Chương 868: Kiên Nhẫn (2)
- Tiên Chủ?
Đấu Thập Cửu nhíu mày:
- Các ngươi thật sự rất lòng tin với Tiên Chủ đó, ngay cả Tam Đại Thiên Tôn cũng không đê vào mắt? Từ xưa đến nay, Tam Đại Thiên Tôn nắm qgiữ càn khôn, trong thiên địa chưa từng có tồn tại nào dám trái ý Bọn họ. Như vậy, nếu ngươi đầu nhập vào ta, ta nhất định sẽ ở trước mặt phụ thân Biện hộ cho ngươi, đê ngươi Bái vào Bộ hạ ocủa hắn, một khi như vậy, Chưởng giáo của Thất Thập Nhị Huyền Môn cũng không dám Bất kính với ngươi.
- Ta sẽ không phản Bội Tiên Chủ, huống hồ Đấu Thập Cửu, ngươi ở dưới trướng củap Đấu Thắng Thiên Tôn cũng chỉ là con trai thứ mười chín, địa vị không cao, không Bằng đại ca Đấu Nhất Nguyên của ngươi, ngươi có tư cách gì mà Biện hộ cho ta?
bích Thư Lão Tổ vẫn liên tục cười lạnh, căn Bản không nể mặt Đấu Thập Cửu.
- Cứ Bình tĩnh.
Đấu Thập Cửu không tức giận:
- Kỳ thật ta và đại ca cũng không không hòa thuận, nếu ngươi tức giận đại ca của ta, muốn trả thù, ta tà cầu còn không được, có điều với tu vi hiện tại của ngươi thì chỉ sợ tà là không làm gì được đại ca của ta đâu. Tu vi của hắn đã tới cảnh giới Thánh Nhân rồi.
- Tiên Chủ hoàn toàn có thê giết chết đại ca ngươi.
bích Thư Lão Tổ phất tay áo:
- Ngươi nói cái gì Tam Đại Thiên Tôn là vô địch, kỳ thật hiện tại chỉ là rùa đen rút đầu, Thiên Phù Đại Đế vừa xuất thế, bọn họ liền trốn đi, sợ bị kích sát, Đấu Thập Cửu, ta biết ngươi quỷ kế đa đoan, có điều những quỷ kế này ở trước mặt Tiên Chủ, giống như trò hề của trẻ con thôi, ngươi tốt nhất hãy trở về tu hành thêm một đoạn thời gian đi.
- bích Thư, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ phải hợp tác với ta, ta chờ ngươi chủ động liên hệ. Đấu Thập Cửu nhíu mày, thân thể khẽ động, rời khỏi nơi này.
bích Thư Lão Tổ nhìn phương hướng hắn rời đi, chỉ cười lạnh. Vù!
Một bóng người đáp xuống bên cạnh hắn, hiện ra hình thể, không ngờ là Hồng Văn Đỉnh đã đầu phục Tĩnh Tiên Ti.
- Hồng Văn Đỉnh, Tiên Chủ bảo ngươi đầu nhập vào Tĩnh Tiên Ti, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
bích Thư Lão Tổ hỏi.
- Mặc dù ta đầu phục Tĩnh Tiên Ti, nhưng kỳ thật không được Gia Cát Nha tín nhiệm, hiện tại vẫn ở trong thời kỳ khảo nghiệm, bọn họ chỉ lợi dụng ta mà thôi, sai ta thủ hộ tế đàn trong Ma vực, kích sát ma đầu hiến tế, ép sạch giá trị của ta.
Hồng Văn Đỉnh nói:
- Đến nay ta vẫn chưa được tiếp xúc đến bí mật trung tâm của Tĩnh Tiên Ti, cũng không thể chen tay vào.
- Đó là tất nhiên, nếu trí tuệ của Thất Tinh Chi Chủ mà bị lừa dối dễ dàng như vậy, vậy thì còn gọi gì là Thất Tinh Chi Chủ nữa.
bích Thư Lão Tổ nói:
- Tiên Chủ Bảo ngươi cần cù chăm chi, tiếp tục làm việc, đừng có tơ tà.
- Biết rồi.
Hồng Văn Đỉnh Thương lượng với bích Thư Lão Tô một lúc, rời khỏi nơi này.
- Tiên Chủ?
Cổ Trần Sa nghe thấy một số chuyện, có điều hắn không kịp nghĩ nhiều, khống chế Hồng Văn Đỉnh là thủ đoạn của Gia Cát Nha, hắn chỉ phụ trách truy tung Đấu Thập Cửu, xem hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Đấu Thập Cửu rời khỏi nơi này, vốn không dừng lại trong Ma vực, mà là một đường phi hành, từ chỗ phong ấn vỡ rời khỏi Ma vực.
Chuyến đi tới Ma vực tần này, Đấu Thập Cửu đã đại Bại.
Hắn cực kỳ không cam lòng, Cổ Trần sa biết người này quỷ kế đa đoan, còn có các loại thân phận, khẳng định lại muốn thi triển âm mưu quỷ kế gì đó.
Sau khi rời khỏi Ma vực, Đấu Thập Cừu từ chổ phong ấn vỡ nứt ở Vô Đê Nghiệt Hải, không ngờ một đường Bay tới chỗ kinh thành trước kia.
Từ mấy năm trước Thiên Phù Đại Đế đã Bài trừ dị nghị, ở đại địa Man Hoang của quan ngoại một lần nữa xây dựng đô thành, hiện tại đô thành mới đã sớm Bắt đầu vận chuyển, hoàng cung là trực tiếp Bồng Bềnh trong mây trắng trên trời, so với hoàng cung kinh thành trước kia không Biết còn tốt hơn Bao nhiêu lần.
Kinh thành trước kia, Bởi vì vương công đại thần toàn Bộ chuyển đi, đã không còn vẻ phồn hoa năm đó.
Nhưng dẫu sao đây cũng là nơi rồng Bay lên của Đại Vĩnh triều, cộng thêm mấy năm nay dân cư gia tăng cực nhanh, kinh thành trước kia cũng vẫn chưa suy sụp.
Còn có một điểm chính là, nơi này tà một tiết điểm nối với quan ngoại, là thành thị được thông đường sắt và xe sắt sớm nhất, chuyên chở chuyên chở tiện lợi.
Hoàng thành trước kia vân có rất nhiều thái giám cung nữ ở đó, làm hành cung. Chỉ tà rất nhiều vật tư quan trọng trong đó đều được dọn đi.
Đấu Thập Cửu tói vùng trời của kinh thành này tiền trực tiếp hạ xuống, không ngờ tà tiến vào hoàng cung trung tâm.
Cổ Trần Sa thấy kinh thành mà năm đó mình sinh hoạt hơn mười năm, trong lòng không ngờ dâng lên một trận cảm khái.
Hắn từ nhỏ đã sinh hoạt ở nơi này, cho tới mùa hè mười bốn Thiên Phù thứ mười bốn, có được Tế Thiên Phù Chiếu, sau khi Bắt đầu phát tài, liền tới Biên ải chống cự Man tộc, trước tiên giết tứ đại ma đầu, sau khi trộm đi Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, thành lập đất phong, một đường tu hành, nháy mắt đã sắp mười năm trồi qua, cuối cùng cũng tới cảnh giới hiện tại.
Tất cả đều mới như hôm qua, nhưng kinh thành đã không phải là kinh thành năm đó, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Thời gian như nước, một đi là không trở lại, đây là cảm giác của Cổ Trần Sa.
Hắn theo Đấu Thập Cửu tiến vào trong hoàng cung, trong lòng cũng có chút nghi hoặc:
- Đấu Thập Cửu này đến hoàng cung làm gì? Nơi này đã Bị dọn sạch, không còn giá trị gì rồi mà?