Livestream Siêu Kinh Dị

Chương trình livestream phải được vận hành theo lịch vốn có, bắt buộc phải có khán giả, và những cái chết mập mờ kia sẽ luân hồi vô tận.

Chương trình livestream phải được vận hành theo lịch vốn có, bắt buộc phải có khán giả, và những cái chết mập mờ kia sẽ luân hồi vô tận.
- Anh streamer lại bắt đầu khoác lác nữa kìa, anh hù ai vậy? Bớt chai mặt đi, cầu anh chân thành hơn một chút!
- Tự nhiên chém gió vậy ba? Chưa có giới thiệu bối cảnh gì cả, mà đã to mồm! Đây chính là tinh tướng, report nó ngay đi mọi người ơi!
Teletubbies Chết Bởi Mưu Sát tặng thưởng room Livestream Siêu Kinh Dị 99 minh tệ:
- Bọn mày không được nói anh streamer như vậy. Tao đã coi ảnh stream hai lần rồi, thấy rõ anh streamer rất cố gắng trong từng giây phút quay, chụp. Hành động của ảnh còn thật hơn mấy cô nữ chính trong phim JAV nữa!
- Sao có cảm giác hình ảnh hôm nay mờ mờ nhỉ? Hay do mình quay tay quá nhiều dẫn đến việc mắt bị chứng cận thị?
- Nói xàm, giáo sư dạy môn Sinh học nói cho tui biết, con mắt và quay tay hổng có dính liếu nhau đâu! Nếu anh quay tay nhiều, coi chừng bàn tay có bầu ak!
- Mình biết roài! Bạn thật là thông thái! Lần sau mà mình quay tay, mình sẽ mang bao tay...
- 66666!
Từng dòng comment bắn lên không ngớt, cơ bản là chẳng ai thèm ngó ngàng đến lời cảnh báo của tôi cả. Lắc đầu cười khổ một cái, tôi đưa smartphone hướng ngay bản hiệu xe buýt: "Ngày hôm nay, lão tài xế này sẽ chở các bạn đi một chuyến xe, gọi là xe buýt số 14..."
- Chu choa mạ ơi! Anh streamer muốn đua xe! Anh, em thắt dây an toàn đi nào! Ai lên xe nhở trả phí nhe!!!
- Ta da!!! Em có thẻ học sinh!
- Ta da!!! Tui có thẻ người cao tuổi!!!
- Ta da! Bởi vì anh quá đẹp trai, nên máy xe không thể nào phân biệt được anh là ai!!!
"Các bạn ơi, các bạn trật tự một chút, nghe mình nói nè. Chuyến xe lần này mà mình chuẩn bị đi không phải là một chuyến xe bình thường đâu."
Tôi cần phải nhanh chóng ngăn cản lại mấy cao thủ bàn phím vừa nghịch nhau trong lời ăn tiếng nói bèn chém gió xối xả này. Sau đó, tôi kể cho họ nghe về tình hình nói chung của chuyến xe muộn số 14 tại Giang Thành.
Ngay khi vừa kể xong, bỗng nhiên tôi trông thấy một bà cụ cầm cái chậu kim loại và một túi tiền giấy xuất hiện, ngồi xuống ở phía bên kia đường.
Địa phương mà bà ấy ngồi xuống chính xác đối diện ngay vị trí mà tôi đang ngồi, hay nói đúng hơn, là trạm dừng lượt về của tuyến xe buýt số 14.
"Bà ấy đến từ đâu vậy?" Ban đầu, tôi cũng không để ý, nhưng vài phút sau, bà lão kia liền đốt tiền giấy ở phía bên kia con đường. Bà ta vừa đốt giấy, vừa khóc lóc, âm thanh vô cùng thê lương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất