Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 17

- Nói thật ngồi ở đây tôi rất kích động. Nhiều người ngồi đây đã từng là lão lãnh đạo, đồng nghiệp cũ, bạn bè cũ của tôi. Tôi đến Ninh Lăng công tác từ năm 1995, đến cuối năm 1998 rời đi. Ninh Lăng để lại cho tôi ấn tượng rất sâu, làm tôi nhớ nhất chính là lúc cùng sống và làm việc với các đồng chí.

- Hơn ba năm trước tôi rời khỏi Ninh Lăng, tôi đã từng hy vọng mình có thể tiếp tục ở lại Ninh Lăng công tác nhưng tổ chức điều tôi tới Hoài Khánh, tôi chưa bao giờ nghĩ mình còn có cơ hội một lần nữa trở lại Ninh Lăng công tác. Nhưng hôm nay tổ chức cho tôi cơ hội này, tôi sẽ rất quý trọng nó.

Hội nghị do Phó bí thư Thị ủy, thị trường Chung Dược Quân chủ trì. Sau khi Trang Quyền tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Tỉnh ủy, Triệu Quốc Đống bắt đầu phát biểu.

Triệu Quốc Đống không cầm bản thảo, thậm trí trước đó hắn cũng không chuẩn bị gì. Bởi vì hắn tin mình đủ cảm xúc để nói.

Hội nghị diễn ra chỉ trong vòng nửa tiếng.

Sau khi tiễn Trang Quyền, Triệu Quốc Đống cùng Chung Dược Quân tiến vào trụ sở Thị ủy. Những người khác đều biết Bí thư và Thị trưởng có chuyện cần trao đổi nên biết ý rời đi.

- Thị trường Dược Quân, sợ là rất bất ngờ phải không?
Triệu Quốc Đống cười nói.

Chung Dược Quân gật đầu nói:
- Đúng là có chút ngạc nhiên. Hoàng Lăng xảy ra chuyện là điều không ai ngờ đến, tôi thậm chí không chuẩn bị gì về tư tưởng. Hơn nữa lại đúng đợt hội nghị thu hút đầu tư nên chuyện rất nhiều, tôi không thể nghĩ đến việc gì khác. Ha ha, không ngờ lại là anh tới, đúng là điều làm người ta mừng rỡ.

Mừng rỡ? Sợ rằng trong bộ máy Thị xã Ninh Lăng này không có hai người chính thức vui mừng khi mình về. Ai muốn người có tác phong làm việc như Hoàng Lăng đến Ninh Lăng cơ chứ.

Triệu Quốc Đống nhìn thoáng qua vị Thị trưởng trông khá nho nhã này. Đây chính là người cùng làm việc với hắn mấy năm tới. Ninh Lăng có thể phát triển được như thế nào là do sự hợp tác của đôi bên.

Nhưng sự hợp tác này ở nhiều nơi là không quá hòa hợp, làm như thế nào để đoàn kết lại với mục tiêu chung là điều mà Bí thư Thị ủy là Triệu Quốc Đống cần phải tính toán.

- Thị trường Dược Quân, nói thật chỉ sợ tôi càng bất ngờ hơn anh. Tôi tới tham gia cuộc hội thảo của Bộ năng lượng ở Ninh Lăng, bên kia tỉnh lại bố trí như vậy. Tôi không biết mình có phải mình về nên khiến lãnh đạo nghĩ tới tôi hay không? Vì thế mới điều tôi tới vị trí này.
Triệu Quốc Đống vừa cười vừa nói:
- Đây đúng là chưa chuẩn bị tư tưởng mà đã bị ăn một gậy vào đầu.

Chung Dược Quân cười thầm trong lòng, đánh vào đâu? Ha ha, từ này dùng tốt nhưng không biết ai mới bị ăn gậy. Có lẽ là Nghiêm Lập Dân.

Trước đó Chung Dược Quân sau một lúc hưng phấn liền rất nhanh biết mình không có cơ hội nào trong lần này. Lý lịch quá ít là vết thương trí mạng của y, cho nên y đã nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng của mình.

Nghiêm Lập Dân vốn có thể nhất, thậm chí Thị ủy, Ủy ban đã đồn đãi về việc này nhưng Tỉnh ủy không cho lời đồn phát triển mà lập tức bổ nhiệm Triệu Quốc Đống.

Nghe thấy Triệu Quốc Đống đến làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, phản ứng hai cấp thị xã, quận, huyện là khá mạnh. Đương nhiên đó không phải là kiên quyết phản đối vì điều này ai dám lộ ra. Hầu hết là mọi người vừa mong chờ vừa kính sợ.

Khi Chung Dược Quân nhạy cảm nhận ra điều này, y cũng rất kinh ngạc.

Triệu Quốc Đống trước đó khi làm việc ở Ninh Lăng thì không phải lãnh đạo Thị ủy, Ủy ban chính thức, chỉ làm Thường vụ thị ủy kiêm Bí thư Quận ủy Tây Giang một năm mà thôi.

Theo Chung Dược Quân thấy một Bí thư Quận ủy kiêm Thường vụ thị ủy thì sẽ không có quyền lên tiếng gì ở Thị ủy, thường chỉ xếp cuối cùng và giơ tay cho có. Hơn nữa Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy Ninh Lăng trong thời gian ngắn, chỉ một năm là rời khỏi Ninh Lăng. Có thể nói hắn chưa ngồi ấm mông ở chức thường vụ đã đi, tại sao trong thị xã lại phản ứng mạnh như vậy khi hắn đến?

Từ Trưởng ban thư ký có quan hệ mật thiết với mình, Chung Dược Quân đã nghe nói qua về sự tích của Triệu Quốc Đống khi còn ở Ninh Lăng. Nhất là ân oán giữa hắn với Nghiêm Lập Dân, mâu thuẫn với Lục Kiếm Dân. Nhất là có một lần nghe nói Triệu Quốc Đống nổi giận trong Hội nghị thường ủy, điều này càng lộ rõ sự bá đạo của Triệu Quốc Đống.

Hợp tác với Bí thư Thị ủy như vậy có lẽ chính là sự dày vò. Cứng rắn, bá đạo mà cố chấp, hơn nữa còn rất nhạy cảm tiến lên, theo Chung Dược Quân thấy còn khó ở chung hơn Hoàng Lăng.

Chẳng qua điều duuy nhất làm Chung Dược Quân thấy an ủi chính là nghe nói khi Triệu Quốc Đống điều tới làm Bí thư Quận ủy Tây Giang thì đã hợp tác rất tốt với Chủ tịch quận Tằng Lệnh Thuần, điều này làm y rất tò mò.

Y tới Ninh Lăng đã được hơn nửa năm, đã tiếp xúc vài lần với Tằng Lệnh Thuần và thấy người này theo lý thuyết không phải là kẻ chỉ biết gật đầu vâng dạ. Triệu Quốc Đống có thể kiêm chức Thường vụ thị ủy mà quan hệ tốt với Tằng Lệnh Thuần, như vậy hắn không hoàn toàn ngang ngược bá đạo như lời đồn mới đúng.

Tất cả đều là đồn đoán, chỉ có chính thức tiếp xúc mới thấy bộ mặt thật của hắn.



Tiêu Phượng Minh lúc này lại có chút lo lắng.

Thân phận của y bây giờ có chút xấu hổ. Trưởng ban tổ chức cán bộ kiêm Trưởng ban thư ký Thị ủy, lúc Hoàng Lăng còn đương chức vẫn không xác định ai làm Trưởng ban thư ký, bên ngoài có mấy lời đồn, có mấy ứng viên nhưng Tiêu Phượng Minh biết Hoàng Lăng dự định sau Đại hội Đảng tỉnh mới chọn.

Tiêu Phượng Minh và Triệu Quốc Đống không phải không có quan hệ gì. Khi Triệu Quốc Đống làm Chủ tịch Huyện Hoa Lâm, y cũng đã là Bí thư huyện ủy Khuê Dương, lúc họp thường xuyên gặp mặt nhau. Tiêu Phượng Minh và chủ tịch huyện Lưu Như Hoài có quan hệ tốt, Lưu Như Hoài lại từng học chung trường Đảng với Triệu Quốc Đống, đương nhiên quan hệ đó bây giờ thoạt nhìn đã khá xa cách.

Trưởng ban Tổ chức cán bộ kiêm trưởng ban thư ký thoạt nhìn thì oai nhưng Tiêu Phượng Minh lại biết nó ẩn chứa nguy cơ rất lớn. Bây giờ Triệu Quốc Đống lên, hắn sẽ thấy như thế nào về việc này?

Trong mắt nhiều người mình là người của Hoàng Lăng, nếu như Triệu Quốc Đống cũng nhìn như vậy thì sao?

- Bí thư Triệu, ngài xem về vấn đề thư ký của ngài, ngài có ai thích hợp không?
Tiêu Phượng Minh đến văn phòng Triệu Quốc Đống và hỏi. Y cảm thấy mình cũng không cần quá khúm núm vì dù sao mình cũng là Thường vụ thị ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ.

- Phượng Minh ngồi đi, chúng ta đã có mấy năm không gặp rồi. Tôi nhớ nhất là lúc cùng ngồi nói chuyện với anh. Khi ấy Khuê Dương có hai hạng mục lớn còn che đậy sợ các huyện xung quanh đoạt mất. Lúc ấy anh và Chủ tịch Như Hoài còn sợ tôi lộ tin nữa chứ.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Ha ha, Bí thư Triệu đúng là nhớ rất kỹ. Tập đoàn Long Thịnh đầu tư xây dựng nhà máy xi măng Long Thịnh, bây giờ đã là nguồn thu thuế lớn của Khuê Dương. Trạm phát điện Vọng Nguyện năm ngoái đã xây dựng xong, tổ máy số một đã phát điện, tổ máy số hai năm nay sẽ đi vào hành động, đây đều là những động lực thúc đẩy kinh tế huyện.

- Khuê Dương hai năm nay phát triển rất tốt. Bí thư huyện ủy bây giờ là Tằng Khả Phàm phải không?
Triệu Quốc Đống cố nhớ lại tư liệu về các Bí thư, Chủ tịch huyện mà mình biết. Tằng Khả Phàm là Trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã khi Thư Chí Cao còn làm Thị trưởng. Khi Thư Chí Cao đi đã bố trí Tằng Khả Phàm đến Khuê Dương.

- Đúng, bây giờ Ninh Lăng chúng ta có hai Bí thư Tằng. Một là Bí thư Tằng Lệnh Thuần, một là Bí thư Tằng Khả Phàm. Hiện nay Tây Giang, Hoa Lâm, Khuê Dương đang đứng top 3 kinh tế toàn thị xã.
Tiêu Phượng Minh cười đáp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất