Lộng Triều

Quyển 18 - Chương 92

Trương Hoành Vĩ giỏi ăn nói, bản lĩnh nghiền ngẫm lòng người cũng cao, luôn có thể làm mọi người vui vẻ nói chuyện, đề tài cũng hợp khẩu vị của Triệu Quốc Đống.

- Ồ.
Triệu Quốc Đống như thấy một người khá quen thuộc trong nhóm người ngoài cửa, cửa được khép một nửa nên không quá rõ nhưng Triệu Quốc Đống tin vào mắt mình nên gọi:
- Lão Bạch.

Người kia thoáng dừng lại một chút, Triệu Quốc Đống thấy rõ, đúng là Bạch Nhất Minh.

Người xung quanh Bạch Nhất Minh đều có chút kinh ngạc, tiếng gọi lão Bạch khá thân thiết. Người gọi bí thư Bạch là lão Bạch khá hiếm thấy.

Bạch Nhất Minh không cảm thấy gì, chỉ là thấy giọng nói kia khá quen thuộc, y nhìn quanh cảm thấy có lẽ là truyền từ phòng dối diện. Y đang chần chờ thì cửa phòng đã mở ra.

- Ồ, Quốc Đống? Là cậu, Hoành Vĩ, Lực Kiên, ha ha, Quốc Đống, sau đi đâu cũng có thể gặp cậu vậy?
Bạch Nhất Minh khá vui vẻ đi vào phòng.
- Cậu làm phó chủ nhiệm rồi sao lại tới nơi như thế này ăn cơm?

Bên cạnh Triệu Quốc Đống còn một người Bạch Nhất Minh không nhận ra, có lẽ là khách. Trương Hoành Vĩ cùng Vương Lực Kiên đều làm nhiều năm ở Ủy ban kế hoạch phát triển, Bạch Nhất Minh còn quen hơn cả Triệu Quốc Đống. Lúc trước y làm cục trưởng Cục phối hợp ngành nghề, Trương Hoành Vĩ lúc ấy mới tới làm cục trưởng cục Thương mại chưa lâu. Về phần Vương Lực Kiên hắn cũng rất quen thuộc, Ban lưu thông cùng Cục phối hợp ngành nghề có không ít qua lại.

- Tôi sao không thể ăn cơm ở đây? Anh đường đường là thường vụ tỉnh ủy tỉnh Tương, Bí thư thị ủy Trường Sa cũng có thể tới đây ăn, tôi sao lại không thể?
Triệu Quốc Đống cười ha hả vung tay đấm vào vai Bạch Nhất Minh đầy thân thiets.
- Lên Bắc Kinh không gọi một tiếng, bây giờ tôi là chủ, anh là khách, phải phân rõ ràng.

- Được, được. Nhìn vẻ tiểu nhân đắc chí của cậu, sao, tôi không đến quấy quả cậu vài bữa là cậu không thấy thỏa mãn sự đắc ý đó chứ?
Bạch Nhất Minh cũng cười cười trêu chọc.

- Ồ, tôi quên giới thiệu, Hoành Vĩ, Lực Kiên không cần tôi giới thiệu, đây là thư ký Âu Dương Cẩm Hoa của tôi, anh chắc cũng có chút ấn tượng, đây vốn từng là người cùng xây dựng bộ máy với tôi, bây giờ là Bí thư thị ủy Ninh Lăng – Chung Dược Quân.
Triệu Quốc Đống cười cười giới thiệu với Bạch Nhất Minh.

Trương Hoành Vĩ cùng Vương Lực Kiên hiển nhiên biết Bạch Nhất Minh bây giờ đang làm gì? Bạch Nhất Minh là cán bộ trưởng thành điển hình của Ủy ban kế hoạch phát triển. Năm 41 tuổi làm thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch tỉnh Tương, một năm sau điều tới làm Bí thư thị ủy tỉnh thành, điều này làm vô số người của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia hâm mộ. Không ít người coi con đường làm quan của Bạch Nhất Minh là tấm gương của mình, hy vọng mình có thể đi ra theo con đường này.

Trương Hoành Vĩ là người ngưỡng mộ lớn nhất. Tuổi y và Bạch Nhất Minh tương đương, kinh nghiệm tương đương, đều từng bước đi lên ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, nhưng đối phương lại có thể nhảy ra ngoài sớm một bước, đã thành thường vụ tỉnh ủy, mà mình vẫn còn đau khổ ngồi ở chức cục trưởng.

Bạch Nhất Minh nghe giới thiệu Bí thư thị ủy Ninh Lăng thì cũng không bất ngờ. Y biết Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết với cộng tác trước đây, đối phương lên Bắc Kinh gặp lại lão lãnh đạo là bình thường. Dù sao Triệu Quốc Đống bây giờ cũng là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, có nhiều điều mà địa phương có thể nhờ vả.

Bạch Nhất Minh và Chung Dược Quân nói chuyện vài câu, sau đó y giới thiệu người bên mình với phía Triệu Quốc Đống.

Nghe Triệu Quốc Đống là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, mấy vị đứng sau Bạch Nhất Minh đều rất ngạc nhiên. Chẳng qua cũng may đều là người có chút kinh nghiệm nên thể hiện ra ngoài mặt. Chẳng qua bọn họ đều suy nghĩ vị phó chủ nhiệm trẻ tuổi này có lai lịch gì.

- Quốc Đống, hôm nay cậu có khách, tôi còn ở Bắc Kinh hai hôm, ngày kia tôi sẽ dành thời gian đến chỗ cậu, chúng ta nói chuyện nhiều một chút.
Bạch Nhất Minh khá hào sảng nói.
- Trong thời gian này cậu chắc có không ít chuyện, tôi cũng hứng thú với mấy đề tài này, vừa lúc có thể mượn cơ hội này trao đổi với cậu.

- Được, tôi chờ.
Triệu Quốc Đống cười đáp.

Bạch Nhất Minh đến mời rượu cũng làm Trương Hoành Vĩ đánh giá cao hơn về Triệu Quốc Đống.

Bạch Nhất Minh là người như thế nào? Là nhân vật nổi tiếng ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, có danh tiếng thậm chí không thua gì các phó chủ nhiệm.

Lúc trước nghe nói y thất bại bởi Ngụy Hưng Hỉ khi cạnh tranh chức trưởng ban thư ký là do lúc nhạy cảm y phát biểu vài ý kiến khác ý kiến chung của Trung ương, tạo ra chấn động không nhỏ, khiến Bạch Nhất Minh thua cuộc. Nhưng Bạch Nhất Minh không vì thế mà Bạch Nhất Minh thu liễm.

Ai cũng phải thừa nhận Bạch Nhất Minh là nhân tài, vài quan điểm của y nghe nói phù hợp với khẩu vị vài Lãnh đạo trung ương. Cục phối hợp ngành nghề tạo được địa vị trung tâm trong ngành khi y làm cục trưởng, khiến cho tỷ lệ phó cục trưởng cục Phối hợp ngành nghề thành cục trưởng cục khác tăng lên nhiều.

Mà người như vậy lại nói chuyện ngang hàng với Triệu Quốc Đống thì đúng là đáng để suy nghĩ. Theo Trương Hoành Vĩ thấy có thể làm Bạch Nhất Minh dùng giọng điệu này để nói chuyện thì chỉ sợ không đơn giản do thân phận phó chủ nhiệm của Triệu Quốc Đống, mà là bản thân Triệu Quốc Đống đủ trọng lượng.

Lúc trước khi Bạch Nhất Minh làm ở Ủy ban kế hoạch phát triển cũng không phải nể mặt hết các phó chủ nhiệm, có phân chia, phải có đủ bản lĩnh thì y mới tôn trọng.

Trương Hoành Vĩ cũng biết hai người Bạch Nhất Minh và Triệu Quốc Đống cùng học ở trường Đảng, bây giờ xem ra quan hệ của cả hai khá tốt. Với tính cách của Bạch Nhất Minh thì nếu người y không coi trọng sẽ không thể chính thức đi vào vòng tròn của y.

Làm quan ở Bắc Kinh ngoài năng lực ra thì tài sản lớn nhất chính là quan hệ. Trương Hoành Vĩ nhận thức sâu về điều này cho nên y càng dành nhiều tâm tư tìm hiểu người khác.

Trương Hoành Vĩ cũng tìm hiểu những ai có trợ giúp rất lớn cho sự phát triển của Triệu Quốc Đống từ tỉnh An Nguyên tới Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

Đầu tiên là Thái Chánh Dương.

Trương Hoành Vĩ chú ý thấy Triệu Quốc Đống chính thức lột xác là khi hắn từ Sở giao thông tỉnh An Nguyên xuống Huyện Hoa Lâm, đạt thành tích nên chính thức trưởng thành. Điều này tuy có quan hệ tới năng lực của Triệu Quốc Đống nhưng thân phận của hắn ở Sở giao thông giúp hắn không ít. Ít nhất trong việc làm đường thì Hoa Lâm được giúp đỡ rất lớn.

Đây là bút thành tích đầu tiên của Triệu Quốc Đống, cũng là điểm khai sáng để hắn được một nhóm người ủng hộ, cũng tạo trụ cột cho sự phát triển của hắn trong tương lai.

Sau đó Triệu Quốc ở vị trí thị trưởng Hoài Khánh gặp khó khăn cực lớn cũng là do Thái Chánh Dương kịp thời ra tay giúp hắn lên làm cục trưởng cục quy hoạch phát triển Bộ năng lượng, đây là vị trí rất quan trọng. Mặc dù thời gian không dài nhưng khiến cho Triệu Quốc Đống tạo ra mạng lưới quan hệ rộng trong ngành năng lượng, cũng là cơ sở để hắn xây dựng trụ sở năng lượng mới của Ninh Lăng trong tương lai.

Tới Ninh Lăng càng không cần phải nói. Thái Chánh Dương lợi dụng Triệu Quốc Đống để đạt mục đích điều chỉnh nhân sự của mình, mà Triệu Quốc Đống cũng lợi dụng sự tin tưởng và quyền lực mà Thái Chánh Dương dành cho mình để tạo tiếng vọng khiến cả Trung ương chú ý.

Người thứ hai có tầm quan trọng đối với Triệu Quốc Đống chính là Qua Tĩnh. Có thể nói Qua Tĩnh là nhân vật mang tính quan trọng trong con đường làm quan của Triệu Quốc Đống, ngay cả bây giờ Qua Tĩnh cũng có sức ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của Triệu Quốc Đống.

Từ Ninh Lăng tới Hoài Khánh, Qua Tĩnh phát huy tác dụng mấu chốt, từ Phó thị trưởng thường trực lên làm thị trưởng Hoài Khánh cũng là do Qua Tĩnh hết lòng giúp đỡ. Trương Hoành Vĩ mơ hồ phán đoán Qua Tĩnh phát huy tác dụng ít nhất giúp Triệu Quốc Đống tiết kiệm hai năm từ cấp phó giám đốc lên giám đốc, mà hai ba năm này có giá trị cực lớn đối với một cán bộ.

Từ Bộ năng lượng tới làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng cũng là do Qua Tĩnh đề nghị, nếu không một người lên làm chưa đầy nửa năm ở Bộ năng lượng rất khó một lần nữa được đưa về tỉnh An Nguyên, càng không cần phải nói lúc ấy còn có rất nhiều người phản đối.

Một người nữa có ảnh hưởng lớn đối với Triệu Quốc Đống là nguyên bí thư tỉnh ủy tỉnh An Nguyên, bí thư thành phố Tân Môn – Ứng Đông Lưu. Nếu không phải Ứng Đông Lưu hết lòng tin tưởng Triệu Quốc Đống, thì có lẽ Triệu Quốc Đống không phát triển được như vậy. Không cần biết Triệu Quốc Đống thật sự tán thành Triệu Quốc Đống, hay là vì bảo vệ quyền lực của tỉnh ủy An Nguyên nhưng lúc ấy bản thân Ứng Đông Lưu kiên trì quyết định của tỉnh ủy An Nguyên đề cử Triệu Quốc Đống làm thường vụ tỉnh ủy, cuối cùng đề nghị này được thông qua khiến Triệu Quốc Đống lên làm cán bộ cấp phó tỉnh, mở rộng con đường phát triển cho Triệu Quốc Đống, làm Triệu Quốc Đống không cực hạn ở An Nguyên nữa, làm Triệu Quốc Đống có không gian phát triển rộng lớn hơn nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất