Chương 801: Liệt Không Tế (1)
- Hình Khung Thị, ngươi tài Bồi nàng này t âu như vậy, nhưng nàng ta có vẻ như đúng là Bách vô nhất dụng (vô dụng), ta cho nàng ta thôi động Hóa Ngọc Phù, nhưng nàng ta cũng đành bất lực.
Cổ Trần sa đón đỡ Hóa Ngọc Phù, thầm thôi động lực tượng trong cơ thể, trên bàn tay được bám vào một tầng đan khí.
Hắn không có Kim Đan, nhưng đan khí lại từ trong thân thê theo tâm ý tinh luyện ra, cũng không phóng ra ngoài, chỉ tà một tầng mỏng manh trên Bàn tay, giống như găng tay, kết hợp với huyết nhục, không ngờ có đặc trung của pháp lực.
Bất kể Võ Đương Không thôi động chưởng pháp như thế nào, cũng hoàn toàn Bị Cổ Trần Sa đón đỡ, không làm gì được.
Nghe thấy lời nói của Cổ Trần Sa, nàng ta quả thực là tức giận đến thiếu chút nữa thì hộc máu.
Nhưng Bất kể thôi động lực lượng cả người, cũng không đối phó được người này.
Nàng ta đang muốn lại thôi động Vạn Vật Tường Hà, vây khốn Cổ Trần Sa, sau đó hiến tế pháp lực của mình, kêu gọi ra lực sát Thương to lớn chưa từng có, một phát kích sát Cổ Trần Sa.
Nhưng lúc này, Cổ Trần Sa dường như tham ngộ được bí quyết gì đó, thân thể lấp lánh di động, căn Bản không cho nàng ta cơ hội vây khốn, ngược lại công kích của chưởng pháp từ bốn phương tám hướng ập tới, mang tới cho nàng ta một loại cảm giác không thể suy xét.
- Tốt lắm, với tu vi hiện tại của các ngươi, cho dù đánh tới nửa năm cũng khó phân ra thắng Bại.
Hình Khung Thị nói:
- Ta nói này, núi ngọc này, bất kỳ một ai trong các ngươi cũng khó có thể hóa giải, chỉ có hai người hợp lực, mới có hy vọng phóng thích tư duy của ta.
Cổ Trần Sa đang liên tục chạy, đột nhiên đánh ra mấy chiêu mạnh khiến Võ Đương Không kiêng kị, lúc mới dừng tay lại:
- Ta vẫn là một câu, ngươi trước tiên dùng một chút tư duy mà ta đã phóng thích cho ngươi làm thù lao ,ta mới tin ngươi, nếu không, ta sẽ ra sức cản Võ Đương Không phóng thích ngươi, ta xem ngươi có thể đề cao nàng ta tới trình độ nào?
- Như ngươi mong muốn.
Hình Khung Thị biết, hiện tại mình chỉ có một chút tư duy như vậy, ký ức ẩn chứa trong đó đều dùng để chỉ điểm Võ Đương Không, nhưng Võ Đương Không thật sự không ra gì, mãi không làm gì được Cổ Trần Sa.
Lập tức, đột nhiên tâm linh của đột nhiên khẽ động, chỉ cảm thấy một cỗ tri thức, tin tức, bí văn thái cổ vô cùng vô tận và tiểu kỹ xảo tu luyện phân tán truyền vào trong thức hải của mình.
Hắn phân ra một bộ phận ý chí của mình để che giấu, mới dám tiếp nhận cỗ tri thức này.
Quả nhiên trong cỗ tri thức này ẩn chứa hung niệm tuyệt thế cùng hung cực ác, quả thực là rách thiên địa, trấn áp Thương sinh, đánh nát Thần Châu, giẫm đạp chúng sinh, vừa tiến vào thức hải của hắn liền triệt để khống chế thân thể của hắn, cướp lấy linh hồn của hắn, hoàn toàn biến thành hoàn toàn biến thành chó săn của hung.
- Tốt lắm.
Cổ Trần Sa đã sớm đoán trước được một bước này, trên mặt hắn không hiện ra vẻ bất măn và khiếp sợ, vận chuyển toàn bộ ý chí, đè ép cỗ hung niệm tuyệt thế này, bố trí tầng tầng phong ấn, bắt đầu giảo sát trong thức hải.
Ý niệm toàn thân sinh ra rồi lại diệt, diệt rồi lại sinh, hắn giống như là một quốc gia, phát động tất cả lực lượng, đang giảo sát phản loạn, cho dù lực lượng phản loạn đó có cường đại tới mấy, cũng không ngăn cản được sự giảo sát cuồn cuộn không ngừng.
- Giết!
Lúc này, Võ Đương Không dường như nhìn thấy cơ hội, nàng ta cũng không phải ngu ngốc, cười dài:
- Cổ Trần Sa, ngươi cho rằng ý chí của Hình Khung Thị là dễ tiếp nhận như vậy à, trong bất kỳ ký ức nào của hắn cũng đều mang theo hung niệm tuyệt thế hủy diệt thiên địa, chỉ có ngăn cản hung niệm này mới có thể nhận được truyền thừa của hắn, trong thức hải của ta có Nhật Nguyệt Tế Đàn, có thể thay ta ngăn cản hung niệm, mà ngươi không ngờ lại dám tùy tiện mà nhận, quả thực là kẻ vô tri không biết sợ.
Nàng ta lại hóa thân thành Vạn Vật Trường Hà, nắm lấy sơ hở, trong nháy mắt đã bao bọc lấy Cổ Trần Sa.
Lần này nàng ta không chút do dự, thôi động hiến tế.
Ước chừng có một phần ba pháp lực, bị nàng ta hiến tế cho Nhật Nguyệt Tế Đàn, thôi động một môn Liệt Không Tế. Chính là kêu gọi uy năng xé rách hư không phá động thiên trong thức hải và khí hải của Cổ Trần Sa, đồng thời xé rách tất cả người hắn.
Cùng lúc đó, nàng ta cũng biết, Tế Thiên Phù Chiếu của mình đã bị bẻ vặn, hiến tế của mình bất kể là đạt được gì cũng sẽ bị Cổ Trần Sa thu hoạch một nửa. Nói cách khác, mình thôi động Liệt Không Tế kêu gọi lực lượng xé rách hư không, sẽ bị Cổ Trần Sa nắm giữ một nửa, cũng có thể tạo thành Thương tổn đối với chính nàng ta.
Có điều thế cũng không sao cả.
Bởi vì bản thân nàng ta có thể trong nháy mắt, trốn vào không gian của Nhật Nguyệt Tế Đàn, tránh né bất kỳ công kích nào.
Mà Cổ Trần Sa cũng chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng.
Trong nháy mắt Hiến tế, quả nhiên xuất hiện hai đạo Liệt không chi lực. Một đạo xé về phía Cổ Trần Sa, một đạo thì bên trên dính khí tức của Cổ Trần Sa, xé về phía Võ Đương Không.
Nhưng Võ Đương Không lúc này vừa thu lại Vạn Vật Trường Hà, bản thân thì trốn vào trong Nhật Nguyệt Tế Đàn, sau khi Liệt không chi lực sắp chém tới thì bỗng dưng biến mất, mà một đạo Liệt không chi lực còn lại thì miễn cưỡng giết vào trong khí hải và thức hải của Cổ Trần Sa.
- Thành công rồi!
Võ Đương Không ở trong Nhật Nguyệt Tế Đàn thấy Liệt không chi lực giết vào thân thể Cổ Trần Sa, liền Biết người này chắc chắn sẽ phải chết, lập tức một cỗ khoái ý đột nhiên dâng lên.