫn còn tăng tiếp tục.
“Địa khí thịnh, phòng ốc sáng ngời. Con người hít khí đó vào, tự nhiên đạt được phúc đức. Nếu khí suy, phòng ốc khô héo, khó tẩm bổ cho người, chủ nhân bị gầy yếu, mất hồn. Cậu streamer, trước tiên mở cửa sổ ra đi, để tôi quan sát địa khí xung quanh.”
Tôi làm theo lời ông ấy, mở cửa sổ ra, dùng điện thoại di động chiếu sáng xung quanh.
“Cỏ ngắn cũn cởn, không ra hoa, cây cối mang hình thù kỳ quái. Bốn phía cao, chính giữa thấp, khí tràng bị đình trệ, tích tụ uế khí, không có lối thoát rồi!” Lưu Bán Tiên im lặng chừng hai phút, sau đó bắn ra loạt đạn thứ hai: “Cậu streamer nhanh đóng cửa sổ lại đi! Sau đó nhìn vào bốn góc chân giường trong phòng, coi có rắc cơm trắng hay có dấu vết dán giấy vàng, chữ đỏ hoặc chữ trắng hay không?”
Tôi cầm camera, thu ngắn ống kính; mấy góc khuất trong phòng rất sạch sẽ, ngay cả một sợi tơ nhện cũng chẳng thấy. Thế nhưng, ngay khi chiếu máy quay đến chiếc giường, tôi cảm thấy hơi sợ.
“Hạt cơm trắng!” Dưới chân giường, tôi tìm ra một vài hạt cơm trắng rải rác ở góc khuất kín đáo, nó ướt mem, tựa như thấm qua nước bọt.
Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành: “Ngoại trừ cúng tổ tiên, cơm trắng còn được dùng để trấn an vong linh. Bố cục của nhà này là Đại Hung, ta đoán chừng số lượng người chết trong căn nhà này không chỉ có một. Cậu streamer, cậu tìm tiếp đi. Ta chắc chắn dưới giường có dán bùa trấn tà. Cậu đừng tới gần nha, nếu thấy số lượng bùa có hơn 04 tờ thì nhanh trả phòng rồi rời đi để giữ mạng.”
“Dưới giường à?” Tôi nằm sát đất một lần nữa, một tay nắm mép giường, tay còn lại cầm camera, chui tọt đầu vào gầm giường.
“Mẹ nó...” Mặt đất lạnh giá suýt nữa đóng băng cả thân thể tôi. Cả người tôi tê dại, tựa như có hàng ngàn con côn trùng đang le lỏi qua từng mạch máu. Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy một hình ảnh như thế này; khó có thể dùng từ ngữ nào khác để có thể miêu tả được nó, ngoại trừ hai từ: kinh dị.
Dưới ván giường dài 02 mét, rộng 1,5 mét, dán đầy những lá bùa vàng chữ đỏ được viết lên, lít nha lít nhít.
Teletubbies Chết Bởi Mưu Sát: “Cái quái gì vậy, Hội chứng Sợ hãi Lỗ của tôi bị tái phát rồi nè!”
Cảnh sát Hoàng hai lớp ba năm: “Người anh em, báo cảnh sát đi! Hồi trước, anh mày đã nghĩ vụ án này có vấn đề mà.”
Đừng bắn em, em rất yếu đuối: “Wtf, hù chết bố mày...”
Choáng váng cả đầu, dùng khuỷu tay chống đỡ thân thể, tôi ngồi bệch dưới đất: “Bán Tiên, em không có đếm, nhưng dường như nhiều hơn 04 tờ...”
Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành: “Người anh em, cậu tự cầu phúc đi! Nếu là bùa xanh, đa phần để cầu may mắn, tránh xui xẻo. Trong khi đó, loại bùa mà cậu vừa thấy, nếu ta không nhầm, nó chính là dùng để trấn áp tà sát. Hiện tại, sát khí đã lộ ra ngoài, rõ ràng lá bùa đã bị mất đi công hiệu. Từ lúc cậu bước vào ngôi nhà này, đã tự rước họa vào thân.”
“Bán Tiên, ý của ngài là em khó thoát khỏi tai kiếp này ư?”
“Bần đạo có tâm giúp cậu, nhưng thân ta tại Thanh Thành, lực bất tòng tâm mất rồi.”
Đẹp trai mới được nhiều người yêu: “Hai tên này, kẻ đàn người hát, quên luôn bọn ta à? Tôi biết rồi nhé, tên “Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành” này là khách mời của cậu streamer! Lời kịch xuất sắc, kịch bản ổn, từ dựng cảnh đến công cụ cũng ok, tầm 90 điểm, hiệu quả tốt hơn hẳn so với mấy chương trình trong nước khác.”
Nấm hầm Timo: “Đang diễn kịch à? Em mới 12 tuổi, mấy anh đừng gạt em.”
Kết hôn với anti fan: “Gã streamer lòng dạ độc ác sử dụng kỹ thuật diễn xuất, muốn lừa gạt khen thưởng từ người xem kìa, bà con ơi!”
Thiết Lĩnh Bưu Gia: “Nói ai bị gạt vậy? Có tin bố thiếng luôn cả mày?”
Vừa sợ hãi, đọc làn đạn comment xong, tôi khuây khỏa được một chút. Tôi bèn ngồi lên giường, mồi một điếu thuốc, bỗng nhớ lại hình ảnh đáy giường dán đầy bùa chú, bèn vội vã đứng lên.
“Chẳng lẽ Nhà trọ An Tâm có quỷ thật ư?” Dù đã có câu trả lời, nhưng tôi vẫn không muốn tin tưởng: “Chưa thấy tận mắt, đây chỉ mới là suy đoán, chưa thể hiện rõ bất cứ điều gì.”