Chương 67: Tam Hoàng Tử (1)
Hỏa Sa Đại Hạm tiếp tục tiến lên, hai ngày sau, chạy hơn bốn ngàn dặm, rốt cục xuyên qua Thạch Châu, đến Hiến Châu.
Hiến Châu đã từng là một nước, địa vực bao la, gâp mấy chục lần Thạch Châu, thô địa Bằng phẳng màu mỡ, khí hậu ôn hòa, sông ngòi như hình lưới đan dệt, sản vật phong phú, nhân dân dlmg mãnh hiếu chiến.
Dựa theo đạo lý, Hiến Châu có thê chia ra thành rất nhiều châu, nhưng Bởi vì túc đầu Bình định, giết quá nhiều người, hiện tại cưỡng ép phân châu, sợ sẽ kích ra Biến số, thế tà đê đó.
Kênh đào đến Hiến Châu, nước chảy thong thả, càng thêm rộng rãi, như đại dương mênh mông, rất có mùi vị nhìn không thấy Bờ, trên mặt sông trăm tàu tranh lưu, đội thuyền lui tới rậm rạp, dẫn đến tốc độ của Hỏa Sa Đại Hạm cũng chậm lại.
Những đội thuyền kia có quan thuyền, Thương thuyền, quân thuyền, dân thuyền... vật tư từ bốn phương tám hướng vận chuyển tới.
Đại chiến nổi lên, Buôn Bán phát đạt, rất nhiều cửa hàng đều muốn đến nơi này phát tài.
ơ trên kênh đào, còn có rất nhiều quân thuyên bảo vệ trật tự, những quân thuyền kia đều là giáp sắt, phía trên thiết lập thiết pháo, nòng pháo đen ngòm uy hiếp tất cả kẻ phạm pháp.
Bất quá tất cả quân thuyên nhìn thấy Hỏa Sa Đại Hạm đều nhường đường, đồng thời mở đường ở phía trước.
Trên Hỏa Sa Đại Hạm treo tong kỳ, trên tong kỳ có hai chữ khâm mệnh, đại biểu cho khâm sai đi Trần, Bất luận kẻ nào cũng phải tránh lui.
Đột nhiên, phía trước có một chiếc đại hạm đi đến, phía trên treo vương kỳ.
Đại hạm kia đến bên cạnh Hỏa Sa Đại Hạm, người trên thuyền nói:
- Phụng lệnh của Phạm Thân Vương, đến đây nghênh tiếp khâm sai đại nhân, Phạm Thân Vương đã chuẩn bị yến hội, mời khâm sai đại nhân đi dự tiệc, cùng Thương lượng đại sự.
Lâu Bái Nguyệt ngồi ngay ngắn ở trên thuyền, nói:
- Để cho thuyền của Phạm Thân Vương dẫn đường, chúng ta đi gặp gỡ những quan viên bản địa kia. Suy cho cùng ban sai còn cần nhờ bọn hắn.
- Không biết lão Tam sẽ cho ta cái ra oai phủ đầu gì?
Trên mặt Cổ Trần Sa không có nụ cười, đang tính toán làm sao đối phó Cổ Phạm Sa:
- Tu vi cụ thể của lão Tam ta không biết tột cùng đến cảnh giới nào? Ngươi khẳng định có tình báo nha.
Tam hoàng tử kia tuyệt đối không dễ chọc, mình vì chỉnh lý phủ đệ, đắc tội người của hắn, tất sẽ để mình khó coi.
- Tu vi của lão Tam ước chừng Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, nội tạng tu luyện như lò luyện. Đương nhiên, đây là tình báo bên ngoài, người này thâm trầm, khẳng định có giấu diếm thực lực, dựa theo ta tính toán, hắn khả năng đã đến ngũ biến Bách Khiếu Tụ Linh. Đang trùng kích lục biến tiên thiên cương khí, này mới là bản chất biến hóa.
Lâu Bái Nguyệt giọng nói chậm rãi:
- Bất quá cho ta năm ba năm, ta có thể siêu việt hắn.
Ngũ biến trước của Đạo cảnh, đều là tu luyện thân thể, chỉ có đến lục biến Luyện Khí Thành Cương, trong cơ thể chứa đựng tiên thiên cương khí, vậy thì bất đồng, giơ tay nhấc chân, có thể ở ngoài trăm bước xé rách địch nhân.
Loại cảnh giới này, Cổ Trần Sa không phải là đối thủ.
Hắn cũng biết, thực lực của mình kém lão Tam quá nhiều, phải dùng đầu óc đối kháng.
