Chương 307: Tân Chức Tứ Biến (1)
Cổ Trần sa phát ra tiếng hít thở thật dài, khí huyết lưu chuyên trong cơ thê, tong khí sôi trào, Hàng Ma Chi Nhận xuất hiện, chém ra một kích.
Chuyết Kiếm.
Hắn rút cuộc đã có năng lực phản kích.
Nắm lấy cơ hội, liên chém ra một kiếm.
Chuyết Kiếm ra tay, méo mó khúc khúc, không thành Bộ dáng, nhìn cực kỳ vụng vê, giống như nông dân cày cuốc, lão Bà Bà thêu hoa, hài tử học viết chữ, sâu róm chậm chạp Bò, gà con vừa ra khỏi vò học Bước.
Nhưng trong kiếm tại diễn hóa ra tuyệt học mạnh nhất.
Nhũng ngày này Cổ Trần Sa dốc lòng học tập, tùy từ chổ Bảo Minh Nhi học được tà phương pháp luyện Bào, nhưng thông hiểu đạo tí, còn đối chiếu xác minh với Dưỡng Long Tâm Pháp, Nhật Nguyệt Long... tư vi tiên tiêp kéo lên.
Chi là cảnh giới của hắn quá thấp, không cách nào dùng tiên thiên cương khí thúc giục Hóa Long Tháp.
Mà Bây giờ, tiên thiên cương khí của Hằng Bất Động giúp hắn thúc giục, hắn lập tức phát sinh lột xác.
Chuyết Kiếm đánh ra một kích, ngay cả Hằng Bất Động cũng phát giác được cỗ khí thế kia, nhưng hắn căn bản không quan tâm:
- Võ học tạm được, nhưng cảnh giới quá thấp.
Ngón tay hắn liên tục búng ra, đao mang huyết sắc nhiêu tới tám chín đạo, muốn trực tiếp giết chết
Lâu Bái Nguyệt biến sắc, đang muốn ra tay ngăn cản.
Nhưng lại thấy thân hình của Cổ Trần Sa triển khai, mặc cho những đao mang kia bổ lên người, lần này áo giáp mãnh liệt nhúc nhích, nuốt đi tất cả đao mang.
Trong chớp mắt, trên người hắn bạo phát ra khí tức mạnh mẽ.
Long ngâm hổ gầm, xông thẳng lên trời, thanh âm xuyên kim liệt thạch, khí tức kéo dài, hầu như vô cùng vô tận.
- Lại đột phá Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch. Lâu Bái Nguyệt giật mình:
- Tu vi của Hằng Bất Động mạnh mẽ, chính là cường giả nhất đẳng, cho dù là một ít đệ tử kiệt xuất trong Tiên đạo cũng không phải đối thủ của hắn, tuy hắn không sử dụng thực lực chân chính, nhưng Cổ Trần Sa lại bằng vào pháp bảo ngăn cản được sát chiêu của đối phương, này đã rất khó lường.
- Hả?
Trông thấy mình tiêu hao tiên thiên cương khí hơn mười lần cũng bị Cổ Trần Sa hấp thu, còn để cho hắn đột phá Đạo cảnh tứ biến, khí tức tăng nhiêu.
Hằng Bất Động biến sắc, hắn hét lớn:
- Trên người của ngươi lại có chí bảo thôn phệ tiên thiên cương khí chuyển hóa thành linh lực của mình!
- Không sai.
Cổ Trần Sa cũng không giấu giếm, bởi vì hắn biết rõ giấu không được:
- Bằng không thì ngươi cho rằng ta phát điên, vượt qua nhiêu cảnh giới như vậy khiêu chiến ngươi? Đa tạ ngươi dùng tiên thiên cương khí công kích, để bảo bối của ta kích hoạt, giúp ta bước vào Đạo cảnh tứ biến.
- Rất tốt, lại dám âm ta.
Đột nhiên hai mắt của Hằng Bất Động phát ra ánh sáng xanh mơn mởn.
Cổ Trần Sa cảm thấy thiên hôn địa ám, trong thân thể của hắn, tựa hồ xuất hiện một linh hồn khác. Hằng Bất Động thi triển ra đòn sát thủ nhiếp hồn đoạt phách, khống chế thân thể của hắn.
Chỉ cần không luyện thành Lưu Ly Ngọc Thân, đại não không trải qua Tam Muội Chân Hỏa nung khô, linh hồn không kiên cố, thì rất dễ dàng bị Đạo cảnh thập nhị biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách khống chế.
Cổ Trần Sa cũng không sợ điểm ấy, hắn tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, Thiên Tử chi đạo, trấn áp bốn phương, vận chuyển thiên thời, sắc phong Chư Thần, tinh thần mênh mông vô tận, không người nào có thể áp đảo, chỉ có hắn khống chế người khác.
Lập tức, hắn không cần nghĩ ngợi, thân thể tự động vận chuyển Thiên Tử Phong Thần Thuật. Hào quang sáng chói xuất hiện ở trong đầu, tâm linh và Nhật Nguyệt Tế Đàn kết hợp.
Đùng đùng!
Ở trong thân hình của hắn tựa hồ có vật gì đó bị đánh tan.
- Hả?
Hằng Bất Động càng thêm ngạc nhiên:
- Pháp Bảo thủ hộ tinh hồn! trên người của ngươi lại có nhiều Bào bối như thế.
- Đa tạ.
Cổ Trần Sa đã biết năng lực của mình, Tế Thiên Phù Chiếu thủ hộ tinh hồn, Hóa Long Tháp thủ hộ thân hình, có thê nói đứng ở thế bất Bại.
Bất quá hắn cũng Biết, Hằng Bất Động còn có rất nhiêu đòn sát thủ chưa thi triển ra, nếu như toàn lực ứng phó, mình khẳng định không phải đối thủ.
Hắn chưa Bao giờ dám phớt lờ và cuồng vọng tự đại.
- Được rồi.
Lâu Bái Nguyệt đứng ra:
- Hằng Bất Động, ta biết vừa rồi ngươi chỉ dùng ba phân lực tượng, nếu như chính thức ra tay, chỉ sợ lão Thập Cửu không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi cũng nhìn ra nàng lực của lão Thập Cửu, ta cảm thấy về sau ngươi nên thư liễm chút ít.
- Đúng tà phải taư mắt mà nhìn.
Ngữ khí của Hằng Bất Động âm lănh, giống như hàn phong từ trong địa ngục thổi ra:
- Ngay cả nhiếp hồn đoạt phách cũng không làm gì ngươi được, xem ra toàn thân ngươi đêu là Bảo vật, giá trị vượt xa huyết nhục Tà Thần kia.
- Ngươi không cần uy hiếp ta.
Cổ Trần sa chỉ cảm thấy khí tức trong cơ thê lưu chuyển rất nhanh, hơi chút hô hấp, khí huyết đi khắp kinh mạch, tục phủ ngũ tạng, cuối cùng quy về đan điền, phát ra thanh âm như sấm, cả người giống như tò luyện, cái gì cũng có thê tiêu hóa, cho dù tà nuốt bách độc, đao kiếm kim loại...
Cái này là chổ khủng bố của Đạo cành tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch.
Đến cảnh giới này, trong ngoài nhất thể, có thê hành tẩu trong rất nhiều địa phương nguy hiểm, chướng khí, khói độc, sâu độc đều không làm gì được.
Nhất là Cổ Trần sa tu luyện Nhật Nguyệt Long, một khi đến cảnh giới này, uy năng càng lớn, tinh lực cuồn cuộn, Bên trong mạnh mẽ Bên ngoài cường tráng, lực lượng tăng nhiêu, linh khí hút vào, tụ tập ở một trăm lẻ tám đại huyệt, đợi toàn Bộ đầy tràn, sẽ Bước vào Đạo cảnh ngũ Biến Bách Khiếu Tụ Linh.
Mà Đạo cảnh ngũ Biến Bách Khiếu Tụ Linh muốn tu luyện tới lục Biến Luyện Khí Thành Cương, thì liên tục hấp thu linh khí, áp súc linh khí, để cho linh khí chuyển động, ngưng kết ở trong Bách khiếu, kết hợp với khí huyết, du tẩu ở trong kinh mạch, cuối cùng sản sinh tiên thiên cương khí nồng độ cao, khi phun ra, có thể ở ngoài trăm Bước oanh phá nham thạch, một kích xé rách nhân thể.
- Cổ Trần sa ta không phải người sợ uy hiếp.
Cổ Trần sa Bình thản nói:
- Nếu như Hằng gia một lòng làm việc cho triều đình, ta có thể không để ý tới, nhưng nếu lòng mang dị chí, vậy cho dù các ngươi không chọc ta, ta cũng sẽ diệt các ngươi.
- Khẩu khí thật lớn.
Hằng Bất Động giận quá mà cười: