Chương 333: Bất Chu Chi Đạo (1)
Lệ Văng Sinh tự mình ra tay, Cổ Trần Sa Biết mình không phải đối thủ.
Nhưng hắn vẫn có phương pháp Bảo vệ mình.
Thân hình không chút nghĩ ngợi, ở thời điểm nguy hiểm tiến đến, hắn Biến mất không thấy gì nữa, đê cho Lệ Văng Sinh chụp hụt, rất hiên nhiên, hắn đã ẩn núp vào trong Nhật Nguyệt Tế Đàn.
Tuy nói hắn không phải đối thủ của Lệ Văng Sinh, nhưng Lệ Văng Sinh muốn ở trong chớp mắt giết chết hắn, để cho hắn ngay cả trốn tránh cũng không có cơ hội, thì không có khả năng.
Thực lực của hắn cũng không đến mức Bị người thuấn sát.
Lệ Văng Sinh đánh hụt.
Trên mặt hắn xuất hiện vẻ kinh ngạc, Biết Cổ Trần sa trốn vào trong không gian, nhưng cho dù là pháp Bảo không gian, cũng sẽ có dấu vết, sao lại vô ảnh vô hình?
Trên người hắn cũng có pháp Bảo không gian, nếu hắn tiến vào trong đó, pháp bào kia sẽ lăng không lơ lửng, hiện ra ở trước mặt địch nhân.
Loại pháp Bảo không gian vô ảnh vô hình này, hắn đừng nói trông thấy, nghe cũng chưa từng nghe qua.
Lúc này Lâu Bái Nguyệt từ phía sau đánh tới, như quỷ thần xuất thủ. trong lòng Bàn tay của nàng xuất hiện trường đao màu đen, có ý cảnh như khóc như ca.
Thiên ý như đao.
Lệ Văng Sinh chắp tay trước ngực, kẹp lấy đao mang, sau đó trên lòng bàn tay xuất hiện hỏa diễm hừng hực, như rắn quấn quanh, đốt tới toàn thân Lâu Bái Nguyệt.
- Nhiên Linh Chi Hỏa?
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Nhiễm bất luận linh khí gì cũng có thể thiêu đốt, chuyên đốt tiên thiên cương khí, đáng tiếc không có tác dụng với ta, Đồ Thần Cương Khí sẽ không bị Nhiên Linh Chi Hỏa thiêu đốt.
Trong lúc nói chuyện, Đồ Thần Cương Khí toàn thân nàng liên tục biến hóa, như gợn sóng nhấp nhô, lập tức đánh tan hỏa diễm.
Nhiên Linh Chi Hỏa là một loại công pháp cổ quái, cực kỳ ác độc, sau khi luyện thành, có thể lấy tiên thiên cương khí của người khác làm nhiên liệu, dính vào sẽ thiêu đốt toàn thân, chẳng khác gì lửa cháy đổ thêm dầu.
Lệ Văng Sinh thúc giục chiêu này, kỳ thật đã đông sát tâm.
Nhưng Đại Đồ Thần Pháp của Lâu Bái Nguyệt do Thiên Phù Đại Đế sáng chế, trấn áp rất nhiều thế giới, áo nghĩa trong đó không giống bất luận công pháp gì, ngay cả Thiên Tử Phong Thần Thuật cũng không áp chế được, sao sẽ bị bí pháp gì kia ngăn cản?
Thấy không cách nào thiêu đốt cương khí của Lâu Bái Nguyệt, năm ngón tay của Lệ Văng Sinh mở ra, đưa về phía trước, mang theo lực lượng lăng lệ ác liệt, lại thi triển một môn võ học tàn nhẫn.
Trảo này không phải long trảo, mà như móc câu có trăm chân, mang theo độc khí mạnh mẽ, phía trên còn có Âm Hỏa lập loè, giống như quỷ trảo từ trong địa ngục chui ra.
- U Minh Quỷ Trảo?
Lâu Bái Nguyệt trở tay đánh ra, tính chất của Đồ Thần Cương Khí trở nên cương mãnh, ngưng kết thành tinh thể, bám vào toàn thân, khiến cho nàng giống như mặc áo giáp tinh thể.
Cọt kẹt..t..tttt cọt kẹt..t..tttt...
U Minh Quỷ Trảo chộp lên người nàng, xung đột với Đồ Thần Cương Khí, phát ra thanh âm chói tai, nhưng không có xé rách được phòng ngự của nàng.
Trông thấy võ kỹ này không phá được phòng ngự của Lâu Bái Nguyệt, Lệ Văng Sinh lại biến hóa chiêu thức, quyền chưởng luân chuyển, như tầng tầng sơn ảnh, từ bốn phương tám hướng áp bách. - Tu Di Vạn Trượng Sơn?
Lâu Bái Nguyệt tùy ý thoải mái, phá vỡ những sơn ảnh kia:
- Đây là quyền pháp của Phật Môn thượng cổ, dùng tiên thiên cương khí cô đọng đến mức tận cùng, khi ra tay lực lượng rất nặng, một quyền có thể phá bất luận cương khí hộ thân gì, người ở trong đó, như bị vạn trượng sơn trấn áp, cực kỳ khó chịu, đáng tiếc ngươi luyện mới chỉ có trăm trượng sơn, ngay cả ngàn trượng sơn cũng không đạt tới, chớ nói chi là vạn trượng sơn, truyền thuyết Phật Đà đã từng dùng chiêu nay, một tay trấn áp Hỗn Thế Ma Viên Thần, về sau lại để Tà Thần này chạy thoát. Xem ra là Lệ Vạn Long thả hắn ra.
- Lâu Bái Nguyệt, đừng tưởng Đại Đồ Thần Pháp là vô địch thiên hạ.
Lệ Văng Sinh liên tiếp đổi nhiều loại bí pháp cũng không thể phá Đại Đồ Thần Pháp, tuy Lâu Bái Nguyệt không làm gì được hắn, nhưng hắn là cảnh giới gì? Cao hơn Lâu Bái Nguyệt rất nhiều, lại bất phân thắng bại.
Lúc này Cổ Trần Sa lại xuất hiện.
Cổ Trần Sa có chút xuất quỷ nhập thần, đang không ngừng hấp thu dư ba chiến đấu, tiếp tục như vậy, hắn sớm muộn gì cũng sẽ bị Lâu Bái Nguyệt hao hết cương khí, thậm chí dẫn đến thất bại.
- Không được, phải nghĩ biện pháp.
Lệ Văng Sinh đổi vài loại võ học, công kích giống như mưa to gió lớn.
Cổ Trần sa thì không ngừng dư tâu ở ngoại vi, giống như con ruồi vo ve gây rối.
hầu như môi lần Lệ Văng Sinh công kích đều đổi một môn võ học lợi hại, đến bây giờ tối thiêu đã đổi Bảy tám loại, mỗi loại đều cực kỳ mạnh mẽ, hoặc chính hoặc là, hoặc Bàng Bạc hoặc âm trầm, hoặc quấn quanh hoặc sắc bén... chặt chẽ đến làm cho người không thở nổi.
Còn Lâu Bái Nguyệt thì thi triển Đồ Thần Cương Khí, dùng môn võ học này phá hết các loại võ học của Lệ Văng Sinh.
Hai người giao thủ, động tác mau lẹ, trong đó cương khí Biến hóa, chiêu thức tinh diệu, lại làm cho Cổ Trần Sa học tập được không ít đồ vật.
Đây là cao thủ chân chính thực chiến, hắn như lạc vào cảnh giới kỳ lạ, đạt được đồ vật vượt xa đọc sách.
Hắn du tẩu ở Bên ngoài, vừa hấp thu tiên thiên cương khí vào Hóa Long Tháp, vừa nắm chắc Hàng Ma Chi Nhận điều chỉnh góc độ, ý đồ tiến hành một kích trí mạng với Lệ Văng Sinh.
Đương nhiên Lệ Văng Sinh căn bản không quan tâm hắn, nhưng nhìn rất chán ghét, chẳng khác gì con ruồi bay tới Bay lui ở Bên tai, cực kỳ khó chịu.
Còn có một điểm Lệ Văng Sinh không thê không phòng, là Cổ Trần sa quỷ kế đa đoan, trên người còn có chí Bảo hắn không tưởng tượng nổi, vạn nhất thừa lúc hắn không sẵn sàng, kích hoạt pháp Bảo ác độc nào đó, vậy thì khó có thê phòng Bị rồi.
Vèo!
Lệ Văng Sinh lại tìm cơ hội công kích, kiếm quang như tia chớp, không hề có dấu hiệu oanh kích lên người Cổ Trần Sa.
Cái này làm cho người ta không kịp đề phòng.
Mắt thấy Cổ Trần Sa Bị oanh đến da tróc thịt Bong, hắn lại trốn vào trong pháp Bảo, Lệ Văng Sinh cho rằng hắn Bị Thương rất nặng, chỉ sợ cách cái chết không xa.
Nhưng hắn và Lâu Bái Nguyệt giao thủ chốc lát, Cổ Trần Sa lại đi ra.
Lần này đi ra chẳng những Thương thế khôi phục hết, khí tức còn cường đại hơn, tựa hồ luyện hóa toàn Bộ tiên thiên cương khí trong công kích của hắn.