Hỏa Sa Đại Hạm đi theo thuyền của Phạm Thân Vương cập bờ, trên bến tàu đã thanh lý sạch, mặt đất trải thảm đỏ, hai bên đứng đầy quan viên lớn nhỏ.
Khâm sai giá lâm, quan viên của Hiến Châu sao dám chậm trễ?
- Cung nghênh khâm sai đại nhân!
Thấy Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt từ trên thuyền xuống, rất nhiều quan viên quỳ lạy. - Đứng lên đi.
Lâu Bái Nguyệt nói xong, liền không để ý tới những quan viên này nữa, nhìn đám người ở xa xa đi tới.
Người cầm đầu mặc chiến giáp, khoác áo choàng màu vàng, đầu đội tử kim quan, thoạt nhìn chỉ hai mươi tuổi, nhưng khí độ trầm ổn, mơ hồ có vòng sáng lượn quanh, bách tà bất xâm, chính là Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa.
- Ha ha, lão Thập Cửu, Bái Nguyệt, không nghĩ tới phụ hoàng lại phái các ngươi đến đây, sau khi ta nhận được ý chỉ vẫn lưu tâm, nghe nói các ngươi còn nửa đường gặp Hắc Sát Biên Bức tập kích? Thế nào, không có sao chứ.
Cô Phạm Sa đi tới trước mặt, âm thanh có chút quan tâm, người không hiểu còn tưởng huynh đệ rất hoà thuận.
Nhưng Cổ Trần Sa tại Biết lão Tam này tiếu tí tăng đao, cực kỳ âm hiểm, tính cách khác lão Thập Cổ Chấn Sa rất lớn, càng thêm đáng sợ.
- Đa tạ Tam ca quan tâm, ta không sao.
Cổ Trần sa nói, âm thầm quan sát dị động.
- Sự tình khẩn cấp, ta cũng sẽ không nói nhiều, phụ hoàng đã phái các ngươi tới Trần tra, trấn an Bách tính, đây là đại sự. Ta đã thiết yến, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.
Sắc mặt của Cổ Phạm Sa trở nên sát ý sôi trào, thật là nói trở mặt liền trở mặt.
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Lâu Bái Nguyệt không thèm đê ý chút nào, sải Bước về phía trước.
Cổ Trần sa giữ yên tặng, đi theo ở Bên cạnh, mặc dù hắn cũng tà khâm sai đại thân, nhưng căn cơ nông cạn, chỉ có thê gặp chiêu phá chiêu, không thê chủ động gây sự, mọi việc đều đê cho Lâu Bái Nguyệt gánh ở phía trước.
Bên Bờ cách đó không xa có một cung điện, cao lớn rộng rãi, xung quanh giáp sĩ giãng đầy, lễ nhạc vang lên, tràng diện khá long trọng.
- Nếu ta không có thân phận khâm sai đại thần, chỉ sợ sẽ Bị Bỏ qua, lão Tam nhìn cũng sẽ không nhìn đến ta. trước mắt tràng diện long trọng như vậy, lão Tam là nhất định phải làm, nếu Bị Ngự Sử cáo trạng, Báo chí dân gian đả kích nói coi rẻ khâm sai, Bất kính với hoàng quyền, thì rất khó xong việc.
Cổ Trần sa nhập tọa, ngồi ở chính vị, cao cao tại thượng, nhìn đông đảo quan viên ở phía dưới, lòng cũng có chút lâng lâng, đây là lần đầu tiên hắn ngồi ở chính vị, chuẩn Bị trao đổi quốc gia đại sự.
Phóng tầm mắt nhìn tới, mỗi người đều có ý riêng, có tính toán, chỉ có mình là người cô đơn, không ai có thể tin.
- Lẽ nào đây là cảm giác của Hoàng Đế?
Cổ Trần sa chỉ hơi cảm khái liền tỉnh táo lại, dường như không có việc gì, nhìn Lâu Bái Nguyệt quen việc dễ làm, lên tiếng ra lệnh, liền Biết nàng thường xuyên xuất môn Ban sai, sớm đã thành thạo.
Hiến Châu có 24 hành tỉnh, Trần Phủ mỗi tỉnh đều tụ tập ở chỗ này, trừ lần đó ra, còn có Tướng Quân quản lý quân đội mỗi tỉnh cũng đều tề tụ.
Hiện tại các nơi đều có kênh đào câu thông, đội thuyền một ngày đêm có thể chạy hai Ba ngàn dặm, các quan viên ở trong một châu mở hội nghị cũng rất thuận tiện.